Luôn được ví như một nhà phù thủy về ngôn từ trong làng thi ca Việt, cố nhạc sĩ Trịnh Công Sơn đã để lại những tác phẩm đẹp cả về nhạc lẫn lời. Người ta vẫn nói, trong nhạc Trịnh có thơ, bởi nghệ thuật ca từ của ông luôn có sự phá cách, bảng lảng mơ hồ khó định nghĩa.
Nhân kỉ niệm 13 năm ngày mất của Trịnh Công Sơn, hãy cùng đọc lại những câu văn gắn liền với tên tuổi của ông.
1.”Sống làm thế nào cho tròn đầy sự có mặt và chết cho ngập tràn cõi hư không …
2. “Tôi rất buồn bã khi nhìn thấy những tâm hồn đẹp đẽ quanh đây bị cuốn hút vào những chọn lựa trào lưu. Những chọn lựa có vẻ đẹp bề mặt. Những chọn lựa không can dự gì với ý thức.”
Trích: – Có Nghe Ra Điều Gì – (T.C.S)
3. “Sống trong đời sống cần có một tấm lòng
Để làm gì em biết không ?
Để gió cuốn đi , để gió cuốn đi…”
Trích: – Để Gió Cuốn Đi – (T.C.S)
4. “Có những ngày tuyệt vọng cùng cực, tôi và cuộc đời đã tha thứ cho nhau. Từ buổi con người sống quá rẻ rúng tôi biết rằng vinh quang chỉ là điều dối trá. Tôi không còn gì để chiêm bái ngoài nỗi tuyệt vọng và lòng bao dung. Hãy đi đến tận cùng của tuyệt vọng để thấy tuyệt vọng cũng đẹp như một bông hoa”
Trích: – Nỗi Lòng Của Tên Tuyệt Vọng – (T.C.S)
5. “Có những trái tim chỉ biết nuôi dưỡng lòng thù hận của qủy dữ. Những trái tim gây hấn chỉ muốn bày ra những bữa tiệc đời bằng gai và đá nhọn. Những bữa ăn như thế đã làm khô héo dần thực phẩm trần gian.”
Trích: – Bản Tình Ca Ở Lại Với Ai ? – (T.C.S)
6. “Chỉ có tình yêu mới cứu được cái thứ tuổi đời nặng nề một nỗi buồn không cứu chuộc nổi.”
Trích: – Hư Vô – (T.C.S)
7. “Dù thế nào cũng đừng phỉ báng tình yêu bởi nghĩ cho cùng nó vẫn là nguồn an ủi duy nhất. Nó là trò chơi dối trá cần thiết và qua nó chỉ có con ngưòi mới hiểu được thế nào là đau khổ để rồi có lúc phải thốt lên: Tôi buồn quá….”
Trích: – Đành Vậy Với Tình Yêu – (T.C.S)
8. “Im lặng và lãng quên những lời dị nghị. Xưa nay tôi vẫn làm thế. Người ta không thể đánh mãi vào khoảng không được.”
Trích : – Giao Lưu Với Nhạc Sĩ TCS – (T.C.S)
9. “Có kẻ đứng trước bao la mà không thấy được bao la. Có kẻ ở buổi bình minh, nghe tiếng chim hót đã chạm mặt với cõi vô lượng. Biết được vô lượng là cùng lúc đến với vô biên… Cái vô biên nằm đâu đó trên cánh vạc chở hoàng hôn về núi mỗi chiều.”
Trích: – Mở Theo Lời Điệu – (T.C.S)
10. “Nỗi bất hạnh lớn nhất của chúng ta là luôn luôn có một kẻ thù để chống lại. Trong suốt hành trình của lịch sử, những kẻ thù mang tên khác nhau. Bất hạnh lớn dần để trở thành hiểm họa khi hai kẻ thù nghịch mang cùng một tên chung. “
Trích: – Có Nghe Ra Điều Gì – (T.C.S)
11. “Tưởng rằng có thể quên dễ dàng một cuộc tình nhưng hóa ra chẳng bao giờ quên được. Mượn cuộc tình này để xóa cuộc tình kia chỉ là một sự vá víu cho tâm hồn. Những mảnh vá ấy chỉ đủ để làm phẳng lặng bên ngoài mà thôi…”
12. “Cái may ở đời là được yêu và đôi khi cái may ở đời là bị phụ tình”
Trích: – Đêm Thấy Ta Là Thác Đổ – (T.C.S)
13. “Khi người tình cho bạn một tình yêu thì trong trái ngọt đã có thêm mùi vị của đắng cay. Nhưng tình yêu của Mẹ thì không hề vị lợi. Ở trái tim Mẹ chỉ có sự tràn đầy, không có bớt đi hoặc thêm vào gì nữa.
Một người tình có thể ác độc với bạn nhưng trong lòng người Mẹ thì chỉ có từ tâm. Sự ác độc mang đến giá băng trong lòng bạn và chỉ có hủy diệt chứ không thể làm sinh nở một điều gì tốt lành; chỉ có ở người Mẹ bạn mới tìm được lòng thủy chung tuyệt đối.
Hãy tin chắc rằng không thể nơi nào có lòng chung thủy tương tự như vậy nữa; bởi vì đối với Mẹ, bạn luôn là mục đích đầu tiên và sau cùng!”
Trích: – Nhạc Trịnh và trải nghiệm – (T.C.S)
14. “Không có tiếng nói nào trẻ trung hơn tình yêu. Không có điều bí ẩn nào sâu xa hơn số phận…”
Trích: – Chân Dung Huế – (T.C.S)
15. “Chết là sự tan biến của thể xác. Nhưng sống không chỉ là sự tồn tại của thân xác. Nhiều người còn sống mà tưởng chừng như đã chết. Nhiều người chết mà vẫn còn sống trong trí nhớ mọi người.”
Trích: – Một Cõi Đi Về – (T.C.S)
16. “Được yêu hay bị từ chối cũng là số phận của đời. Mà đời thì rộng quá không yêu được chốn này thì yêu nơi khác.
Còn yêu thì còn sống…
Còn được yêu thì còn sống dài lâu”
Trích: – Cuộc Sống Là Một Niềm An Ủi Vô Bờ – (T.C.S)
17. “Khi tôi đứng bên một xác người, tôi không nghĩ đó là ta hay là địch, mà đó là một thân phận chịu đựng sự vô nghĩa của chiến tranh”.(T.C.S)
Trích: – Thông Điệp Yêu Thương Của TCS – (T.C.S)
18. “Tôi là kẻ vô đạo trong tình yêu
những khi tôi giận hờn cuộc đời.
Khi cuộc đời yêu tôi,
tôi sẽ là tín đồ của tình yêu. “(T.C.S)
19. “Dòng sông là chứng nhân già nua nhất của địa cầu. Hãy thử một lần nương vào cơn mộng du nào đó tìm về những cành san hô cũ kỹ để đọc xem giòng sông đã ghi những gì về tình yêu. Tôi đã hơn một lần trở về từ cơn mộng du đó để rồi làm người đãng trí buồn bã. Từ đấy, tôi cũng đã biết tình yêu thường mở ra những cơn địa chấn kinh hoàng và đã đôi lần quay về xác xơ làm con quạ già kể hoài một chuyện tình chết như loài quạ vẫn thường về kêu ngậm ngùi trên nóc nhà một người hấp hối.”(T.C.S)
20. “Sống giữa đời này chỉ có thân phận và tình yêu. Thân phận thì hữu hạn, tình yêu thì vô cùng. Chúng ta làm cách nào nuôi dưỡng tình yêu để tình yêu có thể cứu chuộc thân phận trên cây thập giá đời.”