Cái duyên làm vui lòng người chứ không phải cái đẹp.
Cái đẹp không đến từ thân xác mà đến từ hành vi đẹp.
Cái đẹp là chân lý, chân lý là cái đẹp.
Nơi người phụ nữ, cái mê hoặc lòng người không phải là cái đẹp, mà là sự cao quý.
Tầm nhìn của văn hóa vượt xa máy móc. Văn hóa có một tình yêu vĩ đại, tình yêu cái đẹp và cuộc sống.
Vẫn chính những điều hay cái đẹp đã mang đến cho ta khoái lạc sẽ phơi bày ta ra trước khổ đau.
Nhìn thấy những cái đẹp khó hơn là nhìn thấy những cái xấu.
Tất cả mọi thứ đều có thể nhìn thấy dưới ánh sáng của lòng nhân đức, và vì vậy, trong khía cạnh của cái đẹp; bởi cái đẹp là hiện thực giản đơn được nhìn qua con mắt yêu thương.
Cái đẹp u buồn là cái đẹp làm rung động lòng người mãnh liệt nhất.
Người phu nữ đẹp, ba phần là do cái đẹp trời cho, còn bảy phần là nhờ đồ trang sức.
Chân lý không những bộc lộ sự việc ra ánh sáng, mà còn soi rọi những thứ trong bóng tối. Chân lý vừa là tiêu chuẩn của cái đẹp, vừa là tiêu chuẩn nhận biết sự giả dối.
Cái đẹp thấy được bằng mắt chỉ là phép màu trong khoảng khắc; đôi mắt của cơ thể không nhất thiết là đôi mắt của tâm hồn.
Có chút phong cảnh nhìn xa cảm thấy đẹp mắt, có chút phong cảnh phải đến gần mới biết, mà có chút phong cảnh sau khi bạn rời đi mới có thể phát hiện cái đẹp của nó.
Cái đẹp thì cao hơn cái cao cả, bởi vì cái đẹp thì bền bỉ và làm cho ta khao khát mãi, trong khi cái cao cả thì tương đối, tạm thời và dữ dội.
Suối nguồn của cái đẹp là trái tim, và mỗi ý nghĩ rộng lượng lại thắp sáng lên những bức tường trong căn phòng đó.