Top #10 Những Câu Nói Hay Của Trung Quốc Hay Nhất ⇒By Tiếng Trung Chinese

Tư Mã Quang đời Bắc Tống dành gần 20 năm cuộc đời để chủ biên một bộ sách sử vô cùng quan trọng, cũng là bộ thông sử thể biên niên đầu tiên của Trung Quốc, cùng với Sử ký được gọi là “Sử học song bích”, đó chính là Tư trị thông giám.Bạn đang xem: Những câu nói hay của người trung quốc xưa

Tư trị thông giám viết từ thời Chu Liệt Vương năm thứ 23 (năm 403 TCN) cho đến thời Chu Thế Tông năm Hiển Đức thứ 6 sau thời Ngũ Đại (năm 959), bao phủ lịch sử 16 triều đại trong 1362 năm. Tống Thần Tông cho rằng bộ sách này “Xem gương việc xưa, lợi cho đạo trị quốc”, do đó đặt tên là Tư trị thông giám (Gương xưa lợi trị quốc).

Bạn đang xem: Câu nói hay của trung quốc

Luận về vị trí của nó, có thể dùng một câu của Vương Minh Thịnh đời Thanh để khái quát: “Đây là bộ sách không thể thiếu trong trời đất, cũng là bộ sách học giả không thể không đọc”. 

Lời dạy của cổ nhân đọc và suy ngẫm, dưới đây tuyển chọn 30 câu tiêu biểu trong Tư trị thông giám:

1. “Khẩu hữu mật, phúc hữu kiếm”

(Miệng có mật, bụng có kiếm; hoặc: Miệng Nam Mô bụng bồ dao găm)

Miệng thì ôn hòa thân cận ngọt như mật, trong tâm thì tàn độc như kiếm sắc. Đây là cách nói của người thời Đường để khái quát một cách hình tượng về gian thần Lý Lâm Phủ. Tư trị thông giám – Đường kỷ có chép:

“Lý Lâm Phủ làm tể tướng, hễ những người có tài năng, danh vọng, công lao, sự nghiệp xuất sắc và được hoàng thượng hậu đãi, vị thế gần với ông ta, thì ông ta dùng trăm kế tấn công, nhất là đố kỵ các nhân sỹ văn chương. Nhưng biểu hiện ra rất thân thiện, lời lẽ ngọt ngào nhưng ngầm hãm hại”.

Người đời gọi Lý Lâm Phủ miệng lưỡi ngọt như mật ong, tâm địa độc ác như gươm sắc, đã khắc họa rất hình tượng bộ mặt cười mưu mô thâm hiểm gian trá. Từ đó “Khẩu mật phúc kiếm” (Miệng Nam Mô bụng bồ dao găm) đã trở thành từ chuyên dụng hình dung những kẻ mưu mô miệng lưỡi ngọt ngào mà tâm địa độc ác.

*
Lời xu nịnh như mật ắt tâm sắc như dao. (Ảnh: Pinterest)

Lời xu nịnh như mật ắt tâm sắc như dao. (Ảnh: Pinterest)

2. “Dụng nhân như khí, các thủ sở trường”

(Dùng người như dụng cụ, sử dụng sở trường riêng của mỗi người)

Sử dụng người như sử dụng đồ vật dụng cụ, mỗi người chọn sở trường của họ. Đồ vật dụng cụ cần theo chức năng riêng của nó mà sử dụng. Dùng nhân tài cũng phải căn cứ sở trường của mỗi người mà dùng, không những phát huy đầy đủ tác dụng của nhân tài, mà còn có nhân tài dùng không hết. Nếu không nhìn ra ưu điểm, chỉ thấy nhược điểm của họ, thế thì trên đời không có người có thể dùng được rồi.

Đường Thái Tông có thể trở thành một vị quân chủ anh minh, thời kỳ ông cai trị đã xuất hiện thời thịnh trị “Trinh Quán chi trị” nổi tiếng trong lịch sử, có quan hệ mật thiết với quan niệm sử dụng nhân tài và phương pháp sử dụng nhân tài biết người khéo sử dụng của ông.

3. “Phù bất sát sự chi thi phi nhi duyệt nhân tán kỷ, ám mạc thậm yên; bất độ lý chi sở tại nhi a du cầu dung, siểm mạc thậm yên”

(Không xem xét việc đúng sai mà vui vì người khác khen mình, thì ngu tối không gì bằng; Không xem xét cái lý mà a dua lấy lòng người, thì siểm nịnh không gì bằng)

Không phân biệt sự tình đúng sai tốt xấu, chỉ thích người khác ca ngợi mình, thì không gì ngu muội hồ đồ hơn. Không suy nghĩ đạo lý ở bên nào, một mực nịnh hót lấy lòng, không gì khiến người ta chán ghét hơn.

4. “Trách kỳ sở nan, tắc kỳ dị giả bất lao nhi chính; Bổ kỳ sở đoản, tắc kỳ trường giả bất công nhi toại”

(Phụ trách cái khó thì cái dễ không mệt nhọc mà thành; Bổ sung chỗ yếu thì chỗ mạnh không tốn công sức cũng thành)

Làm việc cần tập trung trọng điểm và tinh lực vào chỗ khó, chỉ cần giải quyết được chỗ khó thì chỗ dễ dàng đơn giản tự nhiên sẽ được giải quyết. Làm người cần lấy sở trường bù cho sở đoản, chỉ cần giải quyết được những sở đoản của mình thì sở trường tự nhiên sẽ được tăng cường.

Dụng nhân phải căn cứ vào sở trường của người chứ không phải vì xu nịnh. (Ảnh: Youtube)

Dụng nhân phải căn cứ vào sở trường của người chứ không phải vì xu nịnh. (Ảnh: Youtube)

5. “Tận tiểu giả đại, thận vi giả trứ. Kiêm thính tắc minh, thiên tín tắc ám”

(Dung nạp hết cái nhỏ thì trở thành vĩ đại, cẩn thận với tất cả tiểu tiết thì sáng tỏ. Nghe hết các bên thì sáng suốt, tin theo một phía thì ngu muội)

Nghe ý kiến mọi mặt thì có thể hiểu rõ được lý lẽ sự việc, nghe tin theo ý kiến phiến diện thì ngu muội hồ đồ. Đây là câu cách ngôn nổi tiếng của Ngụy Vy khuyên quân vương nghe can gián. Vương Phù (đời Hán) trong Tiềm phu luận minh ám đã nói: “Vua sở dĩ anh minh, là nghe hết mọi mặt; vua sở dĩ tối tăm, là nghe phiến diện”, lời lẽ cô đọng súc tích khiến người ta cảnh tỉnh sâu sắc.

Hai câu từ hai hiệu quả khác nhau của “minh” (sáng suốt) và “ám” (ngu muội) nói rõ nên “nghe các bên” mà không được “tin một phía”. Chỉ có nghe các bên mới có thể hiểu tình hình toàn diện, phân biệt rõ đúng sai, có quyết định chính xác. Nghe một phía, tin một bên rất có thể sẽ mắc bẫy bị lừa. Nhất là đối với ý kiến bất đồng, càng cần nghiêm túc lắng nghe, như thế mới có thể tránh được sai lầm. Có thể dùng khuyến cáo mọi người nên lắng nghe ý kiến rộng rãi, khắc phục phiến diện.

6. “Đức giả nhân chi sở nghiêm, nhi tài giả nhân chi sở ái; Ái giả dị thân, nghiêm giả dị sơ, thị dĩ sát giả đa tế ư tài nhi di ư đức”

(Người có đức thì mọi người tôn nghiêm, mà người có tài thì mọi người yêu mến. Người yêu mến thì dễ thân, người tôn nghiêm thì dễ xa, là do người ta thường bị tài năng che mắt mà quên mất đức)

Người có đức khiến người ta tôn kính, người có tài khiến người ta yêu thích. Đối với người mình yêu thích thì dễ sùng tín trọng dụng, đối với người mình tôn kính thì dễ xa, do đó người xét chọn nhân tài thường bị tài năng của người ta che mắt, mà quên khảo sát phẩm đức của anh ta.

Người có đức ắt mọi người kính nể, yêu mến. (Ảnh: Soha)

7. “Văn kỳ quá giả, quá nhật tiêu nhi phúc trăn; Văn kỳ dự giả, đằng nhật tổn nhi họa chí”

(Người nghe được lỗi của mình, ngày qua lỗi hết mà phúc đến; Người nghe được ca ngợi mình, ngày qua danh dự tổn mà họa đến)

Thường thường nghe thấy người khác nói ra lỗi lầm của bạn, lỗi lầm sẽ ngày cảng giảm đi mà phúc sẽ đến; Thường thường nghe thấy người khác khen ngợi bạn, danh dự sẽ ngày càng bị tổn hại mà tai họa sẽ giáng xuống. Chúng ta phải nghe nhiều lời trung ngôn nghịch nhĩ hơn, và không được để những lời mỹ miều làm đầu óc mê mẩn. Đương nhiên, “họa” và “phúc” ở đây nên hiểu là nhân sự (việc con người), chứ không phải thiên mệnh.

8. “Kiêu xa sinh ư phú quý, họa loạn sinh ư sơ hốt”

(Kiêu xa sinh từ phú quý, họa loạn sinh từ sao nhãng)

Phú quý sẽ sinh ra kiêu xa (kiêu kỳ xa hoa), sao nhãng sẽ dẫn đến họa loạn. Phú quý tuy không nhất định sinh ra kiêu xa, nhưng kiêu xa thì ắt sinh ta từ phú quý, vì phú quý cung cấp cho kiêu xa điều kiện vật chất và tinh thần, điều này người phú quý không thể không cảnh giác. Sao nhãng sơ ý, lơ là qua quýt, luôn luôn nhìn mà không thấy cái mầm tai họa, khiến nó từ nhỏ trở thành lớn, cuối cùng dẫn đến tai họa xảy ra, điều này phải hết sức cảnh giác. Câu nói này khuyên răn mọi người khi phú quý phải đặc biệt chú ý đề phòng kiêu xa, xử sự cần phải từng giờ từng phút chú ý phòng ngừa sao nhãng.

9. “Đoản ư tòng thiện, cố chí ư bại”

(Kém học hỏi người giỏi nên dẫn đến thất bại)

Không muốn học tập người giỏi, đó chính là nguyên nhân thất bại.

Xem thêm:

10. “Khẩu thuyết bất như thân phùng, nhĩ văn bất như mục đổ”

(Miệng nói không bằng thân gặp, tai nghe không bằng mắt thấy)

Nghe người ta nói không bằng đích thân trải nghiệm, chính tai mình nghe thấy không bằng chính mắt mình trông thấy.

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *