- "Có con cáo nhỏ cô đơn, ngồi trên cồn cát ngắm trăng một mình, cơ mà đâu phải ngắm trăng, cáo đang mong đợi cô nàng chăn dê. Có con cáo nhỏ bơ vơ, ngồi trên cồn cát thẩn thơ sưởi mình, nào đâu cáo muốn sưởi mình, cáo đợi cô nương cưỡi ngựa đi qua. Hóa ra cứ mãi đợi mãi chờ, con cáo ấy lại chẳng thể đợi được người mà nó muốn."
- "Tôi quên chàng, chàng cũng quên tôi, đôi ta không còn vướng bận tiền duyên. Thế nhưng tại sao khi đã quên được rồi, mà trái tim tôi lại vẫn yêu chàng?"
- "Nàng theo ta về ta sẽ không nhắc đến chuyện cũ nữa, mà sẽ đối với nàng tốt hơn. Bất kể nàng có còn nhớ nhung gã Cố Tiểu Ngũ kia hay không chỉ cần nàng theo ta quay trở về, ta sẽ không bao giờ nhắc đến chuyện này nữa."
- "Nước sông Quên, đặng quên tình....Sông Quên thần kì cho ta ba năm quên lãng, lại chẳng thể cho ta một đời được quên..."
- "Muôn đời muôn kiếp, rồi mãi mãi về sau thiếp sẽ quên được chàng."
- "Trên thế gian này, lãng quên so với việc ghi nhớ xem chừng luôn là một điều hạnh phúc... "