Chàng trai của mẹ, chỉ còn vài ngày nữa là con sẽ bước vào một môi trường mới hoàn toàn, con được tới trường cùng các bạn. Con sẽ bắt đầu một cuộc sống mới mà ở đó con không còn được ở vị trí số một như khi ở nhà cùng bố mẹ.
Nghĩ tới chuyện, con sẽ đi học, mẹ vừa lo lắng, vừa hồi hộp…
Mẹ biết, ngôi trường con sắp học sẽ có những điều thú vị mà con chưa được biết đến, chưa được khám phá. ở đó sẽ có thật nhiều bạn bè, các cô giáo, có nhiều trò chơi… Mẹ thật sự vẫn chưa đủ tự tin để buông tay con, nhưng…
Mẹ không thể giữ mãi con ở bên mình như một báu vật để bảm đảm con được an toàn, bởi mẹ không thể làm điều này đến hết suốt cuộc đời con… Mẹ cần cho con cơ hội trải nghiệm, cơ hội vùng vẫy, và được tôi luyện… Ông cha ta xưa đã nói ” Đi một ngày đàng học một sàng khôn” và ” ở nhà nhất mẹ nhì con, ra đường lắm kẻ còn giòn hơn ta”.
Con không thể mãi là một quả trứng mà bố mẹ phải hết sức bảo vệ được, mà đã tới lúc con phải là một chú gà con vươn mình ra khỏi cái vỏ trứng và đón nhận những điều mới mẻ đang chờ đợi…
Mẹ biết, khi cho con đi học… là mẹ phải chấp nhận…
Có thể những ngày đầu tới lớp con sẽ khóc thật nhiều, sẽ khủng hoảng tâm lí, sẽ nhớ mẹ, sẽ không muốn tới trường…. Và sau những ngày đến lớp, có thể mặt con sẽ có vết xước vì đánh nhau hay giành đồ chơi với bạn, mắt con sẽ sưng lên vì khóc…
Mẹ biết, mẹ sẽ rất nhớ con, sẽ không còn được hít hà con, ôm ấp con những lúc mẹ muốn. Mẹ sẽ không chăm sóc cho con được tận tình, chu đáo từng bữa cơm, từng giấc ngủ như hồi con ở nhà… Sẽ có lúc con giật mình tỉnh giấc, bên cạnh con không phải là mẹ…Nghĩ tới những điều này,mẹ thấy rưng rưng con trai ạ.
Nhưng, những gì đầu tiên bao giờ cũng rất khó khăn, mẹ vẫn tin, con trai mẹ sẽ nhanh chóng vượt qua, và vui vẻ hòa nhập cuộc sống mới…
Chàng trai ạ, thế giới ngoài kia bao la, rộng lớn lắm, con hãy thỏa sức vẫy vùng và trải nghiệm nhé, vì bó mẹ sẽ luon ở bên con!yêu con của mẹ lắm!