Mời các bạn cùng xem qua những trích dẫn hay trong truyện của Nguyễn Nhật Ánh. Một trong những nhà văn viết tiểu thuyết cho tuổi thanh thiếu niên thành công nhất Việt Nam.
Trích dẫn hay trong truyện Tôi là Bê tô
Tôi là Bê tô được Nguyễn Nhật Ánh cho ra mắt vào năm 2007 dưới góc nhìn của một chú chó. Với tiểu thuyết này, Nguyễn Nhật Ánh đã đem tới sự phá cách trong góc nhìn văn học. Cùng với đó là một những thông điệp ý nghĩa được truyền tải đến bạn đọc. Dưới đây là một vài đoạn trích dẫn trong truyện Tôi là Bê tô.
Trích dẫn hay trong truyện của Nguyễn Nhật Ánh
Càng lớn tuổi con người càng ít nói đi. Họ nghĩ nhiều hơn.
Khi một kẻ được đối xử đặc biệt hơn những kẻ khác, tự nhiên hắn trở thành cái gai trong mắt những kẻ còn lại.
Nếu phát ra những thông điệp đẹp đẽ của tâm hồn, miệng lưỡi sẽ thơm tho hơn là chỉ dùng nó để chuyển thông điệp của thức ăn đến dạ dày.
Bạn cũng biết rồi đó, cái tên đôi khi được cha mẹ đặt cho một cách ngẫu nhiên, nhưng chính cách sống của bạn đã không ngừng chưng cất cái tên của mình qua năm tháng, giúp nó tỏa hương.
Khi bạn thay đổi một góc nhìn, bạn sẽ thấy thế giới mà bạn đang sống hiện ra dưới một thứ ánh sáng khác, và biết đâu nhờ vậy mà quan niệm về thế giới cũng khác đi.
Con người có thể sống bằng nhiều cách. Và cũng có thể chết bằng nhiều cách, có những người chết lúc còn đang sống. Tôi không thấy có lý do gì để nghĩ đến lão dù là nghĩ đến để căm giận hay ghét bỏ. Nếu ai đó còn xứng đáng để bạn nuôi nấng sự căm ghét, người đó vẫn còn giá trị trong mắt bạn. Nói cách khác, lão đã trượt khỏi cuộc sống tôi.
Trích dẫn hay trong truyện Ngày xưa có một chuyện tình
Ngày xưa có một chuyện tình là tác phẩm dài hơn 300 trang ra mắt năm 2016, được coi là tập tiếp theo của tập truyện Mắt Biếc. Ngày xưa có một chuyện tình là câu chuyện tình cảm tay ba của 2 con người từ lúc thiếu niên đến khi lập gia đình.
Để đến được thảo nguyên bình yên, đôi khi con người ta buộc phải leo qua những ngọn núi cao trong lòng mình.
Nếu con người sống trọn một trăm năm, trừ ra cộng lại một cách chi li thì thời gian thật sự vui vẻ, bình yên, hạnh phúc chỉ gói ghém trong vỏn vẹn một năm. Chín mươi chín năm còn lại được định nghĩa bằng những từ khóa: buồn khổ, toan tính, lo lắng, ưu tư và vô vàn những thứ mệt mỏi khác.
Tình bạn là mảnh đất phù hợp nhất để tình yêu gieo xuống hạt giống của mình. Tới một ngày nào đó, chiếc áo tình bạn trở nên chật chội, con bé đó sẽ cần tới một chiếc áo khác.
Có ai đó đã bảo người nhút nhát trước con gái là người lương thiện. Và tình yêu nhút nhát là tình yêu chân thành.
Trích dẫn hay trong truyện Cho tôi xin một vé đi tuổi thơ
Cho tôi xin một vé đi tuổi thơ của Nguyễn Nhật Ánh là chuyến tàu ngược thời gian, đưa bạn đọc trở về khoảng thời gian còn là những đứa nhóc tiểu học. Nội dung của sách là những kỷ niệm khó quên, những hành động ngây ngô mà ai cũng có thể tìm thấy mình trong đó.
Cho tôi xin một vé đi tuổi thơ
Để sống tốt hơn, đôi khi chúng ta phải học làm trẻ con trước khi làm người lớn.
Thực ra thì tư cách cũng cần cài nút, nhưng lúc quên cài thì chúng ta thường không thấy cảm giác nhột nhạt. Nhiều người lớn có khuynh hướng coi trọng sự ngay ngắn của quần áo hơn là sự ngay ngắn của tư cách. Bởi quần áo luộm thuộm dễ dàng bị người khác phát hiện còn sự luộm thuộm của tư cách là cái gì đó khó phát hiện hơn và khi bị phát hiện thì lại có vô số lý do để bào chữa.
Nhiều người sợ nỗi buồn. Nhưng tôi không sợ. Tôi chỉ sợ một cuộc sống không buồn không vui, nói chung là nhạt nhẽo. Đôi khi chúng ta cũng cần có nỗi buồn làm bạn, nhất là lúc cuộc sống bỗng dưng trống trải và cảm giác cô độc xâm chiếm ta từng phút.
Đôi khi chúng ta cũng cần có nỗi buồn làm bạn, nhất là lúc cuộc sống bỗng dưng trống trải và cảm giác cô độc xâm chiếm ta từng phút một.
Trích dẫn trong truyện Tôi thấy hoa vàng trên cỏ xanh
Tôi thấy hoa vàng trên cỏ xanh là câu chuyện về cuộc sống của những đứa trẻ ở vùng quê nghèo khó ở Việt Nam. Tác phẩm xoay quanh về tình anh em, tình làng xóm cũng như những tâm tư của tuổi mới lớn. Đây cũng là lần đầu tiên mà Nguyễn Nhật Ánh đưa nhân vật phản diện vào trong tiểu thuyết của mình, từ đó đặt ra những vấn đề về đạo đức.
Cái cảm giác kéo một chú diều giấy chạy ngược gió để sung sướng nhìn nó bay lên, tay không ngừng nới lỏng sợi dây cước rất giống với cảm giác mình nâng đỡ cả bầu trời.
Tình yêu của em tôi dành cho tôi thật mênh mông trong khi tôi hết lần này đến lần khác đối xử với nó chẳng ra gì?
Cỏ dưới chân nó xanh biêng biếc nhưng ánh mắt tôi vẫn bắt gặp những ánh hoa vàng li ti đang kín đáo nở trong nách lá và điều đó cho tôi cảm giác rằng mùa hè khắc nghiệt sắp sửa trôi qua.
Trẻ con thì không biết cách nuôi nấng nỗi buồn dài lâu như người lớn.
Con người ta khóc cũng giống như trời mưa. Chỉ khi nào hết nước thì trời mới thôi mưa và chúng ta mới thôi khóc
Trích dẫn trong truyện Mắt biếc của Nguyễn Nhật Ánh
Mắt biếc là câu chuyện tình câm lặng hơn 30 năm mà Ngạn dành cho Hà Lan. Bắt đầu từ lúc học vỡ lòng ở làng Đo Đo học tiểu học ở xã, học cấp 2 ở huyện, học cấp 3 ở thành phố, cho đến học đại học ở Quy Nhơn. Sau đó quay lại làng Đo Đo làm ông giáo, và đến cuối cùng lại rời bỏ Đo Đo.
Phim mắt biếc của Victor Vũ
Có thể chẳng phải là tình yêu, nhưng đôi khi, cảm mến một người lúc nào cũng làm cho ta bị mê hoặc trong cơn say lâng lâng là một khoảnh khắc nào đó.
Bản chất của tình yêu là hy vọng. Nhiều khi trước một sự thật phũ phàng đã rõ mười mươi người ta vẫn tìm cách giải thích theo chiều hướng ít bi quan nhất.
Tôi đủ lớn để hiểu rằng, mỗi năm thế giới mỗi đổi thay và lòng người cũng khác. Tuổi ấu thơ chỉ có một con đường để cùng nhau chung bước. Khi lớn lên, trước mắt ta có lắm nẻo đường đời, bao nhiêu số phận là bấy nhiêu ngã rẽ, làm sao người chẳng quên người.
Rất nhiều năm về sau này tôi thường tự trách mình tại sao hồi đó tôi không nói thẳng với Hà Lan là tôi yêu nó. Nếu tôi nói ra điều đó, hẳn cuộc đời của chúng tôi đã rẽ sang hướng khác, sáng sủa hơn và ít xây xát hơn.
Tôi lững thững đặt chân trên những lối mòn quen thuộc, nghe tiếng lá khô vỡ dưới gót giày, lòng cứ ngỡ chiều đi xào xạc.
Tôi làm con cá nhỏ, bơi trong nỗi buồn. Nỗi buồn mênh mông như biển, tôi bơi suốt đêm vẫn chưa ra khỏi. Những tôi vẫn lặng lẽ bơi, ngậm ngùi, cô độc, thỉnh thoảng quẫy mạnh chiếc đuôi dài làm xuất hiện những đốm bọt màn sữa như những ngôi sao nhỏ.
Trích dẫn trong truyện Hai con mèo ngồi bên cửa sổ
Có hai con mèo ngồi bên cửa sổ không là câu chuyện kể về tình bạn diệu kì giữa mèo Gấu và hai chú chuột Tí Hon, Út Hoa. Những tình huống dở khóc dở cười được hé lộ, một thế giới có cả đắng cay và nước mắt đen xen lần lượt được vẽ lên cuốn lấy người đọc.
Nắng lọc không khí, lọc những chiếc lá và lọc cả những ưu phiền trong tâm trí chú.
Tiếng mưa mỗi lúc một tỉ tê, vây bọc chú, giam chú trong nỗi sầu muộn và biến tim chú thành đầm lầy. Chú ngọ ngoạy đầu, giơ tay lay nhẹ một cọng ria và âu sầu tự hỏi:
“Bàn tay em vẫy ngoài xa vắng
Có phải lòng anh đang có mưa?
Cảm ơn các bạn đã đọc bài những trích dẫn hay trong truyện của Nguyễn Nhật Ánh do Thạch Nam Thư Quán tổng hợp. Mong rằng các bạn sẽ ủng hộ chúng mình trong những bài viết tiếp theo nhé.