Đại ngư Hải đường (大鱼海棠) là một bộ phim hoạt hình được sản xuất bởi đạo diễn trẻ Lương Toàn. Bộ phim được lấy cảm hứng từ chính giấc mơ kỳ diệu năm 21 tuổi của vị đạo diễn này. Ngay từ khi vừa ra mắt, Đại ngư Hải đường đã gây chấn động đông đảo giới trẻ trên khắp đất nước Trung Quốc khiến họ phát sinh cảm nhận phong phú về tình yêu đôi lứa.
“Lúc chưa sinh ta, ai là ta? Khi sinh ta rồi, ta là ai?”
Bộ phim xoay quanh chuyện tình giữa ba người là Xuân, Côn và Thu. Xuân và Thu sống ở một thế giới hoàn toàn khác biệt với nhân gian. Ở nơi họ sống, đáy biển chính là bầu trời. Họ chẳng thuộc loài người, cũng chẳng phải thần. Họ vẫn mang thân xác vật chất, nhưng lại có phép thuật. Tâm họ cao thượng hơn loài người nhưng vẫn còn sân, si và dục vọng. Ta có thể coi họ là những tiên nhân với tuổi thọ lâu dài.
Cư dân ở thế giới ấy cứ đến độ tuổi trưởng thành đều phải thực hiện một cuộc hành trình 7 ngày tới nhân gian để trải nghiệm về thế giới loài người sau đó lại trở về với thế giới của mình. Trong những cuộc hành trình ấy, đã có rất nhiều người bị vướng mắc lại nhân gian và vĩnh viễn chẳng thể quay trở lại nữa. Người ta gọi cuộc hành trình ấy là “lễ trưởng thành”.
Xuân, cô gái trẻ xinh đẹp ở độ tuổi 16 cũng cần phải tham dự lễ trưởng thành. Ở độ tuổi của cô, người ta rất dễ dàng dính mắc vào mật ngọt của tình yêu. Vị ngọt tình ái có thể khiến cho người trẻ quên đi bản thân mình, thậm chí hi sinh cả tính mạng của chính mình. Vào ngày đại lễ ấy, người ta dùng pháp lực để mở ” Hải thiên chi môn” (cánh cửa trời biển), những người trẻ tuổi hóa thân thành những chú cá heo đỏ bay lên bầu trời và bơi vào biển cả của nhân gian. Lần đầu tiên được tới một thế giới khác, những chú cá heo đỏ ấy vui thích ngắm nhìn và bị cuốn hút bởi vẻ đẹp nhân gian. Họ thắc mắc chẳng hiểu vì sao những người lớn trong gia tộc lại nói nhân gian là đau khổ.
Xuân bị cuốn hút bởi Côn, một chàng thanh niên làng chài với tâm hồn lương thiện. Côn vốn là người rất yêu thích cá heo và thường kết bạn với chúng. Côn có vẻ như năm nào cũng chờ đợi sự xuất hiện của đàn cá heo đỏ. Chàng trai ấy rất muốn kết bạn với Xuân, còn Xuân thì dù ngưỡng mộ nhưng chỉ dám cách xa một khoảng để ngắm nhìn Côn vì gia tộc cô đã có luật không được tiếp xúc với con người.
Có lẽ sẽ chẳng có bi kịch nào xảy ra nếu Xuân không phát hiện những chú cá heo đang bị mắc lưới và chết dưới bàn tay tàn ác của con người. Cô cố gắng cắt tấm lưới siết chặt những chú cá heo đang than khóc nhưng lại quên rằng chính mình cũng đang ở trong bộ dạng của một chú cá heo. Xuân bị mắc lưới, cô bất lực và than khóc trong tuyệt vọng. Côn phát hiện và đã cứu Xuân nhưng anh lại bị chính dòng xoáy của Hải thiên chi môn cuốn xuống đáy đại dương. Xuân đau khổ trở về thế giới của mình, cô luôn muốn tìm lại được chàng trai đã hi sinh tính mạng để cứu sống mình. Cô được một vị trưởng lão cho biết rằng những con người lương thiện khi chết đi xác thân sẽ tan thành cát bụi còn linh hồn sẽ bay về Như Thăng Lâu ở mạn bắc nơi thế giới mà cô đang sống.
Vì một đại nhân duyên, Xuân được đưa tới Như Thăng Lâu. Tại đây với nguyện lực to lớn của mình, Xuân đã đánh đổi một nửa thọ mạng với người cai quản linh hồn để cứu Côn sống lại. Linh hồn của Côn được hóa thành một chú cá heo nhỏ như nắm tay, khi chú cá heo ấy trở thành một chú cá lớn sẽ đủ sức bơi trở lại biển cả của nhân gian và hóa thân thành người. Sinh mạng của Côn và Xuân lúc bấy giờ đã được gắn liền với nhau, chỉ cần Côn chết thì Xuân cũng sẽ chết.
Xuân đem chú cá nhỏ trở về. Cũng từ đó cô gặp phải muôn vàn khó khăn để nuôi Côn thành một chú cá lớn. Người trong gia tộc lại coi sự tồn lại của Côn là nguyên nhân của những tai họa xảy đến với gia tộc. Họ truy sát Côn, còn Xuân thì sẵn sàng chống lại cả gia tộc để bảo vệ Côn.
Sự bướng bỉnh của Xuân cũng khiến Thu trở thành kẻ ngốc nghếch nhất thế gian. Thu là chàng trai trẻ yêu Xuân bằng cả trái tim chân thành. Khi biết được linh hồn giữa Xuân và Côn đã tương liên, anh không cam lòng để cho người mình yêu phải chết. Thu đã tìm đến Như Thăng Lâu và đánh đổi cả sinh mạng của mình để cứu Xuân.
Một ngày nọ, Thu đánh cắp chiếc mặt nạ của gia tộc – thứ có thể mở ra Hải thiên chi môn để giúp Xuân đưa Côn trở về nhân gian. Cùng lúc đó sự nổi giận của trời đã khiến cho ranh giới giữa trời và biển bị thủng. Những cột nước từ đại dương ở nhân gian chảy ngược xuống thế giới của họ tạo nên một trận đại hồng thủy cuốn trôi rất nhiều người trong gia tộc. Thu biết được rằng thời khắc của mình đã đến, anh dùng hết pháp lực của mình đưa Côn và Xuân tới được nhân gian để cùng chung sống. Côn và Xuân cuối cùng cũng được ở cạnh bên nhau. Còn Thu chết đi, linh hồn anh được cứu rỗi và trở thành người kế nhiệm cai quản Như Thăng Lâu.
Đại Ngư Hải Đường (大鱼海棠) – tình yêu là hạnh phúc hay đau khổ?
Bộ phim cho chúng ta thấy được tình yêu chân chính là tình cảm cao thượng, là hết lòng vì người mình yêu, luôn luôn mong cầu đối phương được hạnh phúc và bình yên, sẵn sàng trả mọi giá để đánh đổi niềm hạnh phúc và bình yên cho người ấy. Xuân yêu Côn vì Côn đã dùng cả tính mạng của mình để cứu sống cô. Tình yêu của Xuân bao gồm cả những ấn tượng ban đầu khi gặp gỡ với Côn và món nợ sinh mệnh giữa hai người.
Tình yêu của Thu có lẽ còn vĩ đại gấp muôn ngàn lần thế. Anh yêu Xuân đơn phương và luôn đón nhận những đau khổ và khó khăn của Xuân về mình. Thu chẳng nợ Xuân món nợ sinh mệnh nào nhưng lại sẵn sàng hi sinh cả sinh mệnh của bản thân để Xuân được sống. Tình yêu của Thu thực sự cao thượng khi anh còn dùng hết sức lực của bản thân để giúp Xuân và Côn được đến với nhau.
Sẽ chẳng có nghĩa lý gì nếu tất cả những gì mình làm không khiến cho người mình yêu cảm thấy hạnh phúc. Rốt cuộc thì khi người yêu mình có được hạnh phúc rồi thì kẻ ngốc nghếch còn lại sẽ nhận lại được gì? Là hạnh phúc hay là đau khổ đây? Có khi nào lại là cả hai không?
Để trả mối nợ nhân duyên của mình, Xuân mất hết pháp lực. Cô đem thọ mạng lâu dài của mình để đổi lấy cuộc sống trăm năm ngắn ngủi bên người mình yêu ở cõi trần thế. Thu cũng vì duyên tình mà hi sinh tính mạng của mình, bắt đầu một kiếp sống mới không rõ 800 năm hay 8000 năm cô độc tại Như Thăng Lâu.
Luân hồi vốn chẳng phải là vòng chảy vô tận, nó chỉ vô tận đối với kẻ si tình. Nhiệm vụ của mỗi linh hồn là phải vượt qua được đại hải. Trong biển lớn mênh mông ấy, các linh hồn bị cuốn vào dòng chảy ào ạt như thác lũ. Cũng trong dòng chảy vô tình ấy, chúng ta có lúc được gặp nhau, có lúc chia ly. Một đời gặp được nhau cho dù trăm năm cũng chỉ ngắn ngủi như một sát na. Trong những lần gặp gỡ đó, có lần ta chỉ cảm nhận được đau khổ, nhưng chẳng có lần nào ta chỉ nhận được hạnh phúc mà hạnh phúc luôn có đau khổ theo sau. Mỗi lần tương ngộ chỉ khiến ta thêm lún sâu vào ái tình, phát sinh thêm nhiều duyên nợ khiến chúng ta đời đời kiếp cũng cũng không thể trả hết. Vậy thì cho đến bao giờ ta mới có thể vượt qua được đại hải để đến bờ an lạc vĩnh hằng?
Nguyễn Quảng Đạt – Cảm nhận về bộ phim Đại Ngư Hải Đường
Xem thêm thông tin về bộ phim Đại Ngư Hải Đường bằng tiếng Trung.