Stt hay về mùa hè mùa của những tâm hồn xao động vì nắng gió và yêu thương – STTHAY

 

Lạ thật! Cái oi bức đến ngột ngạt ấy lại làm em nhớ đến anh hơn mà thôi. Mình quen nhau vào mùa hè mà. Chẳng có ai muốn ôm ấp một cơ thể gần ba mươi bảy độ giữa cái nóng bức hơn bốn mươi độ của hè sang, thậm chí những cái nắm tay cũng đủ làm người ta khó chịu. 

 

 

Có lẽ bao mùa hè trôi qua đều đầy ắp những kỉ niệm mà con người cứ thích lưu giữ mãi đến độ hôm nay nắng về lại được dịp ra hong phơi. Một chút hương hoa thoang thoảng hay làn gió nhẹ khẽ đung đưa qua tay cũng đủ khiến cho trái tim này xuyến xao. Đôi chân cứ lơ đãng bước qua những góc phố, con đường quen thuộc mà ngỡ như là mới. 

 

 Stt hay về mùa hè mùa của những tâm hồn xao động vì nắng gió và yêu thương

 

Những niềm hạnh phúc nho nhỏ đôi khi cứ đến một cách tự nhiên như những gì ta đón nhận nó vậy. Và chính mình cứ bị thích những điều giản dị và thân thương đó như chính cái nắng đầu hạ này.

 

 

Người ta bảo con người rất dễ bị yêu những cái đầu tiên vì nó đem lại cho họ những cảm xúc rất đặc biệt.Những mối tình đầu tiên, bài hát nghe đầu tiên, cảnh vật lần đầu tiên nhìn thấy… nhưng đối với mùa hè năm nay cái điều đặc biệt đấy chính là những tia nắng đầu tiên 

 

 

Mùa hè đôi khi lại mang những cơn gió như trấn an lòng người về cái nắng nóng mà nó năm nào cũng một lần đem đến làm người ta than vãn, thở dài rồi lại khéo giận. Anh cũng vậy, làm da em cháy bỏng những vết rám, làm mắt em nheo lại mỗi khi ngước nhìn. Anh là cơn gió mùa hè đầu đời bên em  

 

 

Đến bên anh nhẹ nhàng tựa như gió thổi nhưng yêu anh còn vô vàn cái nhẹ nhàng hơn rất nhiều. Chỉ là một ngày, chúng ta nói chuyện quá nhiều và rồi anh bỗng nói : “tớ thích cậu” theo cái cách kỳ lạ nhất mà chẳng ai muốn làm 

 

 

Có lẽ bao mùa hè trôi qua đều đầy ắp những kỉ niệm mà con người cứ thích lưu giữ mãi đến độ hôm nay nắng về lại được dịp ra hong phơi. Một chút hương hoa thoang thoảng hay làn gió nhẹ khẽ đung đưa qua tay cũng đủ khiến cho trái tim này xuyến xao. Đôi chân cứ lơ đãng bước qua những góc phố, con đường quen thuộc mà ngỡ như là mới. Phải chăng sự tươi mới trong tâm hồn cũng làm mới hết tất cả các giác quan của con người.  

 

 

Mặt trời rực rỡ tỏa ra hàng ngàn tia nắng chói chang cũng không thể xua đuổi hình bóng anh ra khỏi tâm trí bởi một cái gì đó quá đỗi quen thuộc đã hình thành trong tâm hồn em.

 

 

Phượng như một giấc mơ mùa hè ru lòng người về ấu thơ, mơ về những trưa hè hoang vắng, đi trên những con phố rộng thênh thang, đứa bé học trò từ giã những ngày thi, lòng vừa tràn đầy thảnh thơi nôn nao bước vào kì nghỉ dài đầy nắng và cỏ hoa, hay cô nữ sinh tuổi mười mấy bâng khuâng đi dưới những hàng cây xanh, lao xao những chùm hoa đỏ, lòng vẩn vơ nghĩ về những ngày tháng chia xa.. 

 

 

Tháng Năm viết cho ngày hè nắng và nóng, cho nỗi nhớ và tình yêu, cho đêm trời đầy sao lại có một người lặng lẽ nhớ một người…

 

 

Ta cứ thế, cứ thế lạc vào xứ sở đầy nắng đầy gió của mùa hạ. Ta cứ muốn yêu cho hết thảy mọi người, mọi vật xung quanh và muốn trao tặng những gì đẹp đẽ nhất dành cho họ. Ta cứ vu vơ rong chơi với những tia nắng đó cho đến khi nó dần dần thu mình nhường chỗ cho màn đêm buông xuống. 

 

 Stt hay về mùa hè mùa của những tâm hồn xao động vì nắng gió và yêu thương

 

Cái nắng gắt khắc nhiệt ấy chỉ như đổ thêm lửa vào trái tim em – một trái tim đang cháy rực với khát khao được yêu thương nhiệt thành. Đã nửa năm kể từ ngày anh rời xa nhưng nó vẫn chưa lúc nào nguội lạnh anh ạ!

 

Trong làn nắng, có giấu chút yêu thương

Nắng cũng tàn vì một người đã cũ

Em chờ đợi anh trong khác khoải nỗi nhớ

Như mùa hè kia làm trỗi dậy trái tim em

 

 

Tình yêu em dành cho anh sẽ không thể thành cũng như tuyết thì không bao giờ rơi vào mùa hè phải không anh?” 

 

 

Tháng Năm viết cho những bản giao hưởng ve trên tán cây phượng vĩ, cho lòng những học sinh cuối cấp những phút xao xuyến bịn rịn sắp chia tay nhau, cho những người đã xa mái trường phổ thông những cảm giác bồi hồi da diết nhớ thầy cô…

 

 

Phượng lại trở về vào mùa của những cơn mưa, như một niềm an ủi, rằng dẫu có bao năm tháng chia xa, màu hoa ấy, vẫn còn nguyên ở đó, cháy lên trong lặng lẽ như một tình yêu thủy chung, tha thiết. 

 

 Stt hay về mùa hè mùa của những tâm hồn xao động vì nắng gió và yêu thương

 

Phượng bao giờ cũng đến bất ngờ, một ngày kia, trên con phố quen thuộc, cũ kĩ và tẻ nhạt, lấp lánh trong màu trời xanh vời vợi những cánh hoa đỏ vời, kiêu hãnh, bình yên.

 

 

Lời kết: Tháng Năm viết cho tháng hè đầy nắng và gió… Cái nắng như đổ lửa nắng gắt muốn nung đốt cả con người… Cái nắng làm cho những ai mạnh mẽ nhất cũng trở nên yếu đuối, cái nắng như hừng hực nỗi nhớ và khát vọng, thế đấy, nắng gió cũng có thể khiến tâm hồn con người xao động đến lạ. 

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *