1. Dữ dội và dịu êm. Ồn ào và lặng lẽ.
2. Biển cứ cậy mình dài rộng thế. Vắng cánh buồm một chút đã cô đơn.
3. Không phải đâu em, biển chẳng hề chung thủy, dẫu bạc đầu mà sóng vẫn thủy chung.
4. Lùi một bước biển rộng trời cao, nhẫn một chút sóng yên gió lặng.
5. Bao nhiêu nước biển mặn rồi. Lẽ gì nước mắt trong đời mặn hơn?
6. Biển ngoài kia đã lặng rồi. Biển trong ta vẫn chưa nguôi dạt dào.
7. Ôm em vào lòng, biển ru em giấc mộng vĩnh hằng.
8. Đời như gió là tình như lá, người như bóng và lòng như sóng.
9. Có người muốn làm con tàu lắng sóng. Chia biển thành hai nửa- biển và em.
10. Biển đã bao giờ thôi dậy sóng em ơi, nỗi nhớ trong anh có khi nào nguôi nghỉ…
11. Anh là biển ồn ào mà thật lắm, bờ là em hiền dịu lại mong manh.
12. Sự bất diệt bắt đầu và kết thúc bằng nhũng con sóng đại dương.
13. Cho em một lần về với biển đi, dẫu bên em biển chứa đầy bão tố.
14. Tuy không thể chặn những con sóng nhưng tôi có thể học cách làm thế nào để lướt sóng.
15. Biển gọi tên em những chiều xa vắng. Gọi kí ức buồn thiu chừng vụt mất.
16. Ngồi trên cát nhìn biển đêm, hát vu vơ mấy câu tình ca.
17. Có em, anh có người trong mộng. Biển khát thời gian đã qua rồi. Sóng chẳng bạc đầu, trăng chẳng lặn. Thủy triều khao khát mãi không thôi.
18. Có một thời biển và sóng yêu nhau. Người ta bảo biển là mối tình đầu của sóng. Sóng vỗ về ôm bờ cát trưa nóng bỏng. Biển dạt dào hát mãi khúc tình ca.
19. Đứng trước biển trầm lắng mọi bài ca. Em chẳng dám cô đơn cùng nỗi nhớ. Sợ biển hờn trách tình yêu dang dở Rồi có đứa thất tình tìm tới biển làm thơ.
20. Nếu không được về với biển. Em chẳng mơ thành dòng sông. Những con sóng phủ lên bờ bãi. Ồn ào mà trống trải mênh mông.
21. Sóng bạc đầu từ đó phải không anh? Còn ngàn năm biển xanh vẫn huyền bí? Không đâu em biển chẳng hề chung thủy. Dẫu bạc đầu sóng vẫn mãi thủy chung.
22. Trả lại biển! Trả lại em cho biển! Anh mang theo một chút mặn này. Để mỗi lúc vết thương thức dậy. Anh rót vào trong đó xót và cay!
23. Anh vẫn biết tình em và tình biển. Trong như gương và tha thiết rất nhiều. Anh đi giữa hai mối tình tuyệt diệu. Tuổi xuân mình trời đất cũng xôn xao.
24. Dòng sông em bắt đầu từ anh. Cũng là nơi bắt đầu nỗi nhớ. Sông mải miết tìm về nơi gặp gỡ. Nơi sông và biển giao hòa.
25. Biển có thể giấu nỗi buồn của biển. Nhưng làm sao sóng giấu nổi lòng mình. Em như cánh buồn căng gió. Anh làm gì để giấu nỗi lòng anh?
26. Dù khi biển tím chiều hoang dại. Bão tố thời gian đổ trắng trời. Biển khát trong anh ngàn con sóng. Vẫn vỗ đêm ngày đến em thôi…
27. Đứng một mình trước biển anh ơi! Biết nói gì với ngàn con sóng vỗ. Trời bao la thênh thang nhiều nỗi nhớ. Và em biết kể thế nào cho cát trắng cảm thông.
28. Biển dịu dàng, biển bỏ quên dịu êm. Mà xôn xao trước tình em nóng bỏng. Nhớ dáng người ở bên kia đại dương sâu rộng. Không biết giờ này có đứng trước biển… nhớ em.
29. Biển rộng chi mà trống trơn rợn mắt. Tôi không em như biển không bờ. Sóng úp mặt vặn mình đứt vỡ. Em không về thương tôi trăng lên.
30. Không gió thổi, biển làm gì có sóng. Không có em, anh đơn lẻ trên đời. Vành trăng kia dẫu vàng rực giữa trời. Sóng lúc trắng, lúc thẫm xanh màu ngọc.
31. Đôi mắt em hay là đôi mắt biển. Biển màu xanh và mắt cũng màu xanh. Anh lảo đảo theo từng con sóng biển. Hồn đắm chìm trong sóng mắt long lanh.
32. Lòng người – cái biển tí hon. Mà nghìn năm nữa vẫn còn sâu xa! Có bờ để đánh thuyền ra. Không bờ, để tự bao la sóng dào…
33. Em và biển tình yêu anh rộng mở. Biển trong hồn và em ở trong tim. Anh là cát in đậm gót chân em. Sóng triều ghen hờn, dạt dào vội xóa.
34. Dòng sông em bắt đầu từ biển của anh.Có lẽ thế, nên lòng sông không phẳng lặng. Biển của anh lúc dịu êm, lúc thâm trầm xa vắng, nên sông cứ cồn cào những lúc triều lên.
35. Sự hiểu biết của con người là vô cùng nhỏ bé, nó chỉ sánh bằng với một hòn đảo nhỏ giữa đại dương mà thôi. Vì thế sống ở đời đừng nên quá ngạo mạng cho rằng ta đây là thông minh biết chuyện.
36. Đứng trước biển… tôi đã học được một điều: Đừng bao giờ cố gắng hỏi một người xem người ta có yêu mình không?
37. Tôi chưa ra biển bao giờ, ngỡ biển xanh, xanh màu im lặng. Tôi chưa yêu bao giờ, ngỡ tình yêu là ảo mộng.
28. Hoàng hôn chợt tắt, biển thôi kháo khao mênh mông, ai quên lối xưa quên rồi biển chờ…
39. Đi bên ạnh lòng hát khúc tình ca, giữ lấy cuộc đời, giữ lấy tình nở hoa. Dù biển sóng cuốn xô đời ta, vẫn bên nhau mãi không rời xa.
40. Đứng trước biển, mắt dõi theo về cái khoảng không vô định ấy… Từng đợt sóng cứ rì rào rì rào… Lòng bâng khuâng nhớ lại những hồi ức đáng lẽ không nên nhớ…
41. Chúng ta cảm thấy điều chúng ta đang làm chỉ là một giọt nước trong đại dương. Nhưng đại dương sẽ ít hơn chỉ bởi thiếu đi giọt nước.
42. Đứng trước biển trầm lắng mọi bài ca. Em chẳng dám cô đơn cùng nỗi nhớ. Sợ biển hờn trách tình yêu dang dở. Rồi có đứa thất tình tìm tới biển làm thơ.
43. Ngày nay tôi đã ra biển rồi. Biển nhiều sóng to gió lớn. Ngày nay tôi đã yêu rồi. Tình yêu nhiều khổ đau – cay đắng.
44. Chúng ta cảm thấy điều chúng ta đang làm chỉ là một giọt nước trong đại dương. Nhưng đại dương sẽ ít hơn chỉ bởi thiếu đi giọt nước ấy.
45. Mây vô tư du lãng với sao trời Trăng e ấp sau làn sương ảo huyền, mờ tỏ Bên biển đêm , em gửi hồn theo mây gió Ngắm trăng, sao và thương nhớ về anh.
46. Đêm sẽ đi qua lòng của biển, nhạc sẽ theo gió mà vang đi xa. Sáng sớm mai lại bừng thức giấc. Bão tố rồi cũng qua…
47. Biển ngoài kia đã lặng rồi, biển trong ta vẫn chưa nguôi dạt dào.
48. Nhớ mùi biển, nhớ tiếng sóng vỗ, nhớ những lúc ngắm hoàng hôn trên biển hay cả là những lúc thức đêm chỉ để ngắm ánh nắng bình minh. Cảm giác hòa mình vào biển làm cho ta cảm thấy nhỏ bé hẳn ra. Mọi ưu tư hay buồn phiền gì cũng trôi đi hết.
49. Nhớ biển, thèm biển để thấy mình thật nhỏ bé trước biển, để thấy bên em vẫn là biển rộng.
50. Tôi chưa bao giờ ra biển Ngỡ biển xanh, xanh màu im lặng. Ngày nay tôi đã ra biển rồi. Biển nhiều sóng to gió lớn. Ngày nay tôi đã yêu rồi Tình yêu nhiều khổ đau cay đắng. Không gió lớn, sóng to không là biển. Chẳng nhiều cay đắng chẳng là yêu.
51. Có một thời biển và sóng yêu nhau, người ta bảo biển là mối tình đầu của sóng.
52. Biển đẹp êm đềm, biển khi hoàng hôn càng êm đềm hơn! Vậy mà bỗng chốc, êm đềm cũng tan, hoàng hôn cũng tắt, phút lánh đời dang dở khi một nhóm đồng phục chuẩn bị đốt lửa trại, và khắp bãi biển hoang sơ bỗng ẽo ợt gầm gào cái gì có mấy chữ “lâu đài tình ái”!
53. Chiều vắng anh em một mình ra biển Lặng yên nghe tiếng sóng vỗ lời buồn Bỗng dưng em nhớ lời anh đã hỏi: “Biển chờ người, hay người chờ biển hả em?”
54. Muốn ôm biển như ôm người yêu!
55. Sóng vỗ về ôm bờ cát trưa nóng bỏng Biển dạt dào hát mãi khúc tình ca.
56. Đôi mắt em hay là đôi mắt biển Biển màu xanh và mắt cũng màu xanh.
57. Anh vẫn biết tình em và tình biển Trong như gương và tha thiết rất nhiều Anh đi giữa hai mối tình tuyệt diệu Tuổi xuân mình trời đất cũng xôn xao.
58. Trong một giọt nước có thể tìm thấy tất cả bí mật của đại dương.
59. Anh lặng nghe biển đêm mênh mang, sóng vỗ tràn từng bờ cát trắng. Cứ ngỡ bước chân em về đây.
60. Giấc ngủ sau lao động vất, bến cảng sau biển khơi giông tố, sự bình yên sau chiến tranh, cái chết sau cuộc đời đều là niềm vui lớn lao.
61. Có người hẹn tôi cuối phương trời, biển xưa lắng nghe trắng xóa nỗi niềm, biển không lên tiếng.
62. Một mình em đứng trước biển chiều đông, sóng dịu êm mà trong lòng bão tố. Không có anh biển nhạt nhòa nắng gió.
63. Về đi nhé với biển rộng mênh mông, có bờ cát có tấm lòng em đó. Trái tim em đã bao lần muốn ngỏ, lời yêu anh thêm chan chứa ngọt ngào.
64. Hiểu biết của chúng ta như một hòn đảo nhỏ giữa đại dương mênh mông tri thức.
65. Một mình em đứng trước biển chơi vơi, gió bấc lùa giữa bầu trời lạnh giá. Nhớ thương ai mà con tim hóa đá, có nỗi buồn nhuộm tím cả hoàng hôn.
66. Người đi hoài người để biển cô đơn, biển nhớ người biển dỗi hờn dậy sóng. Người đâu biết vì sao mà biển động, lúc nhớ người nên nổi sóng nhiều hơn.
67. Nắng chiều khuất cuối chân mây, mình em lẻ bước nơi này đợi anh. Rì rào tiếng sóng biển xanh, sóng xô nỗi nhớ về anh càng nhiều.
68. Đừng thấy biển im lặng mà tưởng lòng đại dương không có sóng. Biết những đợt sóng ngầm mới hiểu được tâm sự của đại dương.
69. Không gió thổi, biển làm gì có sóng. Không có em, anh đơn lẻ trên đời. Vành trăng kia dẫu vàng rực giữa trời. Sông lúc trắng lúc thẫm xanh màu ngọc.
70. Chúng ta giống như những hòn đảo giữa biển khơi, chia cắt trên bề mặt nhưng kết nối dưới đáy sâu.