STT, Quotes & Trích Dẫn Hay Trong Truyện Đông Cung – Phỉ Ngã Tư Tồn

Quotes & Trích Dẫn Truyện Đông Cung – Phỉ Ngã Tư Tồn!

Theo như tìm hiểu thì truyện Đông Cung của Phỉ Ngã Tư Tồn rất hay, theo lời kể: “Tôi nói thật nhà, truyện này rất hay luôn mà đọc thì hơi khó hiểu tại vì nói về cung nên phải tập trung cực kì. Tôi chưa bao giờ phải khóc vì đọc truyện hết vậy mà tôi đã hải khóc vì truyện này. Truyện đọc 2 trong ngày là xong, khơi trào cảm xúc, đọc xong một lần là nhớ cả đời”. Nghe thôi đã thấy hay rồi đúng không nào, đó là lý do mà blog chia sẻ các bạn trích dẫn hay trong truyện Đông Cung.

Sự trả thù đau đớn nhất dành cho Lý Thừa Ngân chính là chứng kiến cảnh người mình yêu thương nhất chết trước mặt mình. Yêu nhưng hận thù quá sâu, hại chết gia đình, đất nước của người ta, nên kết thúc buồn là không thể nào hợp lý hơn được nữa. Bạn nào còn chưa ưng với kết dành cho nam chính thì tìm đọc phần kết mới được Phỉ Nhã Tư Tồn đăng ở phần ngoại truyện chương 43, tuy cũng bị chính tác giả cắt trước khi xuất bản: Lý Thừa Ngân sống nhưng dằn vặt trong suốt 30 năm, không chấp nhận việc Tiểu Phong đã chết, luôn nghĩ Tiểu Phong đã về Tây Lương, luôn coi Triêu Dương là con gái của Tiểu Phong cho đến khi Bùi Chiếu nói Tiểu Phong đã chết cách đây 30 năm rồi, thì Lý Thừa Ngân mới chịu thừa nhận sự thật nàng đã chết, giọt nước mắt cũng rơi và chàng khóc như một đứa trẻ. Để rồi sau đó Lý Thừa Ngân đã lao mình từ trên cổng lầu xuống và chết.

STT, Quotes & Trích Dẫn Hay Trong Truyện Đông Cung - Phỉ Ngã Tư Tồn

1. Người vô tình vẽ hoa,vẽ lá. Tôi đa tình tưởng đấy là mùa xuân..

2. Nước sông Quên, đặng quên tình…” tôi chậm rãi quay người, miệng mãi ngân nga bài ca dao quen thuộc, “Có con cáo nhỏ ngồi trên cồn cát, ngồi trên cồn cát, sưởi nắng. Ô thì ra không phải nó đang sưởi nắng, mà đang đợi cô nương cưỡi ngựa đi qua…
Tôi biết, Cố Tiểu Ngũ trong lòng tôi đã chết thật rồi.

3. Có con cáo nhỏ ngồi trên cồn cát, ngồi trên cồn cát ngắm nhìn ánh trăng.
Ô thì ra không phải nó đang ngắm trăng,à đang đợi cô nương chăn cừu trở về.
Có con cáo nhỏ ngồi trên cồn cát, ngồi trên cồn cát sưởi nắng.
Ô thì ra không phải nó đang sưởi nắng, mà đang đợi cô nương cưỡi ngựa đi qua”.
Hóa ra cứ mãi đợi mãi chờ, con cáo vẫn không đợi được người nó muốn.

4. Nước sông Quên, đặng quên tình… Sông Quên thần kỳ cho ta ba năm quên lãng, vậy mà không để cho ta một đời được quên

5. Sư phụ nói ấy à, những kẻ cưỡi ngựa trắng chưa chắc đã phải hoàng tử, mà có khi là Đường Tăng từ Đông thổ đại Đường đến Tây vực thỉnh kinh cũng nên.

6. Đào hoa sở dĩ tịch mịch, là vì động lòng thế gian mà sinh ra, và cũng vì thiên hạ đau thương mà nở rộ.

7. Cho đến khi nhớ lại chuyện ba năm xưa kia, tôi vẫn không tài nào nhớ ra, tiếng gió vờn bên tai cùng lời chàng nói.
Thì ra chỉ một câu này: “Ta và nàng cùng quên”
Trên thế gian này, lãng quên so với việc ghi nhớ xem chừng luôn là một điều hạnh phúc…

7. Nước sông Quên, đặng quên tình. Muôn đời muôn kiếp, mãi mãi về sau ta sẽ quên được chàng. Tiểu Phong, chúng ta cùng quên.

8. Tỷ cứ nhìn lũ hoa này mà xem, chúng mọc lên từ đất, đang yên đang lành lại bị người ta nhổ cả rễ, rồi bị bán tới đây, vậy mà vẫn sống được, rồi nở bông hoa xinh tươi. Trước nay chúng không hề lo cho cái thân mình, con người sống ở đời, sao cứ phải lo quẩn lo quanh, NÊN THẾ NÀO THÌ CỨ THẾ ẤY, lo bò trắng răng chứ báu gì.

9. Nếu chàng bắt đủ 100 con đom đóm cho ta, ta mới bằng lòng lấy chàng” “Chỉ cần chàng bắt cho ta 100 con đom đóm, ta sẽ tình nguyện theo chàng về.

10. “Muôn đời muôn kiếp rồi mãi mãi về sau, ta sẽ quên được chàng”. “Ta và nàng cùng quên.”

STT, Quotes & Trích Dẫn Hay Trong Truyện Đông Cung - Phỉ Ngã Tư Tồn

11. Nếu như ngươi dám làm tổn thương thê tử của ta, dù chỉ một mảy may thôi, cả đời ta – Lý Thừa Ngân này thế nào cũng phải nghiền bằng được ngươi ra thành từng thành mảnh, khiến ngươi chết không toàn thây mới thôi!

12. Nàng theo ta về, ta sẽ bỏ qua tất cả, chẳng những thế, ta sẽ yêu thương nàng nhiều hơn. Dù nàng còn nhớ nhung gã Cố Tiểu Ngũ kia hay không, chỉ cần nàng theo ta về, ta hứa sẽ không bao giờ nói đến chuyện này nữa.

13. Thái tử phi qua đời đã 30 năm nay. Mười mấy năm trước, thần có đi viếng, cỏ đã xanh um phủ màu trên mộ rồi…

14. Giữa chúng tôi đã tồn tại một quá khứ đớn đau, dòng sông Quên thần kỳ cho tôi quên đi tất cả, mà cũng lấy đi trí nhớ của chàng, chúng tôi ngây ngô dại dột, chẳng hiểu sự nào run rủi cho chúng tôi lấy nhau thế này. Và tôi ngây ngô dại dột thế nào mà đã ở bên chàng suốt 3 năm…

15. Tôi và chàng, giữa đôi ta là ân oán, là đôi bờ cách trở bởi biển máu hận thù. Thì ra lãng quên không hẳn là bất hạnh, có khi may mắn đích thực lại là nó. Ước gì tôi có thể quên như chàng thì tốt biết mấy.

16. Chính chàng đã chia lìa đôi ta, chính chàng đã chia lìa ta… và Cố Tiểu Ngũ. Chàng đã giết Cố Tiểu Ngũ mất rồi.
Cố Tiểu Ngũ của tôi, chàng đã giết chàng trai duy nhất tôi từng yêu.
Tôi đã quên tất cả những chuyện trước kia, để rồi đến nơi này, để rồi lấy Lý Thừa Ngân… Chúng tôi đều quên hết quá khứ, thậm chí tôi còn không biết Cố Tiểu Ngũ đã chết…

17. “Tiểu Phong, sau này ta sẽ chăm sóc và yêu thương nàng, nàng quên gã Cố Tiểu Ngũ kia đi, được không? Ta… thật ra ta thực lòng… thực lòng…”
“Ta mãi mãi không bao giờ quên Cố Tiểu Ngũ.”

18. Nước sông Quên, đặng quên tình. Hễ ai dầm mình trong dòng nước thánh thần, kể từ đó về sau đều quên sạch tất cả những chuyện đau khổ từng trải. Tôi quên chàng, chàng cũng quên tôi, đôi ta không còn vướng bận tiền duyên. Thế nhưng, tại sao sau khi đã quên được rồi, mà trái tim tôi lại vẫn yêu chàng? Trước kia chàng đối xử với tôi tệ bạc, song tôi không ngăn được mình thích chàng. Ba năm chúng tôi không chỉ một lần đẩy nhau ra thật xa, cớ gì lại đến bước đường ngày hôm nay? Thánh thần đã từng nghe lời khẩn cầu của tôi, để tôi được quên đi những khổ đau những sầu muộn chàng chất chồng trên thân mình. Thế mà ngày hôm nay Thánh thần lại đang trừng phạt tôi chăng? Người khiến tôi nhớ lại tất cả, con tạo trớ trêu xoay vần đưa đẩy tôi lại lần nữa yêu chàng.

19. Lý Thừa Ngân và Đông Cung là thứ gông cùm nặng nề nhất trên đời này, nàng không cõng nổi nó nữa.

20. Có điều, chàng mãi mãi sẽ chẳng nhớ ra tôi đâu. Cũng may, thà rằng chàng mãi mãi đừng nhớ.

21. Biết đâu sự quên quên lãng đối với chàng mà nói lại là sự trừng phạt nghiêm khắc hữu ích hơn cả, chàng vĩnh viễn không bao giờ hay, tôi từng yêu chàng đến mấy.

22. Nhưng muộn rồi, chúng ta cãi vã đã ba năm, vậy mà vẫn phải lòng nhau. Đây là sự trừng phạt của thánh thần dành cho những kẻ đã từng uống nước con sông Quên, đáng lẽ ra đôi ta nên mãi mãi chia xa, mãi mãi không được phép nhớ về nhau.

23. Chúng tôi như cô hồn dã quỷ, chúng tôi chưa từng sống dậy. Tôi bám víu lấy ba năm lãng quên, sống tạm bợ qua ngày. Còn chàng, ba năm lãng quên vừa qua, chàng đã gạt văng tất thảy quá khứ.
Trên thế gian này, ai sống khổ hơn ai?
Trên thế gian này, lãng quên so với ghi nhớ xem chừng luôn là một điều hạnh phúc.

Thực ra truyện hơi ngắn, đọc đến chap 41 thấy khá chóng vánh, cảm thấy kết vội vàng quá. Ngược thì ngược thật nhưng chap cuối mình thấy bình thường đến phiên ngoại mới rơi nước mắt, phiên ngoại buồn thực sự! Nhưng mà kể ra truyện tả cảnh quá nhiều và có thể vì ngắn nên bản thân mình chưa thấy được sự sâu đậm, sâu tận tâm can trong tình yêu giữa hai người, bởi vậy chỉ đến cuối phiên ngoại mới chính thức đau buồn.

Tuy có nhiều người đánh giá rất hay nhưng cũng có nhiếu ý kiến trái chiều cho là nhạt, trong truyện nam chính trả giá hơi đau nhưng xưng đáng. Đó là những cảm nhận của bạn đọc, còn bạn thì sao? qua truyện này bạn thấy được điều gì? để lại ý kiến đóng góp ngay bên dưới nhé. Đừng quen chia sẻ những câu status và quotes trích dẫn truyện Đông Cung nhé.

Các Bạn Đang Xem Bài Viết STT, Quotes & Trích Dẫn Hay Trong Truyện Đông Cung – Phỉ Ngã Tư Tồn Tại Danh Mục Quotes & Trích Dẫn Trong Ngôn Tình của Blog TinBanDoc.Com. Truy Cập Blog Thường Xuyên Để Xem Nhiều Bài Viết Mới Hàng Ngày Nhé!

4.5/5 (2 bình chọn)

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *