Chớp mắt rồi tháng mười sang, cõng trên vai những tiếng thở dài của độ cuối thu mà gieo rắc nỗi trầm tư lên đầy ngõ phố. Trời đất sắp bước vào những ngày mùa thu cuối cùng, vàng vọt đến thế, hoang tàng đến thế, xác xơ đến thế… nhưng… liệu có lạ lùng hay không? Khi tôi nói rằng tháng mười của những kẻ cô đơn cũng mơ màng, cũng dịu dàng, cũng nên thơ kì lạ?
Tháng mười âu cũng chẳng khác gì những chuyện lứa đôi – là thời điểm để người ta bắt đầu nhận ra mình đang tiếc nuối. Tình đời lắm kẻ xa rồi mới biết rất yêu, quên rồi mới chợt nhận ra rằng mình rất nhớ. Nhưng cuộc đời chẳng bao giờ vị tha đến thế, tháng mười là bản tình ca giã biệt của gã Thu phong trần lãng tử, là tiếng thầm thì đầy kiêu kì và mê hoặc của nàng Đông ru ngủ những con đường. Tháng 10 sang, những cơn gió lạnh se hòa lẫn với chút dư vị cuối cùng của những ngày êm đẹp, đánh dấu sự khởi đầu của kết thúc, và cũng là kết thúc của một khởi đầu.
Tháng 10 về, những hàng cây thưa lá chơ vơ không còn suy nghĩ, những chiếc ghế đá, những con đường cũng biếng lười mà nằm co ro trong những giấc mộng của riêng mình. Mọi thứ say trong mộng tưởng mùa xuân, bởi khi nàng đông chạm chân lên thềm phố cũng khi không còn nhiều điều để mơ ước nữa. Đúng vậy, nhưng điều lạ lùng nhất của tháng mười là khi mọi thứ bắt đầu chìm vào giấc ngủ, thì lại có những thứ tưởng đã ngủ yên, và lẽ ra nó phải ngủ yên bỗng dưng lại vô tình tỉnh thức: nỗi đau và ký ức!
Hoài niệm nghe như chỉ chực chờ thời điểm thích hợp để ùa về. Làm những kẻ độc hành trên con đường tìm quên lạc vào những trời xưa cũ. Nhưng… cũng vì đó mà nó đẹp! Một chút thương nhớ, một chút phôi pha, một chút luyến tiếc, một chút hững hờ. Tháng mười chẳng phải phin cà phê không đường để nhiều người cau mặt, cũng chẳng phải ly cà phê sữa đá ngọt ngào như viên kẹo đường của tuổi đôi mươi, mà là mỗi thứ một chút, vừa đủ đắng, vừa đủ ngọt ngào để đầy lên cảm xúc…
Bạn có phải là cô gái sẽ chạnh lòng với những đôi lứa ngoài kia khi những cơn gió bắt đầu tràn trên lối phố? Bạn có phải là một gã cố ý không quàng khăn trước cửa chỉ để hi vọng sẽ được nghe một lời nhắc nhở như cái thời xa lắc xa lơ? Nếu thế, thì bài viết hôm nay là dành cho bạn! Ngày mai là tháng mười về, chúng ta hãy cùng nhau chào đón tháng mười bằng những dòng stt tháng 10 tâm trạng và những hình ảnh đẹp về tháng 10 sau đây nhé?
Những dòng stt tâm trạng về tháng mười này được trích trong vài bài tản văn tôi viết và vài bài tản văn viết về cô gái tháng 10 sưu tầm của những tác giả khác. Hi vọng rằng các bạn cũng sẽ thích những dòng status tháng 10 tâm trạng và những câu nói hay về tháng 10 đầy cảm xúc này. Chúc các bạn có những phút giây thật tuyệt bên những dòng stt tháng 10 tâm trạng, lãng mạn, cảm xúc cùng những dòng stt về tháng 10 hay!
Những hình ảnh chữ đẹp về tháng 10 cuối thu
Stt tháng 10 trong “Tạm biệt tháng 9, ta trở về ngắm tháng 10 rơi…” – Huỳnh Minh Nhật
Tháng mười về, em có nhớ rằng mình còn một cuộc hò hẹn với yêu thương? Và em có buồn khi biết rằng tháng mười năm nay sẽ thêm một lần lỗi hẹn?
Chắc là không!
Tôi bỏ lại một mùa thu cuối gió
Gửi mây xa biền biệt bóng chân trời
Em thuở ấy đi về quên dấu gót
Để tháng mười khóc con nắng lìa đôi
(Bản tình thơ tháng 10 – Huỳnh Minh Nhật)
Nơi tôi lớn lên, chốn cao nguyên ĐakLak nắng gió với chỉ hai mùa đơn điệu. ĐakLak vào thu? ĐakLak chuyển mình vào đông buốt giá? Nghe chắc hẳn buồn cười, ấy thế mà với riêng tôi nó là chuyện thật. Duy một điều, nếu mỗi ngày tôi không đều đặn gỡ đi những tờ lịch mỏng, thì nhìn đất, nhìn trời, chắc chắn tôi chẳng nhận ra.
Tháng chín ghé qua không đủ sức để trải vàng những con ngõ nơi tôi đang sống. Cái làng cổ đại này đây cũng chỉ lác đác vài những mái nhà ngói đỏ, những hàng dã quỳ xanh rờn, bám bụi, những cơn mưa bất chợt như mỗi độ hè về. Nơi tôi ở cũng không tấp nập người xe, không dáng thướt tha của những cô nàng kiều nữ. Chiều lại, đôi ba chiếc xe công nông từ rẫy trở về, bánh xe trơn nhớt, đỏ thẫm, dính đầy sình lội. Và nơi tôi lại càng không có cái mùi hoa sữa thoảng trong làn gió, lãng mạn như đất Cố đô…
Tháng chín về, thứ duy nhất giúp tôi nhận ra là cứ sớm bình minh ra đứng ngoài sân lại thấy những em nhỏ đầu tóc lấm lem, đạp chiếc xe càng tàng đi học. Nếu có ráng chờ thêm tí nữa, chắc cũng chỉ có vài em gái phổ thông, chạy chiếc xe 50 phân khối dạng chân, cúi đầu núp gió vụt qua. Tháng chín nơi tôi nó về khẽ quá, người ta còn đang bận chờ cây thay lá thì chợt nhận ra gió sắp giao mùa.
Tháng chín ơi? Sao âm thầm thế? Người vẫn còn ngơ ngẩn chờ thu, người vẫn đợi người xưa trở lại. Giờ đây người chẳng thấy đâu, thu cũng bặt tín hồi âm mà trời đất đã khẽ chuyển mình bước vào chớm đông vội vã… Và hẳn là vậy rồi, tháng mười qua đây âu cũng là vơi đi vài tờ lịch mỏng treo trên mảnh tường sờn cũ, chứ cái lạnh thì mặc nhiên còn khá mơ hồ. Hết tháng rồi đấy, thời gian cứ mãi vụt qua mà vô tình bỏ quên lại những đau thương còn quá rõ nét trong lòng…
Chắc bởi tháng 10 về nên độ này cứ mỗi hừng đông tôi lại được nhìn ngắm những làn sương mỏng mảnh, lang thang rồi sà xuống lòng người, nũng nịu. Trước nhà tôi có cái lò sấy cà phê, nhiều lúc khói um lên phủ kín cả làng, tôi lại lơ ngơ tưởng rằng sương sớm mà hít sâu vào lồng ngực, để rồi chửi thề. Nhưng nó đẹp, đẹp thì vẫn là đẹp thôi, nó đẹp khi những vạt nắng bình minh chiếu xuống, vẽ ra những gam màu bình yên, tĩnh lặng lạ thường
Tỉnh lẻ nơi tôi nếu ai chịu trầm lòng xuống một chút chắc cũng nhâm nhi được xíu hương thơm của phút trời đất giao mùa. Nhắc đến Tây Nguyên, những người trẻ lại nghĩ ngay đến đại ngàn Lâm Viên cho đến thành phố mù sương hoa phủ rợp phường, chứ còn cái tỉnh nhỏ nơi tôi đang ở, lại còn nằm vất vưởng giữa làng cổ đại này thì mặc nhiên không gì thú vị. Sáng sớm, pha phin cà phê, mồi điếu thuốc, gió lạnh se lay khẽ những nhành hoa, ai đó mỉm cười: “Chà chà, cách nhau mấy phút chạy xe mà chừng như xa dặm dặm…”
Chiều nay tôi lại trở về đợi tháng mười rơi trên những gót chân đi, một vạt nắng hường cuối ngày có lẽ cũng đủ để tâm hồn lang thang tìm được bến bờ nào đó mà thôi trôi hoang trên những dấu vết xa vời. Tháng mười lạnh dần theo ngày tháng dần trôi, tháng mười buồn dần theo hoài niệm phôi pha mà mặc kệ ngoài kia nắng ấm len đầy kẽ lá… Mở lên bản nhạc, khui một lon bia, tôi lại nghĩ về hai đường thẳng song song sẽ chẳng bao giờ có một cơ hội để gặp lại nhau lần nữa!
Tôi tạm biệt tháng chín với buổi tụ tập say mèm cùng lũ bạn và đón tháng mười sang cùng những nỗi nhớ hanh gầy. Chán quá, đơn điệu quá, cái vùng đất gì mà hết nắng rồi lại tới mưa? Nơi này có điều gì mà lại níu được hồn tôi với những thứ không rõ ràng như thế? Cố đô đang đợi tôi về…
Tháng chín lạnh lùng tiễn biệt, này em có thấy buồn không? Liệu có một khoảng trời nào đủ rộng cho những yêu thương đã sớm phôi pha tận cùng trong đôi mắt ấy? Nơi tôi ở, và cũng là nơi em ở, chiều nay đón tháng mười sang…
Tháng mười sang, trong những cơn gió chớm mùa hoang lạnh ấy, có bao giờ em thấy nhớ một cử chỉ thân thương, một nụ cười quen thuộc? Có bao giờ vô tình mở ra một bản nhạc xưa rồi bất chợt bâng khuâng, nhung nhớ một ngày…?
Chắc là không!
Tháng mười nhẹ nhàng bước đến, này em có phải giấc mơ? Liệu giữa một biển yêu thương phủ đầy mái tóc biếc xanh của tuổi đôi mươi hơn lần tan vỡ, nơi ấy, liệu có cánh buồm nào chở những dư vị tình xưa ghé đến đây không? Nơi tôi ở, và cũng là nơi em ở, chiều nay khóc tháng mười sang…
Tôi về đây ngắm tháng mười rơi, đứng chông chênh giữa hai bến bờ quên nhớ riêng mình. Chiều nay, tôi lại tìm được những khoảng lặng của riêng tôi, từ những nét chữ nguệch ngoạc cho tới những bước chân chậm rãi trên từng con đường xưa cũ. Không gian nơi đây hình như chẳng chút đồng điệu với hồn người, âu là một bóng đèn khuya với vài cơn gió thâu đêm ấm áp vẫn là quen thuộc! Giờ này ngoài Huế há chẳng vui sao?
Người ta chỉ đau khi họ mải miết đi tìm hạnh phúc, còn tôi lại cứ muộn phiền hoài khi cứ sống với hạnh phúc của riêng mình, hạnh phúc của tôi là gì? Ai mà chẳng biết!
Tháng chín trượt dài đón gió sang đây, thơ rơi trên những ngón tay gầy. Bản tình ca vẫn lãng đãng trôi hoang cùng khói thuốc, chiều nay tôi về đợi tháng mười sang, một làn sương mỏng khơi đông sang sớm. Nơi này, cái gì cũng bắt con người ta phải tưởng tượng ra như vậy đấy, muốn thấy mùa thu thì phải nhìn vào tán lá xanh rồi chờ một chiếc lá vàng héo rụng, muốn thấy mùa đông thì… sáng dậy ngó vào lò sấy cà phê. Buồn cười!
Làm gì có chốn nào dịu dàng, duyên dáng, chỉ là tận trong đáy hồn ta còn chất chứa điều gì. Một người con gái chỉ đẹp khi cô ta nằm trong đôi mắt của gã si tình nào đó. Và cuộc đời này cũng làm gì có ai là của riêng ai, chỉ là tận sâu trong những nghĩ suy của họ có còn chút gì ở lại? Chiều nay tôi về đợi tháng mười rơi, và còn gì nữa?
Không, chỉ đợi tháng mười, đợi tháng mười thôi…
Tháng mười về, hương xưa rơi đầy áo
Hỏi tâm tư người xưa cũ đâu rồi?
Khói thuốc rớt gợi đôi niềm dư ảnh
Lòng chợt buồn như mới thoáng chia phôiTháng mười nay ghé về nhưng rất lạ
Không heo may cũng chẳng cúc rợp chiều
Em có thấy tháng mười xanh xao quá?
Có ngập ngừng nhớ kẻ đã từng yêu?
(Bản tình thơ tháng 10 – Huỳnh Minh Nhật)
Stt tháng 10 hay trong tản văn” Vị nắng cuối tháng” – Nguyễn Khải Phong
Chẳng hiểu sao, tôi lại thích cái vị thanh thanh của nắng tháng 10 tan nhẹ vào không khí vào mỗi bình minh. Mùi cỏ non, mùi của đất ẩm và mùi của những ngày giao mùa cuối năm quyện vào nhau, thanh thoát, tươi mới và nhẹ nhàng. Khiến tôi cảm thấy trái tim lại nhẹ bẫng và run những nhịp thật bồi hồi.
Cái nắng oi ả và mùa hè Sài Gòn có thể nhấn chìm bạn trong biển mồ hôi và căng thẳng, tôi cũng thế.
Vậy cơ mà, vị nắng cuối tháng 10 lại làm trái tim tôi rung rinh, tan chảy.
Ngọt ngào như cái chạm tay thật khẽ của những rung động đầu đời.
Mịn màng như bàn tay lướt thật êm trên bờ ai mềm của ai đó.
Tôi cảm thấy mình lại yêu và được yêu chỉ bởi khoảng sân ngập trong ánh nắng thanh tao đó. Bồi hồi chạm vào tim, nụ cười hiện lên đôi mắt.
Nhìn hai chú chó cưng vờn nhau ngã lăn kềnh ra đó, rồi tận hưởng khoảnh khắc ánh nắng kia vuốt ve và ấp ủ cơ thể chúng cũng khiến tôi khẽ bật cười.
Một ngày cuối tháng 10, trái tim tôi được vỗ về trong an yên và e ấp.
Rồi có lẽ và một ngày cuối tháng 10 nào đó sắp tới kia, tôi sẽ ấp lấy bàn tay ai đó trong bàn tay mình, phải không?
Vị của nắng tháng 10
Vị của những rung động trong tôi!?
Stt tháng 10 tâm trạng trong tản văn “Tháng 10 Hà Nội” – Petit Prince
Tháng ngày chầm chậm trôi. Trải qua những ngày mùa hè rạo rực, cỏ cây, đất trời lại bắt đầu cuộc chuyển mình sang Thu. Sự thay đổi rõ rệt hơn khi bước vào tháng Mười, khi gió mùa tràn về những ngõ ngách bé nhỏ của Hà thành, khi buổi sớm mai bắt đầu lành lạnh…
Thời tiết êm dịu hơn, không còn những ngày nắng gay gắt đốt cháy da thịt, không còn những cơn bão tố mãnh liệt nhấn chìm đường phố trong sự hoang tàn thê thảm, cũng chưa đến những ngày lạnh lẽo đến mức thở ra khói trắng. Hà Nội những ngày này đẹp lắm.
Đẹp vì nắng. Hạt nắng trong vắt, xuyên qua những tán cây mùa thu vàng lá, phản chiếu xuống mắt đất thứ ánh sáng long lanh đến mê hoặc. Nắng hong khô những chiếc lá vừa lìa cành, khiến chúng giòn rụm, vỡ tí tách dưới chân người qua lại. Âm thanh không quá đặc biệt nhưng vô cùng thú vị.
Đẹp vì mây. Mây của buổi sớm có chút âm u vì sự tích tụ của hơi lạnh nhưng nhanh chóng nhường chỗ cho màu xanh như ngọc khi nắng đến. Mây nhún nhường, mềm mại, mỏng và xốp, lại như trắng hơn trên nền xanh thăm thẳm. Nếu phải ví mây với một thứ nào đó khác thì có lẽ hình ảnh ấy phù hợp với những nữ sinh tuổi mười tám, đôi mươi trong sáng, e ấp và tràn đầy sức sống.
Hà Nội của tháng Mười, còn đẹp bởi những cung đường thơm mùi hoa sữa. Thứ hương thơm nồng nàn ấy đã vô tình níu chân bao nhiêu người vội vã bước qua mùa thu thêm một lần nhớ, yêu thương và quyến luyến mảnh đất này. Trong gió heo may, vị của hoa sữa (hay vị của mùa thu?) rất ngọt. Đến độ, những gã trai lãng tử thường mượn hương vị da diết này để bày tỏ lòng yêu mến với những bóng hồng xinh đẹp trong lòng.
Nhưng đâu chỉ có đẹp. Hà Nội lúc này, phảng phất cả những nỗi ưu tư nho nhỏ. Ta đi hoài trên những phố dài không tuổi, để ánh mắt vô tư lạc theo bóng hình của lá mùa thu. Rồi như một phép biến hình, ta sẽ tự khắc thấy một dáng hình người xưa – thưở ta trăng tròn mười tám, thưở ta yêu đương bằng tình cảm học trò – hiện về trong nỗi nhớ rất sâu. Ta lạc bước qua một sân trường nhỏ, nghe tiếng trống giục giã mà thương về những kí ức tươi đẹp đã bao lâu ngủ quên trong tim mềm. Ta nhấm nháp một chút heo may rồi thấy lắng mình trong sự hội tụ của thời gian. Quá khứ bỗng chốc lấp đầy trong tâm khảm, lấp đầy trong kí ức của những ngày tháng Mười Hà Nội…
Hà Nội, tháng Mười, những ngày thong dong một mình, xinh đẹp và yêu thương…
Stt cảm xúc tháng 10 trong “Tháng 10, đành lỗi hẹn với mùa thu!” – Lạc Hi
Tháng 10 gà gật như người thiếu ngủ. Tháng 10 gập ghềnh như tàu hỏa. Tháng 10 hơi xỉn màu như trời thu phải gió. Tháng 10 nghiêng ngả chơi vơi một nỗi xao lòng.
Tháng 10 ra đường rất dễ tủi thân. Khi mà thời tiết đủ để người ta thấy mình cô đơn vì quên mặc thêm áo. Khi mà giao mùa chỉ mỗi một mình lãng đãng bước đi trong lúc xung quanh người ta ai cũng có một người bên cạnh. Thì thôi, đành tự ủi an một tí chút chạnh lòng…
Và cũng nén buồn, đành lỗi hẹn với mùa thu!
Khi tháng 10 qua đi mà chưa kịp hít hà thỏa thê hương hoa sữa dịu dàng tan trong gió. Khi mà chưa kịp đi hết những con phố nhỏ để giang tay ôm lấy cái se lạnh chớm đến vào lòng. Khi mà nắng đã bớt giòn, cơn mưa cũng đa thôi ngột ngạt, thì ta vẫn ngồi đây, trơ trọi giữa góc ban công quen, xoay ly cafe nguội dần để nhớ về những điều đã thôi còn xao xuyến.
Khi mà có người cứ thế bước đi chẳng thèm buông một câu xin lỗi. Khi mà ta biết, từ nay sẽ phải đi qua những mùa thu kia một mình…
Khi mà mùa thu đang chậm rãi sắp bỏ đi, thì người vẫn dùng dằng không nỡ quên những chiều buồn đáng ra nên khép lại. Có lẽ tháng 10 là thế, đủ ấm để người ta tạm hài lòng với yêu thương, nhưng cũng đủ heo may để người ta nặng lòng với vấn vương của một thời đem trái tim mình đi yêu một người lạ…
Có lẽ tháng Mười là thế, đủ âu sầu để dặn lòng mình mạnh mẽ bước vào cái hun hút lạnh của mùa đông, nhưng cũng đủ dịu dàng để người ta phải ôm luyến tiếc những mùa yêu đã về trên phố. Tháng Mười, cũng đã vừa đủ một nỗi cô đơn…
Tháng 10, đành lỗi hẹn với mùa thu!
Nhủ lòng sẽ chỉ lỗi hẹn với mùa thu một lần này thôi, để rồi một sáng tỉnh dậy sẽ thấy mình đủ can đảm để lãng quên những điều không cần phải gồng mình để từng đêm thao thức. Rồi một sáng vươn mình trên ban công sẽ thấy ngày hôm qua thôi không còn day dứt, lòng nhẹ bẫng buông lơi mà không phải tự trách mình.
Rồi sẽ thấy yêu mình như chưa bao giờ được yêu, sẽ thấy yêu những ngày tháng Mười dẫu thơ thẩn một mình nhưng không thành người cô độc. Sẽ trân quý hơn nữa trái tim để được bình yên, những yêu thương ủ gió mùa thu sẽ không còn buồn nữa. Những thứ qua đi, sẽ chỉ là những thứ qua đi…
Tháng Mười khép lại, dẫu vẫn nhớ một người không dám chắc có nghĩ tới mình nữa không, dẫu vẫn thấy chênh chao một nỗi buồn xám xịt giữa ngày tháng ủ ê vơ vẩn. Dẫu vẫn chưa thanh thản, vẫn chưa dũng cảm để không còn nắm những thứ nên để nó rơi đi…
Nhưng mùa thu từ nay xin không cần trễ hẹn, bởi lòng người rồi cũng sẽ hóa thu, rồi cũng sẽ nồng nàn mà da diết, để rồi lại yêu!
Stt tháng 10 hay trong “Tháng 10 rồi, mình đừng xa nhau nhé anh?” – Nhoc Meokem
Tháng 10 rồi, mình đừng xa nhau anh nhé!
Thu về, nắng đã dịu hẳn thi nhau lọt qua từng khe lá rót xuống mặt phố từng giọt vàng ươm. Gío cũng theo đó mà hanh hao len lỏi khắp ngóc ngách, lùa cả vào mái tóc buông dài của em trên phố, tràn qua cả bàn tay nhỏ hôm nay không có anh nắm chặt. Em thấy lòng vương nặng nỗi nhớ anh. Em thấy lòng bị nỗi sợ hãi bủa vây mà chẳng hiểu sao lại thế khi rõ là anh đang ở đây, bên cạnh em. Có quá chăng khi là do em tự nghĩ rồi tự sầu.
Tháng 10 về, trời vẫn xanh màu xanh ấy nhưng có khi lại chuyển mình xám xịt như chuyện mình buồn vui đan xen lẫn lộn suốt thời gian qua vậy. Tháng 10 rồi, Thu đã đi qua quá nửa và đông ngoài cửa ngõ rồi anh biết không?
Tháng 10 rồi, mình đừng xa nhau anh nhé, để tay em được lồng trong tay anh ủ ấm. Để vai em không run lên khi lạnh vì sẽ có anh kéo vào lòng cho em cái ôm ấm áp nhất thế gian. Để em vẫn hồn nhiên bên anh mà chẳng ngại gió lạnh ngoài kia hay ngày không nắng mặt trời của đông sắp tới.
Tháng 10 rồi, mình đừng xa nhau anh nhé, để nỗi sợ chia cắt trong em không còn giăng mắc trong đầu mỗi khi mình giận hờn. Để yêu thương vẫn chan hoà như nắng sớm mai của trời Thu. Để trái tim vẫn loạn nhịp khi mình nhìn vào mắt nhau và để em được yêu anh hết thu này, đến đông kia rồi lại xuân hạ tới, anh nhé!
Em và anh cũng qua rồi những ngày mới yêu trẻ con, những ngày tưởng như xa nhau 1 phút thôi cũng không thể. Chúng ta đều đã lớn, mình sẽ thôi những hờn dỗi trẻ con, sẽ thôi những trách móc vì lí do không đâu, sẽ thôi cả những đêm khóc lặng vì nhau. Anh này, thay vì đẩy nhau xa dần sao mình không buộc lòng nhau lại bởi dây yêu thương.
Và em sẽ không chơi trò đuổi bắt hay trốn tìm để anh phải bận lòng nữa. Càng không vì giận anh mà bất chợt say nắng thu để lạc vào con đường khác, em sẽ dừng lại để đợi anh, đợi anh đến bên dắt tay em qua hết phố này phố kia. Rồi chúng mình sẽ cùng đi ăn, cùng xem phim, cùng chơi trò cả hai đều thích, anh nhé!
Anh biết không, mọi thứ sẽ trôi đi nhanh lắm nếu chúng ta không biết nắm giữ và em cũng đọc được ở đâu đó có ai nói rằng “Nghĩ cho cùng, mọi thứ phù du rồi cũng tan biến. Có nắm tay nhau đi hết con đường không mới là quan trọng”.
Đã từng nghĩ cuộc sống này, em có rất nhiều lựa chọn cũng có rất nhiều chuyến đi nhưng hôm nay em bỗng nhận ra: Phải chăng trở thành đích đến của ai đó mới là chuyến đi lớn nhất trong đời.
Anh à, tháng 10 rồi, vẫn cứ nắm chặt tay em được không anh?
Và vừa rồi là những dòng stt tháng 10 hay cùng những hình ảnh tuyệt đẹp về tháng 10 mà tôi muốn gửi tới các bạn. Hi vọng rằng các bạn cũng sẽ thích và yêu mến những dòng status về tháng 10 hay và ngập tràn cảm xúc vừa rồi. Tháng 10 là những ngày cuối cùng còn lại của mùa thu – khoảng thời gian giao mùa tuyệt đẹp, những dòng status hay về tháng 10 cũng như những hình ảnh đẹp về tháng 10 là hoàn toàn không đủ. Vì vậy, hãy dành ra một chút thời gian để nhìn ngắm, để trải nghiệm, để tận hưởng nó một cách thật trọn vẹn, các bạn nhé!
Xem thêm: Những bài thơ hay về tháng 10 hoặc những bài viết về tháng 10 mới nhất!
Hãy thường xuyên ghé thăm OCuaSo.Com để cập nhật nhanh những danh ngôn ý nghĩa và status hay về tình yêu cuộc sống, ngoài ra, các bạn cũng có thể xem thêm thơ tình cùng những chuyên mục khác trên blog. Chúc các bạn vui vẻ!
STT Tháng 10 Hay & Những Hình Ảnh Về Tháng 10 Cuối Thu Tuyệt Đẹp! – Xem thêm Những Câu Nói Hay Về Tình Yêu hoặc STT Hay Và Mới Nhất
4
/
5
(
4
bình chọn
)