Tôi chưa bao giờ cố xóa đi ký ức của quá khứ, dù một vài ký ức rất đau đớn. Tôi không hiểu được những người lẩn trốn khỏi quá khứ của mình. Mọi thứ bạn đã sống góp phần giúp bạn trở thành con người bạn bây giờ.
Tình yêu giống như một bài thơ chúng ta thích khi còn trẻ. Tuổi tác dần cao, cho dù trong lòng chúng ta vẫn thuộc từng câu từng chữ nhưng lại xấu hổ không dám ngâm nga trước mặt người khác. Tình yêu xuất hiện không phải để có một kết quả mà là để lấp đầy ký ức của con người.
Nhớ lại quá khứ chỉ làm ta thêm buồn. Nhắc lại kỷ niệm chỉ làm lòng thêm đau. Chỉ mong quên thật mau để nỗi đau không còn tồn tại
Có còn gì nữa đâu! Kỉ niệm , hãy ngủ đi…
Có những ký ức sẽ bị thời gian làm phai nhạt trong trí nhớ, nhưng có những người dù chôn sâu những ký ức đó dưới tận đáy lòng, dù làm cách gì đi nữa, chúng cũng không ngừng chậm rãi sinh sôi.
Vô thức luôn luôn hoạt động ở thì hiện tại, và khi một ký ức được chôn vào vô thức, vô thức bảo tồn nó như một hành động ngược đãi trong hiện thực của vô thức. Cái giá phải trả cho việc đè nén ký ức là tâm trí không biết khi nào thì hành động ngược đãi đó chấm dứt.
Ai cũng có kí ức của riêng mình. Em luôn tự hỏi tại sao ông trời lại mang đến cho em một kí ức buồn đến vậy ? Em đã từng muốn vứt bỏ kí ức của mình. Giữ nó làm cái gì khi nó chất chứa toàn đau buồn và tổn thương.
Nhưng em đã không làm được vì em nhận ra rằng sau những kí ức đau buồn và tổn thương còn có những kí ức của hạnh phúc. Rồi một ngày nào đó tất cả sẽ trở thành kỉ niệm và em sẽ đủ can đảm để đối mặt với những quá khứ, những kí ức đó. Những đau buồn những tổn thương ngày trước sẽ không còn làm em cảm thấy day dứt nữa. Em phải cảm ơn ông trời đã cho em những kí ức đó em sẽ giữ nó mãi bên mình vì nó là duy nhất, vì nó là đáng giá.
Những ký ức đã cũ, nhưng khi nhìn lại, người ta vẫn sẽ thấy yêu thương đó hiện hữu. Người ta không thể quên. Chỉ là người ta chấp nhận nó thoáng qua cuộc đời mình như một áng mây trôi cuối ngày….
Một năm, chấp nhận một mối quan hệ không tên, đôi khi hơi chạnh lòng, tự hỏi mình là ai?
Nhưng khi biết mình là ai rồi… Thì cũng là khi mình chẳng còn là ai nữa…. Chẳng còn là gì trong cuộc sống của nhau… Đơn giản chỉ là kí ức….
Khi bạn vùi dập kỉ niệm cũng chính là bạn phỉ báng quá khứ của mình… Điều đó chẳng khác nào bạn đang tự bôi xấu bản thân mình….
Kỉ niệm… Xin hãy giữ lại những gì đẹp nhất…. Cho riêng mình…
Gió vẫn thổi, xuyên qua miền kí ức
Phút giây này, lồng ngực thấy đau đau.!
…ღ…
. . . . Cứ ngỡ . . .
– Lạnh lùng là sẽ không đau
– Vô tâm là có thể cười
– Nhắm mắt là có thể quên…
… Buông tay rồi sẽ chấm hết .
Nhưng thật sự
Tim vẫn nhói
Nước mắt vẫn cứ rơi
Kí ức ùa về khi nhắm mắt..
– Buông tay nhưng lòng vẫn nhớ…
Nhớ những con đường chở nỗi buồn chúng ta đã đi. Con đường ấy bây giờ là con đường cũ, quán xưa ấy cũng trở thành quán cũ, kỷ niệm là kỉ niệm cũ, và em và anh cũng là hai con người cũ. Tất cả đã cũ rồi phải không?
Những nqày dài lê thê,
– A học cách tự mình bước đi thật chậm.
– Từng bước chân A nqược về quá khứ của những nqày xưa,
– Gom góp những yêu thương bé nhỏ dù cũ kĩ,
– Nhặt từng mảnh kỉ niệm nqọt nqào mà hai ta từng có.
– Để chỉ giữ lấy E,
– Giữ lấy người con gái càng xa A lại càng nhớ
Một lần nữa tìm quá khứ cho bản thân mình
Quay nhìn lại, là ảo ảnh, xem như vô hình
Đời người quan trọng chính là từng trải, cho dù vui cũng được, khổ cũng được, đã trôi qua rồi thì đừng nên nhắc lại.
Khi bạn trốn tránh hiện tại bằng cách sống trong hồi ức, cũng là lúc hạnh phúc trượt theo kẽ tay mà trôi đi mất. .
Đừng để cuộc đời bạn trôi qua một cách vô nghĩa khi mãi chìm đắm trong ký ức, lỗi lầm của quá khứ hay quá lo lắng về tương lai. Hãy sống trọn vẹn cho giây phút hiện tại bằng tất cả nhiệt huyết của trái tim mình.
Nếu không may hai đứa phải xa nhau, anh có thể xóa đi những tấm hình về em, những dòng tin nhắn ,những món quà. Nhưng có một điều chắc chắn rằng anh không bao giờ xóa được kí ức của anh về em.
“Một ngày bất chợt nhớ thương quá nhiều người, quá nhiều thứ… Có lẽ quá khứ mãi mãi là cuộc tình đã xa mà bất kỳ ai cũng nhớ thương. Tự dưng chạnh lòng khi bắt gặp lại những ảnh hình nhạt nhòa ngày cũ.
Không ai sống mà cứ mãi nghĩ suy về quá khứ. Thời gian càng trôi đi, con người càng trầm lắng hơn, những khi ấy lại thấy lòng mình đủ lặng để khắc khoải đôi chút về những niệm hoài ngày cũ… Tựa như, giữa dòng đời xiết chảy, người ta cần đôi phút thảnh thơi để mỉm cười để lấy sức đi tiếp trên con đường đầy chông gai của cuộc đời mình.
Nhưng rồi thời gian cứ thế cuốn cả 2 chúng ta vào những mối bận tâm khác , để rồi khi vô tình gặp lại nhau trên đường đời chúng ta mới thảng thốt nhận ra sự có mặt của đối phương trong quá khứ . Kỉ niệm vẫn còn đó , kí ức vẫn ko thể nào xoá đi , nhưng có lẽ tôi nên giấu kín và ném nó sâu vào bên trong, nơi mà không ai có thể nhìn thấy , và chắc chắn có 1 ngày nào đó trái tim tôi sẽ được hâm nóng bởi 1 người con gái khác, nhưng chắc chắn người đó ko phải là em .
Thường thì điều gì đó đang không có trong hiện tại, thì ta lại ngây dại lục tìm về kỷ niệm cũ xưa, buông lỏng tâm trạng nhận vào lòng ồ ạt cảm xúc… miên man xô miên man, mà vội níu lại chút tương lai an ủi lòng bằng qua rồi của quá khứ!
Ai cũng có tuổi trẻ và những câu chuyện về tuổi trẻ của riêng mình, trong mỗi câu chuyện ấy đều có những hồi ức đẹp kèm theo cả sự nuối tiếc mãi in dấu lại nơi đáy trái tim
Lời kết:
Không có ai sống mãi trong quá khứ được, nó chỉ khiến chúng ta rơi vào ảo vọng. Hạnh phúc là sống vì hiện tại và tương lai, chính vì thế, chúng ta hãy tạo cho quá khứ một ký ức đáng nhớ, nếu lỡ có những đau buồn thì hãy ném nó vào một góc tối nào đó nơi sâu thẳm… Có những điều khi nhớ lại chúng ta vẫn không khỏi tiếc nuối và xót xa…năm tháng qua đi, tất cả đều phủ lớp bụi thời gian, kể cả những người ngỡ như chẳng thể nào quên được…