Thơ Về Quê Hương: Miền Trung Quê Tôi

Tôi sinh ra ở mảnh đất miền trung mưa lũ, mỗi đợt mưa thì nước ngập cả đường, mà nắng thì nắng đổ cả mồ hôi, đổi màu da tóc, cuộc sống bao năm vất vả, người nông dân bán lưng cho trời, bán mặt cho đất cũng chỉ đủ được miếng ăn, thương lắm miền Trung, chỉ mong sao cho người dân quê mình ngày càng đỡ vất vả hơn để có một cuộc sống ấm no, hạnh phúc!

Miền Trung Quê Tôi

Quê tôi Miền Trung
Nơi quanh năm trập trùng bão lũ
Những mẹ già xót xa mùa vụ
Cha bạc đầu giấc ngủ không yên

Những con người nghèo khổ triền miên
Mẹ hiền ngày đêm lưng còng vai xả
Cha ngũ tuần chân cày sỏi đá
Ôi cực cùng – Mệt lã mồ hôi

Nơi đâu? Nơi đâu bão lũ cuốn trôi
Nơi đâu nắng tháo mồ hôi
đổi màu da tóc?
Nơi đâu lắng nghe tiếng khóc mẹ già
Nơi đâu khổ cực bao la
nhưng con người không ngã!

Nơi đâu giọng nặng gian nan vất vả
Và khó nghe theo chữ nhọc nhằn
Nơi đâu lắm những nếp nhăn
Và mái tóc muối tiêu hằn màu sương gió?

Quê hương tôi bao đời khốn khó
Lại trời đày mưa gió triền miên
Biết làm sao cho hết ưu phiền
Làm sao cho mẹ hiền bớt khổ

Tôi xa quê từ cái thuở lên mười
Đã chục năm chưa nghe tiếng cười nơi ấy
Mong sớm được về lại một lần nhìn thấy
Ngọn Ấn yên bình ngả khúc Trà Câu…

Thơ Về Quê Hương: Miền Trung Quê Tôi

Thơ Về Quê Hương: Miền Trung Quê Tôi

Bài thơ bạn vừa xem là một trong rất nhiều những áng thơ về quê hương trong kho thơ của OCuaSo.Com. Còn rất nhiều những bài thơ hay đang chờ đợi bạn trong chuyên mục thơ dưới đây, hãy sử dụng menu điều hướng và thanh search để tìm kiếm dễ dàng hơn. Chúc bạn xem thơ vui vẻ và đừng quên thường xuyên ghé thăm OCuaSo.Com để xem những bài viết mới nhất nhé, cảm ơn bạn!

Xem thêm Thơ Về Quê Hương hoặc Những Bài Thơ Tình Buồn Mới Nhất

5

/

5

(

4

bình chọn

)

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *