Đọc truyện Sự Trả Thù Của Mẫu Đơn Chương 188

**********

Cuối cùng, sau chín tháng mười ngày mang nặng đẻ đau. Hai đứa nhỏ đã bình an chào đời.

Sáu năm qua, cô vẫn sống trong thành phố này, một cuộc sống yên bình không lo không nghĩ, chỉ biết ăn, chơi và ngủ cùng con, không có công việc. Một cuộc sống mà hàng tỉ người trên Trái Đất này mơ ước. Cho tới mấy tháng trước, cô tình cờ thấy bản tin chủ quán này muốn sang nhượng mặt bằng, cô mới nảy ra suy nghĩ mua lại quản, buôn bán để tiêu khiển thời gian. Thế mà, nhờ cái quyết định đó lại gặp Thần Hạo. Cuộc gặp này quá bất ngờ và đột ngột, Tuyết Vũ nhất thời không biết nên đối diện thế nào.

Cô cứ đứng thừ ra đó, hồi lâu mới trấn tĩnh lại, cổ gắng điều chỉnh cảm xúc. Trốn tránh được một lần chứ đấu thể tránh được mãi, dù sao người ta tới uốngcô, lại còn nghe có gọi chúng là con, người thông minh như anh có thể đoán ra cũng không có gì lạ. Có cũng không có ý định giấu giếm anh. Cho dù có giấu, một khi Thần Hạo đã nghi ngờ, anh sẽ có cách tìm ra câu trả lời đúng.

Thần Hạo kích động, đôi mắt luôn khô khốc như sa Hai đứa nhỏ đó là con anh? Thật sự là con anh? Anh đã được làm cha rồi. Đã có con lớn như vậy rồi? Thế mạc không bao giờ mưa giờ bỗng thấy ẩm ướt. mà bấy lâu nay anh lại chẳng hay biết gì.

Nhớ tới lời nói khi nãy của Kate, trái tim người làm cha đau nhói.

Tuyết Vũ nhìn thấy điều ấy, sự cứng rắn trong lòng lại có xu hướng giảm xuống. Cô giật mình, nhân lúc Thần Hạo không để ý, rút tay về, nhìn đi hưởng khác,lạnh lùng nói: “Anh có thể nhận con con, tôi không cảm cản. Nhưng con sẽ do tôi nuôi, anh không được phép mang con đi, một đứa cũng không được!”

Nói xong, cô xoay người dứt khoát đi vào trong. Chỉ là đi chưa được mấy bước, đã có một vòng tay bất ngờ ôm lấy cô từ phía sau. “Bà xã, anh nhớ em! Chúng ta bắt đầu lại, được không?”

**********Cuối cùng, sau chín tháng mười ngày mang nặng đẻ đau. Hai đứa nhỏ đã bình an chào đời.Sáu năm qua, cô vẫn sống trong thành phố này, một cuộc sống yên bình không lo không nghĩ, chỉ biết ăn, chơi và ngủ cùng con, không có công việc. Một cuộc sống mà hàng tỉ người trên Trái Đất này mơ ước. Cho tới mấy tháng trước, cô tình cờ thấy bản tin chủ quán này muốn sang nhượng mặt bằng, cô mới nảy ra suy nghĩ mua lại quản, buôn bán để tiêu khiển thời gian. Thế mà, nhờ cái quyết định đó lại gặp Thần Hạo. Cuộc gặp này quá bất ngờ và đột ngột, Tuyết Vũ nhất thời không biết nên đối diện thế nào.Cô cứ đứng thừ ra đó, hồi lâu mới trấn tĩnh lại, cổ gắng điều chỉnh cảm xúc. Trốn tránh được một lần chứ đấu thể tránh được mãi, dù sao người ta tới uốngcô, lại còn nghe có gọi chúng là con, người thông minh như anh có thể đoán ra cũng không có gì lạ. Có cũng không có ý định giấu giếm anh. Cho dù có giấu, một khi Thần Hạo đã nghi ngờ, anh sẽ có cách tìm ra câu trả lời đúng.Thần Hạo kích động, đôi mắt luôn khô khốc như sa Hai đứa nhỏ đó là con anh? Thật sự là con anh? Anh đã được làm cha rồi. Đã có con lớn như vậy rồi? Thế mạc không bao giờ mưa giờ bỗng thấy ẩm ướt. mà bấy lâu nay anh lại chẳng hay biết gì.Nhớ tới lời nói khi nãy của Kate, trái tim người làm cha đau nhói.Tuyết Vũ nhìn thấy điều ấy, sự cứng rắn trong lòng lại có xu hướng giảm xuống. Cô giật mình, nhân lúc Thần Hạo không để ý, rút tay về, nhìn đi hưởng khác,lạnh lùng nói: “Anh có thể nhận con con, tôi không cảm cản. Nhưng con sẽ do tôi nuôi, anh không được phép mang con đi, một đứa cũng không được!”Nói xong, cô xoay người dứt khoát đi vào trong. Chỉ là đi chưa được mấy bước, đã có một vòng tay bất ngờ ôm lấy cô từ phía sau. “Bà xã, anh nhớ em! Chúng ta bắt đầu lại, được không?”

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *