Hãy gửi những stt về tình yêu đơn phương tuổi học trò đến người của năm ấy – STTHAY

Chúng ta thường nghĩ rằng mình có nhiều thời gian, cho đến khi thời gian phai nhạt, tuổi trẻ dần sang con dốc bên kia, ta mới chợt giật mình, liệu tuổi trẻ ấy mình có một tình yêu đủ dài lâu để cùng nhau già đi? Đúng thế, tình yêu tuổi trẻ, yêu hết mình, đau hết mình nhưng tình cảm ấy cũng thật mỏng manh.

 

Ừ thì tuổi trẻ, ta có một tình yêu, tưởng chừng sống chết vì yêu nhưng tình yêu cũng có hạn định, tan vỡ vẫn cứ chia hai ngã. Nhưng ít ra ta còn can đảm để yêu, được yêu và được đau vì tình yêu. Đó là những ngày cùng nhau kể mãi câu chuyện về thanh xuân mà không biết chán, hay chăng thanh xuân là ích kỷ, là vì cái tôi cao vời vợi mà để vụt mất người ấy.

 

Người ta vẫn thường nói tình yêu của tuổi trẻ là cả thời thanh xuân tươi đẹp nhưng lại xen lẫn đau đớn. Vì là tuổi trẻ nên ta thường ngô nghê cho rằng tình yêu là những thứ xa vời mà không hề bận tâm yêu chính là cảm giác bình yên khi được bên nhau. Thanh xuân là một ký ức đẹp, óng ánh những sắc màu cũng là những hối tiếc chẳng bao giờ có thể quay lại.

 

Hãy gửi những stt về tình yêu đơn phương tuổi học trò đến người của năm ấy

 

Ừ, vì là tuổi trẻ nên tình yêu ấy cũng là điều khắc cốt ghi tâm để ta nhìn lại chính mình, soi vào mảnh ký ức để biết hóa ra mình đã từng yêu, từng khóc cười với tình yêu như thế. 

Tình yêu tuổi trẻ, xen chút mãnh liệt và cũng lắm dại khờ, ngôc nghếch, chỉ vì một chút chuyện cỏn con mà ta đánh mất nhau, để giờ đây, có lẽ đủ trưởng thành để nhận ra đó là điều hối tiếc lớn nhất cuộc đời.

 

Tôi cũng chỉ là một trong những người bạn của cậu thôi. Ghen ư? Là tại tôi thích cậu đơn phương, nên tôi có tư cách gì mà trách móc cậu??? Đúng! Tôi ghen. Tôi ghen tỵ với cô ấy, vì cô ấy đã nắm giữ được trái tim cậu, vì cô ấy tốt hơn tôi nhiều.

 

Dù không có 1 cuộc hẹn hò, không có cái nắm tay như những cuộc tình khác nhưng nó rất đáng quý. Tình đơn phương là thế đấy. Hãy sống thật hạnh phúc nhé, chàng trai tôi từng thích!

 

Tôi bắt đầu cảm thấy mệt mỏi. Mệt mỏi vì thích cậu âm thầm, mệt mỏi vì ghen, vì buồn, vì mình chả là gì cả. Nhiều khi tôi rất muốn nói rằng tôi thích cậu, nhưng rồi tôi lại sợ rằng khi nói ra sẽ mất cậu mãi mãi.

 

Hãy gửi những stt về tình yêu đơn phương tuổi học trò đến người của năm ấy

 

Tôi bắt đầu những ngày tháng âm thầm thích cậu. Âm thầm theo dõi cậu từ xa. Âm thầm tìm cậu trong đám đông. Âm thầm quan tâm cậu. Âm thầm chờ cậu cùng đi về nhà, nhưng là cậu cùng bạn đi trước, tôi cùng bạn tôi đi sau, có vẻ như chẳng ai liên quan đến ai.

 

Từ khi thích cậu, tôi không thể nào nói chuyện với cậu tự nhiên được nữa. Không còn những ngày đùa trêu cậu, không còn trao đổi bài với cậu nhiều như trước. Vì mỗi lần nhìn thấycậu, tôi lại không thể ngăn tim mình loạn nhịp. Có lẽ cũng vì thế mà tôi và cậu ít nói chuyện dần.

Tôi đạp xe một mình và băng qua quãng đường trống văng vẳng ngắm nhìn những sợi bông sương nhẹ rơi xuống. Chúng làm lung linh hẳn con đường vô vị trải dưới chân. 1 giọt…2 giọt…vô vàn giọt nước mềm lấm tấm ấy khiến đầu óc tôi tỉnh rụi. Tôi thích và cực thích những thứ cảm giác rõ rệt như thế. Nhưng lại khá khó chịu với những thứ lửng lơ. Ví như sự xuất hiện của anh, của tôi trong cuộc đời này vậy.

 

Chúng tôi đã từng yêu thương cùng một người. Chúng tôi đã từng cùng theo đuổi một người, đã từng cùng dành chung một ánh nhìn cho người con trai ấy. Nó thật buồn cười, và hoang đường. Nhưng cho dù thời gian có quay lại bao nhiêu lần, có thể chọn lựa bao nhiêu lâu, thì chắc chắn đáp án vẫn sẽ là như vậy…

 

Cậu à, chắc cậu sẽ chẳng bao giờ biết được tình cảm của mình dành cho cậu, người luôn luôn lặng lẽ thích cậu suốt thời gian ấy! Chúng ta chạm mặt nhau mỗi ngày ở trường. Chúng ta cười đùa, trò chuyện với nhau….như những người bạn. Sau những nụ cười ấy, mình cả ngàn lần đã hét vang trong lòng câu: Mình thích cậu!

 

Ai ai cũng nói, cách duy nhất và hay nhất để thoát khỏi một mối tình đơn phươngl à: tỏ tình! Nhưng mình đã chẳng làm vậy. Vì sao à? Vì mình biết mình chẳng phải là mẫu người của cậu.

 

Thôi thì cậu không biết nên xem như không cố ý đi nhé. Rồi khi cậu hỏi mình ý kiến để cậu có thể đi thổ lộ với người khác, mình vừa vui vừa buồn. Mình vui vì mình là người đáng tin cậy để cậu tâm sự, nhưng trái tim cùng với thứ tình cảm đơn phương ngu ngốc này phải làm thế nào đây cậu?

 

Cậu là hồi ức, là một bài học vô cùng tốt đẹp cho mình. Mình đã dặn lòng rằng, sau này nếu mình có thích bất kì ai khác, mình nhất định sẽ bày tỏ. Vì bày tỏ đúng là lối thoát duy nhất cho tình đơn phương, mà tình đơn phương thì chẳng thoải mái gì nên cần phải “diệt trừ” ngay tức khắc.

 

Hãy gửi những stt về tình yêu đơn phương tuổi học trò đến người của năm ấy

 

Cậu à.tớ sẽ cầu nguyện cho cậu thi đỗ vào trường mà cậu mong ước,dẫu mai này cách xa nhưng hình ảnh của cậu sẽ mãi ở trong tim tớ,mãi mãi…Tạm biệt nhé mối đầu tình đơn phương tuổi học trò trong sáng của tớ.mãi nhớ về cậu

 

Tuổi 19 – tôi có một tình yêu đơn phương như thế, buồn vui có đủ. Và có lẽ trong chúng ta ai cũng có một thời như vậy. Một kỉ niệm đẹp khắc dấu trên chặng đường đời tấp nập. Dù kết quả có thế nào thì khi ngoảnh lại ta vẫn mỉm cười và bước tới.

Mặc ngoài kia gió mưa, mặc những buồn phiền, lắng lo chưa bao giờ thôi nghĩ suy nhưng ta tin rồi một mai bình minh vẫn rạng ngời tươi đẹp. Hôm nay có thể là ngày nỗi đau chưa vơi, niềm vui chưa vẹn trong nhưng sau cuối nụ cười vẫn ở lại để lưu vào tâm khảm kỉ niệm thanh xuân của ta.

 

Lời kết: Khi trưởng thành con người ta mới thấu, mới trân quý những phút giây mặn nồng của tuổi trẻ nơi mái trường thưở nào. Bữa tiệc nào cũng có kết thúc, gặp gỡ nào rồi cũng sẽ phải chia xa nhưng ngần ấy kí ức thì sẽ mãi ở lại nơi ấy. Dù là tình yêu đơn phương thôi, dù có phút giây đau lòng đến nghẹn thở nhưng sau cùng nó chính là cái giá của sự trưởng thành sau này. 

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *