Chùm Thơ Về Mẹ Đã Mất Ý Nghĩa!
Thơ về mẹ đã mất là đê tài trong nhiều tác phẩm thơ ca, những dòng thơ ngọt ngào, giàu cảm xúc biểu hiện tâm trạng, nỗi niềm mong đợi, nhớ thương của người con dành cho mẹ mỗi khi Lễ Vu Lan. Mất mát lớn nhất của chúng ta là người mẹ, dù có lớn khôn thế nào thì với mẹ chúng ta vẫn còn nhỏ bé, cần được che chở mỗi khi tìm về.
Nhưng thời gian không đợi một ai, và nó qua đi mang theo nhiều thứ, trong đó có cả mẹ. Theo năm tháng, mẹ dần già đi, và chính cái tuổi tác và sức khỏe ấy đã cướp đi mẹ mãi mãi. Và giờ đây, cuộc sống mỗi chúng ta là chuỗi ngày vui có, buồn có, đau khổ có, hạnh phúc có, và cả những thất vọng, mất mát. Và cái mất lớn nhất đời người không phải là tiền bạc hay vật chất mà đó chính là mất đi những người thân xung quanh mình.
Nhớ Mẹ – Tác Giả: Nguyễn Quang Toản
Chẳng có mồng tám, tháng ba
Chẳng bao giờ được nhận quà, mẹ ơi
Bây giờ mẹ đã về trời
Đã chấm dứt một kiếp người long đong
Nước mắt mẹ lặn vào trong
Cả đời vất vả vì chồng, vì con
Tảo tần chợ búa sớm hôm
Lo cho manh áo, bát cơm cả nhà
Con gái lại lấy chồng xa
Con trai lần lượt xa nhà tòng quân
Chỉ có con út ở gần
Thời chiến tranh, mẹ ba lần tiễn con
Nhà nghèo, lòng mẹ héo hon
Gả chồng, cưới vợ cho con bằng người
Nhìn con, nhìn cháu vui cười
Vất vả, nhưng mẹ thấy người khỏe ra
Chín ba mẹ tiễn đưa cha
Bệnh tật khiến mẹ về già yếu đau
Em mất trước, mẹ mất sau
Mẹ cha lần lượt theo nhau đi rồi…
Năm ba tuổi, con mồ côi
Bây giờ con sắp bẩy mươi mẹ à
Hôm nay mồng tám, tháng ba
Con ngồi nhớ mẹ, nhớ cha ngậm ngùi
Ngoài hiên mưa bụi sập sùi
Mẹ có nghe thấu những lời của con
Nhớ Mẹ – Tác Giả: Thới Văn Giai
Đêm nay thanh vắng nhớ mẹ hiền
Mẹ ở nơi nào trên cõi tiên?
Dù xa cách trở, con bên mẹ
Mãi mãi bên con, có mẹ hiền
Một đời cổng nắng trên lưng còng
Vất vả nuôi con chẳng quản công
Một nắng hai sương quên ngày tháng
Thân cò lặn lội ở ven sông
Nhớ lúc lâm chung phút cuối cùng
Mẹ còn trăn trối dạy các con
Anh em hòa thuận thương nhau cả
Nếu có chia ly, mẹ xót lòng
Lời mẹ con ghi nhớ suốt đời
Mẹ là tất cả của đời tôi
Nếu ai còn mẹ xin luôn nhớ
Đừng để bao giờ lệ mẹ rơi
Khóc Phận Mình – Tác Giả: Bùi Văn Hoàng
Xin hãy để cho tôi được khóc!
Nét ưu buồn tang tóc thê luơng
Mẹ ra đi uất nghẹn đoạn trường!
Những điệp khúc sầu thương muôn thuở…
Mẹ kính yêu lòng con bở ngở!
Không tin rằng Mẹ nở bỏ con
Tấm lòng son con tròn chữ hiếu
Xin Mẹ hiền thấu hiểu thương con….
Vợ bỏ con Mẹ cũng bỏ con!
Tư Hoàng sống héo hon tình cãm
Cao sanh hỡi! sầu thương ãm đạm!
Đơn côi này sầu thãm đọa đày…
Mẹ Ơi – Tác Giả: Bùi Văn Hoàng
Vĩnh biệt từ đây, đành cách xa
Thiên Thu biền biệt Mẹ nhạt nhòa
Cát bụi, đưa Mẹ về cát bụi
Đau xót lòng con mất mẹ rồi
Còn đâu dịu ngọt lẫn dấu yêu?
Còn đâu, vui vẻ buổi cơm chiều?
Giờ đây, hiu quạnh Mẹ nằm đó
Con đã mất rồi, mất Mẹ yêu
Hôm nay, con viết vội vần thơ
Khóc Mẹ một chiều gió Thu mưa
Mong Mẹ từ đây đời thanh thản
Nương cửa Từ Bi cõi Niết Bàn…
Thương Tiếc Mẹ – Tác Giả: Bùi Văn Hoàng
Vàm Láng hôm nay một nỗi buồn!
Mây chiều giăng kín nhớ Mẹ thương!
Tâm tư lắng đọng nghìn thương nhớ
Mẹ đã ra đi trọn kiếp người…
Quan tài hỡi! xin đừng khép lại
Đừng chia lìa tình Mẹ với con
Kinh kệ kia dẫn dắt một linh hồn!
Linh hồn Mẹ về nơi chín suối….
Rồi đêm nay và vài đêm cuối!
Vĩnh biệt rồi một đấng Mẹ yêu
Trời hôm nay bỗng thấy tiêu điều
Như khóc hận một chiều vĩnh biệt….
Mẹ hãy nằm yên trong lòng huyệt!
Bên cạnh Cha và đưa em trai
Rồi mai đây sương gió miệt mài
Mẹ hãy ngũ ngàn thu vĩnh biệt…
Khóc Mẹ Tôi – Tác Giả: Bùi Văn Hoàng
Mẹ đã chết buồn giăng kín ngõ
Ngoài trời mưa lệ nhỏ trong tim
Thời gian; mượn giấc ngủ yên
Mẹ đi, đi mãi! Biết tìm đâu ra
Nhận hung tín xót xa ứa lệ
Mẹ ra đi buồn kể từ đây
Mười giờ, mười phút, tám giây
Mười ba, tháng năm là ngày Mẹ đi
Thương nhớ Mẹ không chi kể xiết
Mẹ, Mẹ ơi! Mẹ biết cho chăng
Chúng con hiệp ý cầu rằng
Mẹ về tới chốn Vĩnh Hằng Phật thương
Lễ Mẹ – Tác Giả: Bùi Văn Hoàng
Thui thủi mình con giữa chợ đời
Chiều nay nhớ Mẹ qúa đi thôi
Hải hà công đức như sông biển
Thiên địa thương yêu tựa đất trời
Suốt kiếp chỉ lo con trượt ngã…
Một đời quên mất Mẹ thân côi…
Bao người Lễ Mẹ mừng vui chúc…
Thơ thẩn con ngồi khóc Mẹ thôi…
Khóc Mẹ – Tác Giả: Nguyễn Thị Cẩm Tú
Mẹ ơi! Mẹ mất thật rồi
Lệ rơi con tiễn mẹ rời thế gian
Cõi trần bỗng chốc vỡ tan
Nén hương đỏ mắt cuộn tàn vào thân
Xót xa nến rỏ từng phần
Vách quan tài nỡ cách ngăn đôi đường
Mẹ ơi xa cách âm dương
Lưng còng bỏ lại chiếu giường trống không
Cửa nhà bỗng chốc mênh mông
Trắng mầu tang phủ đau lòng biệt ly
Kèn khuya khóc tiễn Mẹ đi
Xé lòng con trẻ khắc ghi đời đời
Đau lòng con lắm Mẹ ơi
Mẹ đi để lại cõi đời nỗi đau
Tình thương vô hạn bấy lâu
Sinh thành dưỡng dục bể sâu nào bằng
Mẹ đi về cõi vĩnh hằng
Ngàn thu chín suối ngậm trăng người hiền
Mẹ ơi! Nay mẹ ngủ yên
Cõi trần dáng mẹ vẹn nguyên ngày nào.
Nhớ Mẹ – Tác Giả: Nha Phương
Hai bảy tháng bảy đến rồi
Chúng con nhớ mẹ suốt đời không quên
Mẹ đi từ tuổi thanh niên
Gác tình mẫu tử xa con xa chồng
Hôm nay đất nước thanh bình
Mẹ không còn nữa bóng hình còn đây
Nghĩa trang liệt sĩ hôm nay
Hoa tươi thơm ngát hương bay lưng đồi
Mẹ cùng đồng đội thảnh thơi
Giữa đồng gió nội mọi người tiếc thương
Chúng con kính cẩn thắp hương
Mong mẹ an nghỉ giấc vàng ngàn thu
Viếng Mẹ – Tác Giả: Nga Phương
Con vào viếng mẹ chiều nay
Trời xanh gió mát hương bay lưng đồi
Mẹ nằm đó rất thảnh thơi
Giữa đồng gió nội mọi người tiếc thương
Mẹ đi từ tuổi thanh niên
Gác tình mẫu tử xa con, xa chồng
Chín năm kháng chiến thành công
Hòa bình thống nhất mẹ không trở về
Chiến trường Bắc lạng, Đông khê
Mẹ đã ngã xuống tiếc gì tuổi xuân
Trải qua bẩy chín mùa xuân
Chúng con mất mẹ muôn phần tiếc thương
Hôm nay con vào thắp hương
Nghĩa trang liệt sĩ quê hương của mình
Nghiêng mình đứng trước anh linh
Thắp hương viếng mẹ mắt lưng lệ nhòa
Cầu mong mẹ ở nơi xa
Siêu sinh tịnh độ bốn mùa bình an
Ngày Của Mẹ – Tác Giả: Văn Hoà
Ngày của mẹ hôm nay buồn quá
Mẹ kính yêu giờ đã đi xa
Hai năm mẹ chẳng ở nhà
Chúng con mất mẹ thật là quạnh hiu
Lúc mẹ sống chắt chiu từng bữa
Lo cho con chạy chữa thuốc thang
Trên vai nặng một gánh mang
Mặc trời mưa nắng mùa màng âu lo
Con được mẹ dành cho mọi thứ
Mẹ dạy cho con chữ làm người
Nhìn con khỏe mạnh vui tươi
Thế là mẹ nở nụ cười vui thôi
Thời gian cứ dần trôi lặng lẽ
Lòng chúng con thương nhớ mẹ ơi
Mẹ đi xa khỏi cõi đời
Nhưng tình mẫu tử con thời sao quên
Mẹ Ơi – Tác Giả: Văn Hoà
Tháng bảy đến vu lan báo hiếu
Nơi suối vàng mẹ hiểu cho con
Thương cha nhớ mẹ mỏi mòn
Thời gian quay tiếp có còn nữa đâu
Trời tháng bảy một màu u ám
Thời tiết đang ảm đạm vũ vần
Con nghe thấy những bước chân
Nhẹ nhàng của mẹ đến gần bên con
Hơi ấm mẹ như còn đọng lại
Vòng tay ôm con mãi mẹ ơi
Mẹ không còn ở trên đời
Tình thương của mẹ chẳng vơi đâu mà
Tháng báo hiếu dâng hoa tặng mẹ
Nhìn thấy con lặng lẽ mẹ cười
Con nhìn thấy mẹ rất tươi
Mẹ là tất cả cuộc đời của con
Thương Nhớ Mẹ – Tác Giả: Bùi Văn Hoàng
Từ Nghĩa Trang! Con đau buồn khóc Mẹ
Tiễn Mẹ yêu an nghỉ giấc ngàn thu
Trời mây mờ xám lạnh phủ âm u
Như thầm nhủ đến phút giờ Vĩnh Biệt!
Những hàng chữ buồn: “Vô Cùng Thương Tiếc”
Của bao người trên vòng đóa hoa tươi
Tỏ tâm tình chan chứa lệ ngậm ngùi
Bên những đoá hoa lòng chúng con đau đớn!
Đường thiên thu! Ôi nghìn trùng sầu muộn
Không bút mực nào tả xiết Mẹ ơi!
“Đời mất Mẹ! như mất cả bầu trời”
Như vũ trụ không nắng vàng soi chiếu
Bao năm qua chưa vẹn tròn chữ hiếu
Tam Tòng Tứ Đức…chưa đủ tu thân
Bước con đi nay côi cút đường trần
Hồn đơn lạnh phủ đầy sương mờ xám
Ba tấc đất vùi Mẹ ôi sầu thảm
Dưới mộ sâu Mẹ thấy suối lệ tràn
Từng giọt thương quyện giọt nhớ ngút ngàn
Rơi nhỏ thấm tận cùng lòng đất lạnh
Hồn Mẹ linh thiêng, xin Mẹ kề cạnh
Đỡ nâng con như thuở Mẹ sinh con
Con chào đời trong no ấm – vuông tròn
Trong âu yếm, đầy tình yêu cha mẹ
Cành hồng nhung mười một cành tang lễ
Là trái tim của mười một chúng con
Xin dâng lên Mẹ trọn tấm lòng son
Trọn tất cả tình yêu thương nhớ Mẹ
Khóc Mẹ – Tác Giả: Bùi Văn Hoàng
Mẹ ơi! Con nát cõi lòng
Giọt sầu, giọt nhớ theo dòng lệ rơi
Chia ly! thương tiếc ngàn đời
Hồn con đau đớn mất người Mẹ yêu
Trong căn phòng vắng cô liêu
Lòng con ghi nhớ những điều Mẹ khuyên
Một đời chìm nổi truân chuyên
Hy sinh Mẹ gánh vẹn nguyên chữ “tình”
Tình yêu phân phát bên mình
Mẹ nâng bao cảnh điêu linh đoạn trường
Mẹ là nguồn suối ngát hương
Chúng con tâm nguyện nối đường mẹ đi
Mẹ Ơi – Tác Giả: Bùi Văn Hoàng
Mẹ ơi! Mẹ mất thật rồi
Lệ rơi con tiễn Mẹ rời thế gian
Cõi trần bỗng chốc vỡ tan
Nén hương đỏ mắt cuộn tàn vào thân
Xót xa nến rỏ từng phần
Vách quan tài nở cách ngăn đôi đường
Mẹ ơi xa cách âm dương
Lưng còng bỏ lại chiếu giường trống không
Cửa nhà bổng chốc mênh mông
Trắng màu tang phủ đau lòng biệt ly
Kèn khuya khóc tiễn Mẹ đi
Xé lòng con trẻ khắc ghi đời đời
Đau lòng con lắm Mẹ ơi
Mẹ đi để lại cõi đời nỗi đau
Tình thương vô hạn bấy lâu
Sinh thành dưỡng dục bể sâu nào bằng
Mẹ đi về cõi vĩnh hằng
Ngàn thu chín suối ngậm trăng người hiền
Mẹ ơi! Nay Mẹ ngủ yên
Cõi trần dáng Mẹ vẹn nguyên ngày nào…
Khóc Mẹ – Tác Giả: Bùi Văn Hoàng
Kết mảnh băng tang khóc mẫu từ
Trời ơi con mất mẹ rồi ư?
Thời gian ly cách ngàn thương nhớ
Con chẳng kịp về mẹ lại đi.
Mẹ hỡi từ nay vĩnh biệt rồi
Cành huyên gãy đổ giọt sương rơi
Mẹ như cánh hạc bay về núi
Gió bãi trăng ghềnh mây nước trôi
Còn biết phương nào con viếng thăm
Bao giờ thấy lại bóng từ thân
Để nghe mẹ dạy lời nhân ái
“Con giữ cho tròn chữ thiện tâm!”
Công đức sinh thành như Thái Sơn
Làm sao con báo đáp thâm ân
Cúi xin mẹ thấu lòng con trẻ
Giọt lệ vơi đầy thay nén hương
Mây trắng chiều nay trắng khắp miền
Giọt buồn sương trắng nhỏ bên hiên
Con nghe tang khó trong màu trắng
“Tai nạn nào hơn mất mẹ hiền”
Một mảnh tang trăm vạn mảnh sầu
Mẹ ơi đêm xuống đã từ lâu
Trời cao một ánh sao rơi rụng
Con ở đây mà mẹ ở đâu?
Mẹ – Tác Giả: Văn Chinh Nguyên
Mẹ đã xa rồi khuất bóng mây
Nổi niềm con trẻ cứ vơi đầy
Thân xác còn đây là của mẹ
Cho con tất cả cuộc đời này
Nghĩa ân hiếu đạo con chưa vẹn
Chín tháng cưu mang, móm cơm ngày
Bao đêm không ngủ, con khóc khẽ
Tất tả vẫn cho, Bầu sửa đầy
Mỗi năm chỉ có. Một ngày ấy
Tưởng nhớ công ơn đức cao dày
Nhưng máu trong người con vẫn chảy
Mang theo bóng mẹ từng phút giây
Giờ kiếm đâu ra lời mẹ dạy
Ngã vào lòng mẹ đễ tỏ bày
Theo bóng ngàn mây về nơi ấy
Con gởi lòng này đến trời tây
Hãy Chúc Mẹ Đầu Tiên – Tác Giả: Nguyễn Tài Nghị
Năm xưa mẹ hãy còn bên cạnh
Con sống vô tư chẳng biết gì
Nay mẹ non đoài vừa khuất bóng
Nước non ngàn dặm có còn chi
Con nói con yêu người phụ nữ
Nhưng ngày lễ lớn chúc ai ai
Mấy lần con chúc mẹ đâu chứ
Lời chúc mẹ đâu có ép nài
Mỗi lần con chúc mẹ vui ghê
Bởi biết rằng con có hiếu nè
Nhưng mẹ biết rằng là tuổi trẻ
Con hay nịnh gái đó con nhe
Nay lại tháng ba ngày tám kề
Mẹ hiền đã khuất nẻo sơn khê
Muốn ôm lấy mẹ đâu còn được
Chúc tụng cũng là mẹ chẳng nghe
Hối hận thì sao cũng muộn rồi
Có than có trách cũng đành thôi
Khuyên ai khi mẹ còn dương thế
Âu yếm mẹ hiền chớ bỏ lơi
Đầu tiên chúc mẹ là nên lắm
Chớ để mẹ xa tận Suối Vàng
Lời chúc nay đâu còn ý nghĩa
Tháng ba ngày tám lệ chan chan
Lễ Vu Lan – Tác Giả: Trần Thị Phượng
Nức nở trong đêm khóc mẹ già
Mi nhàu lệ chảy xót thương cha
Ngàn thu gác nhỏ hương chưa nguội
Vạn thuở phòng to khói vẫn nhòa
Nén tủi mâm bày dâng chén rượu
Rơi sầu án mở đặt nhành hoa
Thành tâm hiếu nghĩa con đền đáp
Ước nguyện tình thân mãi một nhà
Chúng ta ai cũng có một người mẹ, hãy dành chút ít thời gian để bên mẹ, quan tâm chăm sóc me, cho mẹ những ngày hạnh phúc nhất. Và dù có sau này thế nào đi nữa, chúng ta cũng hạnh phúc vì có những ngày bên mẹ. Hi vọng qua những bài thơ khóc mẹ đã mất ở trên, giúp xóa bớt mất mát trong bạn, và bước tiếp hành trình ngày mai.
Các Bạn Đang Xem Bài Viết Thơ Về Mẹ Đã Mất – Chùm Thơ Khóc Thương, Nhớ Mẹ Đã Mất Ý Nghĩa Tại Danh Mục Thơ Về Cuộc Sống Ý Nghĩa của Blog ChieuTa.Com. Truy Cập Blog Thường Xuyên Để Xem Nhiều Bài Viết Mới Hàng Ngày Nhé!
5/5 (1 bình chọn)