Thơ VĨNH BIỆT NGƯỜI THÂN – Thơ Đưa Tiễn Người Đã Khuất Buồn
Thơ vĩnh biệt người thân – Thơ đưa tiễn người đã khuất với những lời tâm thư chia ly, vĩnh biệt cuối cùng đầy cảm động, xót thương, nghẹn ngào, buồn rơi nước mắt.
Nếu những bài thơ về tình yêu làm bạn cảm thấy lâng lâng hạnh phúc, thơ về gia đình ngọt ngào làm bạn khát khao cuộc sống ấm êm. Những bài Thơ vĩnh biệt người thân – thơ đưa tiễn người đã khuất mang dòng tâm sự đau buồn, nghẹn ngào vào phút giây chia xa không bao giờ gặp lại.
Có lẽ, trên đời này không có nỗi đau nào bằng việc phải nói lời tạm biệt cuối cùng với người mà mình có tình cảm sâu sắc. Những lúc nghẹn ngào không thể nói thành lời, chất chứa bao tâm tư tình cảm khó gọi tên như thế này. Bạn hãy dành lời thơ tiễn biệt mà Thuthuatnhanh.com mang tới để nói lên nỗi lòng của mình với người đã khuất, bày tỏ sự chân thành, tâm trạng hụt hẫng và nỗi buồn khôn nguôi với người đã khuất.
Những bài Thơ vĩnh biệt người thân – thơ tiễn đưa cha đã khuất
Cha là người đã sinh thành và nuôi dưỡng con nên người. Tình cảm người cha dành cho con không gì có thể sánh được. Khi mất đi cha, giống như ngôi nhà mất đi mái che, thật trống trải. Cha đã dành cả cuộc đời để che chở những đứa con của mình.
Vì vậy, ngày tiễn cha ra đi để về với thế giới bên kia. Cũng là lúc người con nên dành tình cảm, tâm tư, sự biết ơn và nỗi nhớ của mình đến người cha dấu yêu. Lời thơ chứa đựng tâm tư, tình cảm này sẽ chạm đến trái tim người nghe, khiến bạn xúc động đến nghẹn ngào.
Những bài thơ vĩnh biệt người thân – đưa tiễn người cha đã khuất của Thuthuatnhanh.com sẽ cho bạn những xúc chan chứa tình thân.
Bài thơ 1
Như vòng quay bánh xe lăn hoài mãi
Cuốn trôi theo mòn mỏi cả cuộc đời
Mới hôm nào người khỏe mạnh tươi vui
Mà hôm nay héo mòn thân tàn tạ
Con thương lắm cả đời cha vất vả
Vì vợ con người quên cả bản thân
Cố vươn lên thoát khỏi cảnh cô bần
Nay vẹn toàn thì tử thần tìm đến
Vẫn biết rằng cũng tới ngày số tận
Cõi trần gian sống tạm thác gửi nhờ
Trên giường bệnh người vẫn nhắc nhở
Xin hóa thành tro phủ ánh lửa tàn
Con nhớ mãi lời cha thường bảo ban
Sống thương yêu anh em hãy kết đoàn
Đùm bọc nhau mỗi khi gặp hoạn nạn
Kiêu hãnh lên ta hơn chán vạn người
Số đã hết ông trời đang gõ cửa
Mời người đi đến trước cửa Nam Tào
Người thiêm thiếp như vẫn còn chiêm bao
Hồn lơ lửng như lạc vào cõi mộng
Ôi mong manh sự sống chỉ tấc gang
Thân còm cõi sức tàn nào chống nổi
Đau đớn thay lời người thường trăng trối
Cuộc đời cha trôi nổi kiếp phong trần.
Bài thơ 2
Nghẹn ngào giây phút viếng cha
Khói hương nghi ngút lệ nhoà mắt cay
Cha đi đã mấy Thu rày
Âm dương cách biệt bao ngày nhớ thương
Hàng cây xào xạc bên đường
Cha nằm yên nghỉ hàng dương ru hời
Nhớ ngày con bé cha ơi
Lời cha ấm áp bên nôi quê nhà
Hôm nay ngày giỗ của cha
Tâm hương con thắp lệ nhoà tim đau
Cha ơi con khấn nguyện cầu
Bài thơ 3
Làm người khổ lắm ai ơi
Khi nhìn Cha Mẹ…lìa đời ra đi
Giờ thương cũng chẳng ích gì
Chỉ còn câu nói khắc ghi trong lòng.
Từng dòng nước mắt long đong
Khói hương nghi ngút theo dòng đời trôi
Trần gian khi giả biệt rồi
Thì thân xác cũng nằm phơi núi rừng.
Dù cho vai gánh tay bưng
Cao lương mỹ vị cũng chừng ấy thôi
Nhớ thương than thở đứng ngồi
Dương gian âm cảnh ngăn đôi chẳng còn.
Công Cha lặn biển trèo non
Nghĩa Mẹ tần tảo héo mòn ngày đêm
Chỉ mong con sống êm đềm
Công thành danh toại ấm êm tình nhà.
Suốt đời yêu mến thiết tha
Nhớ công dưỡng dục mới là hiền ngoan
Đời luôn cay đắng bẽ bàng.
Bài thơ 4
Khăn tang trắng phủ một màu
Hoa cài di ảnh úa màu dương gian
Nỗi đau cứ mãi ngập tràn
Lệ dâng tuôn chảy mênh mang cõi lòng
Người đi trời đất ngóng trông
Rời xa nhân thế rực hồng chốn mơ
Người về cõi lạc hư vô
Để lại thương tiếc vô bờ cháu con.
Bài thơ 5
Cha đi về với mây trời
Bỏ con ở lại giữa đời tiếc thương
Từ nay cách biệt âm dương
Lệ rơi nhòa nhạt khói hương tạ từ
Mai này con trẻ bơ vơ
Hiếu thân oằn nặng bao giờ trả xong?
Xót xa cào xé cõi lòng
Đường đời hun hút mênh mông nỗi sầu
Thâm ân nay đã về đâu
Mà đường tử biệt bóng câu qua thềm
Tiễn cha hoang lạnh trời đêm
Gió mưa than thở nỗi niềm bi ai
Tâm tư nặng nỗi u hoài
Tìm trong ký ức vòng tay cha già
Bây giờ mỗi bước một xa
Bây giờ nước mắt như là mưa tuôn
Bây giờ ôm nỗi đoạn trường
Xem thêm:
Chùm thơ vĩnh biệt người thân đã khuất
Người thân đã khấu xa nhưng hình bóng vẫn luôn ghi hằn trong tâm trí người ở lại. Những bài thơ đưa tiễn người đã khuất chứa đựng nỗi nhớ thương, tình cảm chân thành là cách ngắn gọn nhất để bày tỏ lòng mình với người đã khuất. Nỗi nhớ về người mà cả cuộc đời này mình sẽ không bao giờ gặp lại nữa thật sự rất khó để diễn tả thành lời nói. Mượn câu thơ để nói lên tấm lòng của mình sẽ giúp bản thân người ở lại cảm thấy nhẹ nhõm hơn phần nào khi gửi được dòng tâm sự mà trước giờ chưa có dịp để bày tỏ với người đã khuất.
Bài thơ 1
Ai qua được vòng đời sinh tử
Mà biết tin vẫn rớt u sầu
Định mệnh thế ai biết trước được đâu
Xin cầu cho hồn an nơi ấy.
Bài thơ 2
Có một ngày ta tan thành mây nước
Chẳng còn chi tồn tại ở trên đời
Để lại sau mình bao khoảng trống chơi vơi
Cho tất cả những người ta yêu quý !
Bài thơ 3
Đời người như chiếc lá thôi
Hôm qua còn thật rạng ngời đẹp tươi.
Hôm nay lá đã xa rời
Một cơn bão tố cuộc đời lá tan.
Kiếp nhân sinh lắm bẽ bàng
Người đi để lại bàng hoàng cho ai.
Niềm vui như gió thoảng bay
Vèo trôi theo những tháng ngày hắt hiu!
Bài thơ 4
Được tin chị qua đời
Chúng tôi đều sửng sốt
Sửng sốt cả thằng tôi
Vốn lì với đau xót
Người chép miệng thở dài
Người rơm rớm nước mắt
Có người đã thốt ra
Một tiếng cười não nuột!
Biết rằng tiếng thở dài
Tiếng cười hay tiếng khóc
Có đem đến lòng anh
Được chút nào ấm áp?
Bài thơ 5
Chuyện nhân gian vui buồn điều có.
Kiếp nhân sinh như gió thoáng qua.
Sinh ra trong một kiếp con người.
Sớm ở tối về là lẻ thường thôi…
Thật ngon giấc nhé.
Xem thêm:
Thơ đưa tiễn người yêu đã khuất với cảm xúc vỡ òa
Còn gì đau đớn hơn giây phút tiễn đưa người mình yêu, người cùng nhau hẹn thề sống trăm năm về nơi ngăn cách ngàn trùng. Nỗi đau nhìn người yêu đã khuất xa trần thế khó có thể nào diễn tả được thành lời. Nhìn người mình yêu ra đi về cõi vĩnh hằng là một cảm xúc đau đớn, sự chờ đợi vô vọng, nỗi nhớ u sầu thấu tận tim. Chúng tôi muốn gửi đến bạn những bài thơ hay đưa tiễn người đã khuất đầy chua xót. Mong rằng bạn có thể tìm thấy được sự đồng cảm qua những dòng tâm sự mà Thuthuatnhanh.com chia sẻ.
Bài thơ 1
Chiều nay thu chết phải không em
Hoàng hôn không nắng, lá rơi thềm
Hoa trắng tiễn đưa người viễn xứ
Lòng tôi nức nở hạt lệ dư
Thu chết rồi em, hết rồi em
Hồn thu theo gió khuất sau đồi
Ngõ xưa hoang vắng mây giăng lối
Hiên phòng lạc lõng nỗi niềm tôi
Chiều nay tôi khóc nỗi phân ly
Một đống tro tàn tiễn người đi
Đốt những dòng thư, câu tình tự
Đốt bóng hình em, bóng hình thu.
Bài thơ 2
Lặng lờ gió ngủ bên thềm cửa
Đêm nay say quá, rõ thật là!
Bâng khuâng khói thuốc ven trời lạnh
Mơ hồ… tôi nhớ một người xa
Nhưng nhớ làm chi để ngậm ngùi?
Đây niềm xa cách có chi vui?
Cớ sao tôi cười như mê dại,
Trong những đau thương lẫn ngọt bùi?
Trăng đứng tự tình tiêu điều khóc
Đêm chẳng chung lời với nước mây
Hình bóng ai về trong sương khói
Xiêm y tha thướt dáng trang đài
Kiều nữ giật mình từ đáy mộ
Hay gió vô ngôn bỗng ồn ào?
Sao tôi nghe tiếng như ai đó…
Bước giữa hồn tôi đương xôn xao!
Bài thơ 3
Một thoáng lặng cũng đầy muôn thuở nhớ
Dậy đi em, nắng rót sớm hững hờ
Những con đường thênh thang mà khép nép
Cả biển tình chắt được mấy vần thơ?
Đấy trời xanh, mây trắng, đấy tình yêu
Và đấy cô đơn vọng tiếng thở dài
Một tia nắng liệu ấm trời đông giá?
Đêm vô cùng giết chết những ngày mai!
Này, anh kể: Tình yêu và hi vọng
Chẳng đẹp tươi như những ước mơ đầu
Là thương đau trong những giấc mộng sầu
Là nuôi nấng màn đêm đầu ngọn sóng
Là bàn tay nắm bàn tay lạnh cóng
Giữ riêng mình hi vọng, đợi chờ quên!
Rồi đêm tàn ngày mới bắt đầu lên
Một khoảng lặng sẽ nuốt ngày tăm tối…
Bài thơ 4
Khói thuốc rơi sầu in bóng mây
Lạc lõng hồn yêu khóc trăng gầy
Phòng vắng ngậm ngùi ta vui gió
Chuốc những giọt buồn uống chén say
Khói thuốc lạnh lùng đợi hồn trăng
Bút thả, buồn rơi, khói sương giăng
Vần thơ dấu ái ngày xưa cũ
Còn mãi tên người biết hay chăng?
Đã mấy mùa trăng người nhớ người
Bao đợt thu rồi lá vàng hong
Ngày mai nắng đến là thu nữa
Mà cõi lòng hoài mong nhớ mong
Khuya rồi, trăng trốn ở nơi đâu?
Ta chờ ta đợi suốt canh thâu
Ta xé gió trời, mây nghiêng rẽ
Trăng tàn đẫm ướt một dòng châu
Trăng ơi nghe ta kể tội tình
Dẫu là gầy guộc, dẫu lặng thinh
Trăng hãy một lần nghe ta khóc
Rồi giết dư tình thuở bình minh…
Bài thơ 5
Một tiếng thét đau thương mây phủ
Người thân van ủ rủ khăn tang
Xót xa tang tóc một làng
Đớn đau ly biệt ngập tràn giang san
Biển khóc tiễn chứa chan đau khổ
Vĩnh biệt người quá cố bi thương
Sang bờ hải lý dặm trường
Sóng dâng chớp giật một đường than ôi !…
Xin cuộn liệm xác người đã khuất
Thuyền yêu chìm chồng chất phong ba
Tháng ba biển đắng khơi xa
Biển sầu biển mặn bến phà xanh xao
Dựng bia đá đời trao mãi lộ
Ngóng một đời ai khổ ai đau
Tháng ba một cõi lệ trào
Lạc loài tiếng khóc lòng chao chao buồn
Thổn thức khóc hồn tuôn vỡ nát
Ngậm ngùi thay khúc hát bỗng ngừng
Nước mây chan chứa ngập ngừng
Màu buồn ảo não não nùng đớn đau
Tình gieo mãi, nợ sau đời trả
Cõi thiên thu hồn đã thét gào
Lênh đênh sóng bạc mây cao
Đường về tiên cảnh lệ nao nao sầu
Thôi vĩnh biệt hồn đau dạ buốt
Tấm bia này ! nhìn vuốt lệ thương !
Tiếc cho trong cõi vô thường
Sầu cay đắng chát một phường mênh mông…
Xem thêm:
Thơ đưa tiễn người đã khuất với nỗi nhớ da diết
Nỗi nhớ dành cho một người đã khuất là nỗi nhớ khắc khoải, khuôn xiết và chơi vơi. Một người đã về chốn thiên thu sẽ để lại trong lòng người tiễn biệt dòng tâm trạng muộn phiền đến tan nát cõi lòng. Ngày mà bạn biết chắc chắn sẽ không thể gặp lại người mình yêu thương thêm một lần nào nữa. Chính là lúc bao nhiêu kỷ niệm giữa bạn và người ấy ùa về. Từng nỗi nhớ cứ dần tái hiện lên trong tâm trí khiến người ở lại như bạn khó có thể nào chấp nhận được sự thật. Bạn không thể dùng những câu từ đơn thuần để nói lên tâm trạng của mình. Vậy bạn có thể tham khảo qua những dong thơ đưa tiễn người đã khuất với nỗi nhớ da diết mà chúng tôi tổng hợp dưới đây mà Thuthuatnhanh.com chia sẻ.
Bài thơ 1
Đôi khi muốn tìm lại
Một bóng hình thân quen
Đã về nơi xa ngái
Khuất sâu vào bóng đêm
Đôi khi lòng cứ vậy
Biết rõ vẫn chối từ
Người không đi xa mãi
Còn đây bao tâm tư…
Không khóc mà nhói đau
Nỗi chia xa biền biệt
Hoa trôi, dòng nước xiết
Ơi người xưa, đi đâu?
Bài thơ 2
Bạn tôi đã ra đi
Trên chuyến tàu về nơi miên viễn…
Chồng không còn để làm người đưa tiễn
Chỉ những đứa con ngậm ngùi khóc thương mẹ vất vả một đời…
Bạn tôi hôm qua đã đi rồi
Tôi khóc!
Nhớ khúc ca ngày nào bạn hát
“Ôm lòng đêm…
…Từng tuổi xuân đã già
Đời người sao chóng qua”…
Sông Hương sáng nay sương sớm cũng nhạt nhoà
Tôi đứng lặng bên thành cầu Bạch Hổ
Nơi năm xưa chúng mình từng qua đó
Bạn còn nhớ không?
Những sớm nắng, chiều mưa ba đứa đã từng
Bên nhau – chuyện rất riêng cũng kể
Ôi một thời son trẻ,
Biết bao điều còn chưa kịp hàn huyên!
Tôi gửi một lời nguyện cầu đến với dòng sông
Sóng cũng rưng rưng trong nỗi buồn vô hạn
Xin hãy bình an, đừng luyến lưu cõi tạm
Đã trả hết nợ đời, cứ nhẹ bước người ơi!
Bài thơ 3
Có một ngôi sao vừa tắt
Cả rừng sao lặng, cô đơn
Trường Sơn âm thầm cúi mặt
Nỗi buồn ngấm tận châu thân
Có một mặt trời vừa khuất
Ngõ vắng càng quạnh vắng hơn
Tà huy nhuộm màu ngơ ngác
Sương tràn tím cả hoàng hôn
Người đi sông mưa tiễn biệt
Biển trào ngọn sóng nhớ thương
Làm sao mà nguôi luyến tiếc?
Bao giờ mới hết vấn vương!
Có một ngôi sao đã tắt
Quê hương chốn ấy vĩnh hằng
Nhớ Người cõi lòng son sắt
Ngàn năm tạc dạ kiên trung!
Bài thơ 4
Khi lá xa cành…
Nhớ đừng mang theo màu xanh
Tim sẽ nhói vì đời ơi vội thế!
Một nỗi buồn không gượng
Nét phù du loang lổ mặt người…
Đôi chân nào nhẹ bước buổi 20
Giờ heo hút một miền xa, miên viễn
Một ngọn nến chập chờn, ẩn hiện
Câu hỏi gửi vào hư không
Còn ai để trả lời?
Ôi những chiếc lá xa cành
Sao đành mang cả màu xanh?
Bài thơ 5
Dù thế nào thì họ đã ra đi
Có những trẻ sơ sinh còn chưa kịp biết gì
Đang ấm áp trong vòng tay của mẹ
Nước nhấn chìm vào tử biệt sinh ly…
Có người cha không cứu được con mình
Tiếng gọi bố còn bên tai, nhức nhối
Dòng nước lũ ào ào như thác xối
Giật phăng đi sự sống của con người…
Có những cô gái chưa đến tuổi hai mươi
Trước khi chết, em nghĩ gì, ai biết?
Phút cuối cùng có kịp không nuối tiếc?
Hay chỉ còn nỗi khiếp sợ mênh mang?
Có ai trong số họ nghĩ mình sẽ chết ở sông Lam
Con sông có tên trong khúc hát
Định mệnh nào mà lại không thể khác
Để nỗi đau không vướng đục cả dòng?
Trên bờ sông là những người chồng
Những người cha, người mẹ
Có cả những người vợ mắt nhoà trong ngấn lệ
Ngơ ngác, bàng hoàng, mòn mỏi ngóng trông…
Rồi một ngày người ta ngang qua sông
Nước dòng Lam lại xanh trong giữa lòng Hà Tĩnh
Qua Nghi Xuân, dừng chân thăm Hồng Lĩnh
Ngậm ngùi thương mấy sinh linh…
Nội dung bài viết này chính là những gì chúng tôi muốn chia sẻ đến bạn về chùm thơ đưa tiễn người đã khuất cảm xúc sâu lắng nhất. Thật sự để bày tỏ hết tâm tư tình cảm của mình với người đã khuất không phải là điều dễ dàng. Mong rằng bạn có thể tìm thấy sự đồng cảm trong những bài thơ này và sớm nguôi ngoai nỗi buồn khi phải chia xa mà người mình yêu nhất. Cảm ơn bạn đã quan tâm theo dõi bài viết.