Bài thơ: Cách ngạn thiền lâm – 隔岸禪林 (Nguyễn Huy Quýnh – 阮輝烱)

Đã mượn cảnh núi khe để dứt vạt áo tục, Chốn này cao chót, huống nữa lại thêm cảnh chùa. Đất liền trên ao, chuông vẳng không xa, Mây dày trong núi, chim chóc khuất sâu. Thế tục vào cõi thiền bắt đầu từ đâu? Họ nhà Thích được cảnh này chẳng phải mới từ nay. Cốt phải thanh nhàn mới giác ngộ mà nhà sư còn ồn ã, Ngàn xưa ai là kẻ hiểu được chữ tâm này.

隔岸禪林




Cách ngạn thiền lâm

Chùa cách bên sông

已借巖溪了俗襟,
Dĩ tá nham khê liễu tục khâm,
Đã mượn cảnh núi khe để dứt vạt áo tục,

此間危業況叢林。
Thử gian nguy nghiệp huống tùng lâm.
Chốn này cao chót, huống nữa lại thêm cảnh chùa.

地連池上鐘非遠,
Địa liên trì thượng chung phi viễn,
Đất liền trên ao, chuông vẳng không xa,

雲密山中鳥羨深。
Vân mật sơn trung điểu tiện thâm.
Mây dày trong núi, chim chóc khuất sâu.

世俗入禪何自始,
Thế tục nhập thiền hà tự thuỷ,
Thế tục vào cõi thiền bắt đầu từ đâu?

釋留得景匪斯今。
Thích lưu đắc cảnh phỉ tư kim (câm).
Họ nhà Thích được cảnh này chẳng phải mới từ nay.

能閒冶覺僧由閙,
Năng nhàn dã giác tăng do náo,
Cốt phải thanh nhàn mới giác ngộ mà nhà sư còn ồn ã,

千古誰人會此心。
Thiên cổ thuỳ nhân hội thử tâm.
Ngàn xưa ai là kẻ hiểu được chữ tâm này.

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *