Bố mẹ không có của ăn của để, con rể khinh luôn.
Coi khinh bên ngoại, chớ mong có rể hiền.
Ăn ở mất cả họ hàng, chớ mơ có nàng dâu thảo.
Rể quý bố vợ vì có nhà mặt phố. Con trai thương bố vì chức vì quyền.
Đi với Bụt mặc áo cà sa, quen sống bê tha, thân tàn ma dại.
Ngồi bên bia rượu hàng giờ, dễ hơn đợi chờ nửa giây đèn đỏ.
Củi mục khó đun, chồng cùn sống bậy, con cái mất dạy, phí cả một đời.
Hay thì ở, dở ra toà, chia của chia nhà, con vào xóm “bụi”.
Ngồi cùng thiên hạ, trăm việc khoe hay. Mẹ ốm bảy ngày không lời thăm hỏi.
Đi có bạn đường chân không biết mỏi, còn có mẹ cha sao không hỏi khi cần.
Nói gần nói xa, đừng biến mẹ già thành bà đi ở.
Bài hát Tây Tàu hát hay mọi nhẽ. Lời ru của mẹ chẳng thuộc câu nào.
Con trai, con rể bí tỷ say mềm. Nàng dâu ngồi chơi, mẹ già rửa bát.
Gia đình là nơi mà khi nghĩ về bạn thấy tâm hồn mình thật bình yên…
Khi bạn là một người mẹ, bạn không bao giờ thực sự cô độc trong suy nghĩ của mình. Một người mẹ luôn phải nghĩ hai lần, một lần cho bản thân và một lần cho con cái.
Tình yêu chúng ta có trong tuổi trẻ chỉ là hời hợt so với tình yêu mà một người đàn ông già nua dành cho người vợ già của mình.
Tình yêu của người mẹ là yên bình. Nó không cần bạn phải đạt được, nó không cần bạn phải xứng đáng.
Dù nó thật tồi tàn đi nữa, nhưng không nơi nào có thể sánh được với mái ấm gia đình.
Khoẻ mạnh mẹ ở với con, đau ốm gầy còm tuỳ nghi di tản.
Thắt lưng buộc bụng, nhịn đói nuôi con, dâu rể vuông tròn, cuối đời chết rét.
Mẹ chết mồ mả chưa yên, anh em xô nhau chia tiền phúng viếng.
Dạy con trẻ vạn lời hay, không bằng nửa ngày làm gương, làm mẫu.
Cha mẹ chỉ biết cho, chẳng biết đòi. Con cái thích vòi mà không biết trả.
Dâu, rể tốt cha mẹ được đề cao. Con cái hỗn hào đứt mười khúc ruột.
Cha mẹ dạy điều hay, kêu lắm lời. Bước chân vào đời ngớ nga ngớ ngẩn.
Cha nỡ coi khinh, mẹ dám coi thường, bứơc chân ra đường phi trộm thì cướp.
Cha mẹ ngồi đấy không hỏi, không han, bước vào cơ quan cúi chào thủ trưởng.
Ở điểm cuối của cuộc đời, bạn sẽ không bao giờ nuối tiếc chuyện không vượt qua thêm một bài thi, chiến thắng thêm một tranh chấp, hay hoàn thành thêm một việc kinh doanh. Bạn sẽ nuối tiếc đã không sử dụng thời gian để ở bên cạnh vợ chồng, bạn bè, con cái, hay cha mẹ mình.
Bạn luôn giận dỗi khi mẹ cho bạn ít tiền…
Bạn luôn hờn trách khi mẹ quên làm điều gì đó cho bạn…
Bạn luôn nổi cáu khi mẹ đi đâu đó lâu làm trễ buổi hẹn của bạn…
Nhưng …
Bạn có nghĩ rằng …
Vì trong túi mẹ đó là số tiền cuối cùng…
Vì trong đầu mẹ đang phải lo bao nhiêu chuyện…
Và mẹ về trễ cũng chỉ vì mẹ còng lưng kiếm tiền… để cho bạn một cuộc sống đầy đủ nhất có thể
Có bao giờ… bạn nghĩ tới chưa….????
Gia đình là nơi mà khi nghĩ về bạn thấy tâm hồn mình thật bình yên…
Gia đình là nơi bạn có thể quay về khi bạn vấp ngã hay thất bại trong cuộc sống…
Gia đình là nơi bạn luôn luôn nhận được yêu thương và dạy bảo mỗi khi bạn làm sai điều gì…
Gia đình là nơi bạn có thể sống thật nhất mà không phải tạo cho mình một vỏ bọc nào cả…
Nếu một chàng trai không yêu mẹ thì anh ta chẳng bao giờ đủ tư cách để yêu bất cứ một cô gái nào khác.
Lời kết: Cha mẹ là cây cao bóng cả trong cuộc đời mỗi con người. Cha mẹ với tấm lòng bao dung như biển luôn là bến đỗ bình an cho con sau những chặng đường dài mệt mỏi. Mỗi người con cần làm tròn bổn phận của mình, hiếu kính với cha mẹ và trân trọng gia đình. Bởi, hơn bất cứ điều gì, gia đình luôn là tài sản quý giá nhất của chúng ta.