Tình yêu là đề tài muôn thuở của văn chương. Để nói về cái ngây ngất của kẻ đang đắm mình trong men say của ái tình, văn nhân Việt đã thốt lên những lời dịu ngọt, đầy lưu luyến.
Nội dung chính
- Nguyễn Đình Thi
- Hàn Mặc Tử
- Xuân Diệu
- Nguyễn Bính
- Nguyễn Huy Tưởng
- Các bài thơ về tình yêu của các nhà thơ
- Bài 2: Tình thứ nhất – Xuân Diệu
- Bài 3: Tự hát – Xuân Quỳnh
- Bài 4: Tôi yêu em – Puskin
- Bài 5: Bài thơ: Tương tư – Nguyễn Bính
- Bài 6: Những giọt lệ – Hàn Mặc Tử
- Bài 7: Gửi – Pushkin
- Bài 8: Yêu – Xuân Diệu
- Video liên quan
Khi đứng trước người con gái mình yêu, ngay cả một anh chàng nhút nhát cũng có thể thốt lên vài lời có cánh, huống hồ gì các văn nhân. Họ là những người đàn ông có thừa lãng mạn cùng sự tinh tế trong cách sử dụng ngôn từ.
Lời tình tự của thi nhân trăm năm sau vẫn khiến kẻ đang yêu thổn thức. Dưới đây là những lời có cánh mà một số nhà văn, nhà thơ nổi tiếng dành tặng người mình yêu.
Nguyễn Đình Thi
“Ta nghĩ về em trong mỗi bước chân, từng nhịp thở. Nếu được lựa chọn một lần nữa, ta vẫn sẽ chọn em. Nhưng ta vẫn cứ đặt em trong tim thôi, vì ta không muốn lấy mất của nước Pháp một người tài hoa. Chúng ta yêu nhau kiêu hãnh làm người”.
Mối tình của Nguyễn Đình Thi và nhà báo Pháp Madeleine Riffaud được nhiều người ngưỡng mộ. Ảnh: Ct.qdnd.vn.
Sinh thời, mối tình của nhà thơ Nguyễn Đình Thi và nữ nhà báo người Pháp Madeleine Riffaud được rất nhiều người ngợi ca và ngưỡng mộ. Tuy không thể thành vợ chồng, nhưng họ đã dành cho nhau một tình yêu đẹp: Cao cả, giàu hy sinh và rất chân thành. Sau khi trở về Pháp, bà Madeleine Riffaud không kết hôn và sống một mình đến cuối đời.
Hàn Mặc Tử
“Đi khắp thế gian ta mới nhận ra chỉ có hai thứ dù đứng bất cứ đâu ta cũng có thể thấy. Ánh trăng và khuôn mặt em-người ta yêu”.
Chuyện tình của Hàn Mặc Tử đã được nhắc đến nhiều trong phim ảnh và các nghiên cứu về ông. Ảnh: Phim Hàn Mặc Tử.
Chàng thi sĩ của thôn Vỹ Dạ nổi tiếng là người đào hoa và đa tình. Những mối tình thời trai trẻ của ông với các giai nhân nổi tiếng như: Hoàng Cúc, Mộng Cầm và Mai Đình đã khiến hậu thế tốn không biết bao nhiêu giấy mực. Sự rung động tha thiết từ con tim đã tạo nên những cảm thức đẹp trong áng thơ vừa lãng mạn, lại phảng phất buồn.
Xuân Diệu
“Cả đời này, nàng sẽ mãi là người của ta. Vì ta đã chôn nàng vào tim mình rồi!”.
Nhắc tới thơ tình, người ta không thể quên Xuân Diệu. Ảnh: Tư liệu.
Khi nói về tình yêu, nếu không nhắc đến “ông hoàng thơ tình” thì quả thật là một thiếu sót lớn. Tác giả của Vội vàng đã dùng đôi mắt ướt của kẻ say tình để nhìn ngắm thế giới. Ai mới là người tình được ông nhắc tới ông nhắc tới trong những vần thơ? Đến bây giờ, điều đó vẫn là một câu hỏi lớn. Thế nhưng, người yêu thơ Xuân Diệu vẫn cảm nhận được ông đã yêu họ bằng trái tim chân thành.
Huy Cận
“Nếu hạnh phúc cũng có thể để dành, giống như chiếc bánh mẹ cho ngày bé, để những lúc đói lấy ra nhăm nhi, thì nhất định anh sẽ để dành lại cho đến những ngày bên em”.
Với Huy Cận, hạnh phúc đến từ những điều giản đơn. Ảnh: Tư liệu.
Khi yêu, nhớ nhung là điều dễ hiểu. Giống như hàng ngàn, hàng vạn kẻ si tình trên đời; với Huy Cận, hạnh phúc đơn giản là được ở bên người mình yêu. Những ai từng trải qua xa cách và bị chia cắt bởi chiến tranh, chắc chắn sẽ hiểu được niềm vui nhỏ nhoi ấy, nó bình dị mà đáng quý vô ngần.
Nguyễn Bính
“Nếu nói nỗi nhớ của anh nhiều như sao trên trời thì thật vô lí! Vì sao trời còn có ngày không mọc nhưng anh thì không có đêm nào không nhớ về em”.
Nhà thơ Nguyễn Bính (thứ 2 từ trái qua) và các bạn. Ảnh: Dantri.com.
Nàng Juliet từng nói với chàng Romeo rằng: Chàng đừng lấy vầng trăng ra để thề thốt, vì trăng có khi tròn, khi khuyết. Vạn vật đều thay đổi, nên chúng dẫu có đẹp, cũng không thể so sánh với tình yêu. Tuy cách nhau mấy thế kỷ, nhưng đại văn hào người Anh và Nguyễn Bính đã có chung một nỗi niềm. Sao trên trời có khi không mọc, nhưng nếu đã si tình thì luôn da diết nhớ nhung.
Nguyễn Huy Tưởng
“Em có biết sự giống nhau giữa em và Hà Nội là gì không? Đó là đều được anh yêu suốt 1.000 năm”.
Trong lời tỏ tình, nhà văn Nguyễn Huy Tưởng vẫn nhớ về Hà Nội. Ảnh: Tư liệu
Nguyễn Huy Tưởng được mệnh danh là “người chép sử của Hà Nội bằng văn”. Ngay cả khi bày tỏ với người mình yêu, ông vẫn luôn nhớ tới thành phố nghìn năm tuổi cổ kính và hào hoa.
Nam Cao
“Phàm đã là nam nhân trong thiên hạ trước khi muốn đặt môi mình lên khuôn miệng xinh đẹp của nữ nhân nào đó thì trước tiên phải có trách nhiệm đổ đầy cơm vào”.
Khi suy tư về tình yêu, tác giả của Chí Phèo vẫn rất thực tế. Ảnh: Nam Cao qua nét vẽ của họa sĩ Nguyễn Hữu Quý.
Nói đến Nam Cao là nhắc tới một nhà văn hiện thực phê phán xuất sắc. Bởi vậy, cách mà ông tỏ tình cũng đầy thực tế. Người ta không thể yêu nhau để rồi quên hết trăm ngàn mối lo thường nhật. Trước khi nhắc đến ái tình, người ta vẫn cần một cuộc sống đủ đầy. Khó khăn có thể là nấm mồ của tình yêu. Đó cũng chính là hiện thực không hề lãng mạn mà nhà văn đã tái hiện trong một số tác phẩm của mình.
Các bài thơ về tình yêu của các nhà thơ
Dữ dội và dịu êmỒn ào và lặng lẽSông không hiểu nổi mìnhSóng tìm ra tận bểÔi con sóng ngày xưaVà ngày sau vẫn thếNỗi khát vọng tình yêuBồi hồi trong ngực trẻTrước muôn trùng sóng bểEm nghĩ về anh, emEm nghĩ về biển lớnTừ nơi nào sóng lên?Sóng bắt đầu từ gióGió bắt đầu từ đâu?Em cũng không biết nữaKhi nào ta yêu nhauCon sóng dưới lòng sâuCon sóng trên mặt nướcÔi con sóng nhớ bờNgày đêm không ngủ đượcLòng em nhớ đến anhCả trong mơ còn thứcDẫu xuôi về phương bắcDẫu ngược về phương namNơi nào em cũng nghĩHướng về anh – một phươngỞ ngoài kia đại dươngTrăm nghìn con sóng đóCon nào chẳng tới bờDù muôn vời cách trởCuộc đời tuy dài thếNăm tháng vẫn đi quaNhư biển kia dẫu rộngMây vẫn bay về xaLàm sao được tan raThành trăm con sóng nhỏGiữa biển lớn tình yêu
Để ngàn năm còn vỗ
Biển Diêm Điền, 29-12-1967
Bài 2: Tình thứ nhất – Xuân Diệu
Anh chỉ có một tình yêu thứ nhất
Đem cho em kèm với một lá thư
Em không lấy là tình anh đã mất
Tình đã cho không lấy lại bao giờ
Thư thì mỏng như suốt đời mộng ảo
Tình thì buồn như tất cả chia ly
Xếp khuôn giấy để hoài trong túi áo
Mãi trăm lần mới gấp lại đưa đi
Em xé như lòng non cùng giấy mới
Mây dần trôi hôm ấy phủ sơn khê
Thôi thôi nhé, hoa đã sầu dưới đất
Cười trên cành sao được nữa em ơi!
Anh chỉ có một tình yêu thứ nhất
Đem cho em là đã mất đi rồi!
Bài 3: Tự hát – Xuân Quỳnh
Chả dại gì em ước nó bằng vàngTrái tim em, anh đã từng biết đấyAnh là người coi thường của cảiNên nếu cần anh bán nó đi ngayEm cũng không mong nó giống mặt trờiVì sẽ tắt khi bóng chiều đổ xuốngLại mình anh với đêm dài câm lặngMà lòng anh xa cách với lòng emEm trở về đúng nghĩa trái timBiết làm sống những hồng cầu đã chếtBiết lấy lại những gì đã mấtBiết rút gần khoảng cách của yêu tinEm trở về đúng nghĩa trái-tim-emBiết khao khát những điều anh mơ ướcBiết xúc động qua nhiều nhận thứcBiết yêu anh và biết được anh yêuMùa thu nay sao bão giông nhiềuNhững cửa sổ con tàu chẳng đóngDải đồng hoang và đại ngàn tối sẫmEm lạc loài giữa sâu thẳm rừng anhEm lo âu trước xa tắp đường mìnhTrái tim đập những điều không thể nóiTrái tim đập cồn cào cơn đóiNgọn lửa nào le lói giữa cô đơnEm trở về đúng nghĩa trái-tim-emLà máu thịt, đời thường ai chẳng cóCũng ngừng đập lúc cuộc đời không còn nữa
Nhưng biết yêu anh cả khi chết đi rồi
Bài 4: Tôi yêu em – Puskin
Tôi yêu em đến nay chừng có thể
Ngọn lửa tình chưa hẳn đã tàn phai;
Nhưng không để em bận lòng thêm chút nữa,
Hay hồn em phải gợn sóng u hoài.
Tôi yêu em âm thầm, không hy vọng,,
Lúc rụt rè, khi hậm hực lòng ghen,
Tôi yêu em, yêu chân thành, đằm thắm,
Cầu cho em được người tình như tôi đã yêu em.
Bài 5: Bài thơ: Tương tư – Nguyễn Bính
Thôn Đoài ngồi nhớ thôn ĐôngMột người chín nhớ mười mong một người.Gió mưa là bệnh của giờiTương tư là bệnh của tôi yêu nàng.Hai thôn chung lại một làng,Cớ sao bên ấy chẳng sang bên này?Ngày qua ngày lại qua ngày,Lá xanh nhuộm đã thành cây lá vàng.Bảo rằng cách trở đò giang,Không sang là chẳng đường sang đã đành.Nhưng đây cách một đầu đình,Có xa xôi mấy cho tình xa xôi…Tương tư thức mấy đêm rồi,Biết cho ai, hỏi ai người biết cho!Bao giờ bến mới gặp đò?Hoa khuê các bướm giang hồ gặp nhau?Nhà em có một giàn giầuNhà anh có một hàng cau liên phòngThôn Đoài thì nhớ thôn Đông
Cau thôn Đoài nhớ giầu không thôn nào?
Bài 6: Những giọt lệ – Hàn Mặc Tử
Trời hỡi, bao giờ tôi chết đi?Bao giờ tôi hết được yêu vì,Bao giờ mặt nhật tan thành máu
Và khối lòng tôi cứng tựa si?
Họ đã xa rồi khôn níu lại,Lòng thương chưa đã, mến chưa bưa…Người đi, một nửa hồn tôi mất,
Một nửa hồn tôi bỗng dại khờ.
Tôi vẫn còn đây hay ở đâu?Ai đem tôi bỏ dưới trời sâu?Sao bông phượng nở trong màu huyết,
Nhỏ xuống lòng tôi những giọt châu?
Bài 7: Gửi – Pushkin
( Thúy Toàn dịch)
Anh nhớ mãi phút giây huyền diệu:Trước mắt anh em bỗng hiện lên,Như hư ảnh mong manh vụt biến,Như thiên thần sắc đẹp trắng trong.Giữa ray rứt sầu đau tuyệt vọngGiữa ồn ào xáo động buồn loTiếng em nói bên tai anh văng vẳngBóng dáng em anh gặp lại trong mơ.Tháng ngày qua những cơn gió bụi,Đã xua tan mộng đẹp tuổi thơ,Lãng quên rồi giọng em hiền dịu,Nhòa tan rồi bóng dáng nguy nga.Giữa cô quạnh âm u tù hãmDòng đời trôi quằn quại hắt hiu,Chẳng tiên thần, chẳng nguồn cảm xúc,Chẳng đời, chẳng lệ, chẳng tình yêu.Cả hồn anh bỗng dưng tỉnh giấc:Trước mắt anh em lại hiện lên,Như hư ảnh mong manh vụt biến,Như thiên thần sắc đẹp trắng trong.Trai tim lại rộn ràng náo nứcVì trái tim sống dậy đủ điều:Cả tiên thần, cả nguồn cảm xúc
Cả đời, cả lệ, cả tình yêu
Bài 8: Yêu – Xuân Diệu
Yêu là chết ở trong lòng một ít
Vì mấy khi yêu mà chắc được yêu
Cho rất nhiều song nhận chẳng bao nhiêu
Người ta phụ, hoặc thờ ơ, chẳng biết
Phút gần gũi cũng như giờ chia biệt
Tưởng trăng tàn, hoa tạ, với hồn tiêu
Vì mấy khi yêu mà chắc được yêu
– Yêu, là chết ở trong lòng một ít
Họ lạc lối giữa u sầu mù mịt
Những người si theo dõi dấu chân yêu
Và cảnh đời là sa mạc vô liêu
Và tình ái là sợi dây vấn vít
Yêu, là chết ở trong lòng một ít
Xem thêm các chủ đề liên quan
Loạt bài Tài liệu hay nhất