Bài viết này mình xin được sưu tầm, lượm lặt, tổng hợp những câu nói hay nhất, cảm xúc nhất, ý nghĩa nhất về tình cảm cũng như về triết lý cuộc sống trong các phim, truyện, tiểu thuyết hay chỉ là bài viết, câu nói trên mạng. Mình tổng hợp từ nhiều nguồn nên cũng nhiều câu không biết nó từ tác phẩm nào. Mong các bạn thông cảm :v. Mình sẽ cập nhật liên tục những câu nói, đoạn văn ngôn tình hay mới nhất mà mình biết trong bài viết này.
Xem thêm: Những câu nói hay ý nghĩa trong truyện tiên hiệp
– Rất nhiều năm về sau, khi đã ngắm qua rất nhiều độ hoa nở hoa tàn mới nhận ra chẳng có cảnh hoa nở nào đẹp hơn đêm hôm ấy.
Cũng từng tìm kiếm chân trời góc bể, lại chẳng tìm lại được nét cười dịu dàng của người năm ấy.
– Mỗi một con người đến thế giới này, đều là khách qua đường vội vã. Có những người khi gặp gỡ họ, quay mình là quên; có những người lướt qua họ, buộc phải quay đầu.
– Có đôi khi, bánh xe vận mệnh chỉ lệch đi một chút, qua một thời gian, sẽ phát hiện bởi vì một chút chênh lệch kia, khiến vận mệnh đời người xảy ra biến hóa cực lớn, hai người vốn đi chung một đường, lại càng lúc càng xa.
– Ba trăm năm bạc phận, bàng hoàng nhìn lại mới phát giác, hai chữ ái tình chẳng qua chỉ ở một câu thích hay không thích mà thôi. (Hoàn Khố – Công Tử Hoan Hỉ.)
– Tình yêu là thứ làm cho người ta đoán không được, hiểu không thấu, một giờ trước, nó còn làm bạn tức giận đến nỗi muốn hủy diệt cả thế giới, một giờ sau nó lại làm bạn giật mình thấy thế giới này đẹp biết bao nhiêu, nơi đen tối nhất cũng nhuốm màu kì diệu.
– Đời người là một giấc mộng, vật đổi sao dời, đúng đúng sai sai, ân ân oán oán, chẳng qua chỉ lặng lẽ như mặt trời mặt trăng, như dòng nước chảy trôi cuốn theo mọi vết tích, cái khó là ở chỗ người ta không chịu từ bỏ chút si niệm của lòng. (Bộ bộ kinh tâm – Đồng Hoa)
– Ngày càng ít bạn bè có thể ngồi bên nhau tâm sự suốt đêm, vì ai cũng có những món nợ phải trả. Ngày trước thường hào hứng bảo tương lai sẽ thế nọ, thế kia, bây giờ chỉ hay than thở, ngày xưa thế này, thế khác. Không ai thiết nói chuyện tương lai nữa… (Ngang qua thế giới của em – Trương Gia Giai)
– Trải qua bấy nhiêu chuyện, ta mới phát hiện chết thực ra rất dễ dàng, sống mới là khó khăn. Có thể sống đến cuối cùng mới là khó nhất. (Từng thề ước – Đồng Hoa)
– Con người ai chả có số mệnh nhưng sợ hãi một tương lai chưa xảy ra mà quên mất đi hiện tại cần phải sống chẳng phải là một sự hèn nhát hay sao? (Phim: Gu Family Book –Cửu Gia Thư)
– Cô đơn quá lâu, con người sẽ sinh ra tâm lý kỳ lạ, luôn luôn sinh ra cảm giác thân thiết với người tỏ ra lo lắng cho mình. (Sắc màu ấm – Phong Tử Tam Tam). p/s: Quá chuẩn luôn!
– Có rất nhiều chuyện có thể giữ ở trong tim nhưng không thể nói ra, mà đã là chuyện không thể nói ra lời thì vĩnh viễn sẽ không quên đi được. (Ai hiểu được lòng em? – Lục Xu)
– Nước một khi chảy sâu sẽ không phát ra tiếng. Tình cảm con người một khi sâu sắc, cũng sẽ tỏ ra đạm bạc… (Thanh tỉnh ký- An Ni Bảo Bối)
– Sống thì thế nào? Chết thì làm sao? Sống chết đều có cơ duyên, muôn vật tự có luân hồi. (Hương mật tựa khói sương)
– Chờ đợi vốn không phải là điều đáng sợ, đáng sợ là không biết phải chờ đợi đến bao giờ. (Bên nhau trọn đời)
– Có một câu nói rất hay, đời người mong sao chỉ như lần đầu gặp gỡ. Không có oán hận, không có đau khổ, chỉ có thể nghĩ tới cái tốt đẹp nguyên sơ nhất.
– Hoa sẽ không vì bị bạn lạnh nhạt mà sang năm không nở nữa; nhưng người có thể vì sự bỏ lỡ của bạn mà chớp mắt trở thành người lạ.
– Đôi khi một thoáng rung động, cũng kéo theo cả đời cố chấp.
– Thực ra thứ vĩnh hằng không phải là tháng năm, mà là những khoảnh khắc chớp mắt đã trải cả đời người.
– Bỏ cả giang sơn vì tri kỷ, đâu ngờ tri kỷ thích giang sơn. Câu này vừa bi vừa hài :v
– Yêu thương như phù dù trôi mãi. Có mấy tình là thật lòng thật tâm?
– Tuổi tác càng lớn, phản ứng với thế giới này càng nhạt nhòa, hồi bé nghe chuyện cười có khi còn hớn hở lăn vòng vòng trên giường, lớn rồi ngay cả miệng cũng khó nhếch lên, Vì thế sau khi trưởng thành, nhiều người thường có xu hướng cho rằng những ai dễ bị cảm động quá giả tạo.
Thật ra cũng không hẳn vậy, cùng nếm đau xót vui buồn, cùng bị dòng đời xô đẩy, chung quy vẫn sẽ có người giữ được cảm giác ban sơ dành cho thế giới này, yêu và hận thuần khiết đến không thể nào thuần khiết hơn, mặc cho thời gian như nước chảy qua cầu, người nọ tự giữ hồn mình thanh tịnh.
Xưa nay thế giới này chưa từng có quỹ đạo định sẵn, trẻ con chưa chắc đều ấu trĩ ngây thơ, người lớn chưa chắc đều hiểu chuyện biết điều. Có người dùng thời gian khắc tim, có người dùng tim khắc thời gian, nước chảy bèo trôi rất dễ, một lòng son sắt mới khó….” (Tượng Tâm – Mao Hậu)
– Có cả thiên hạ không sở nguyện, Mơ ước phu thê hóa hão huyền.
– Nguyện đắc nhất nhân tâm, bạch thủ bất tương li. – Chỉ cầu được tâm người, bạc đầu không phân li.
– Trăm năm mộng ảo, tỉnh dậy phồn hoa đều hóa tro tàn… (Bất Lương Nhân)
– Thời gian có thể làm thay đổi rất nhiều chuyện, ví như người mà năm đó bạn luôn xem là tri kỷ, nhiều năm sau gặp lại cũng chỉ có thể nở nụ cười khách sáo. Có rất nhiều chuyện, chỉ cần thời gian đi qua thì đều ở lại phía sau…
– Rồi sẽ đến một khoảng thời gian mà tất cả mọi thứ đều nặng nề, tất cả mọi việc đều khiến mình hoang mang và tất cả mối quan hệ đều không đáng tin cậy. Vào khoảng thời gian đấy, mình cứ mãi tự hỏi, tại sao hôm nay mình vẫn cứ phải chịu đựng thế này….
– Mỗi người có một lựa chọn. Yên thân là một lựa chọn. Sống bình an là một lựa chọn. Không nhìn ngó xung quanh, không cân đong đo đếm so bì, cũng là một lựa chọn.
Lựa chọn nào cũng có cái giá của nó. Bình yên cũng có cái giá của nó…
– Nhiều lúc, khi bạn đang oán trách người khác không còn như lúc đầu, thực ra bạn sớm đã đánh mất chính mình của năm đó… (Nhân sinh nếu chỉ như lần đầu gặp gỡ – Bạch Lạc Mai)
– Bốn mùa trầm lặng, ngôn ngữ mất đi màu sắc. Năm tháng tịch liêu, núi sông cũng quên mất hẹn thề. – Năm Tháng Tĩnh Lặng Kiếp Này Bình Yên – Bạch Lạc Mai.
– Đời người như ảo mộng, một người lướt qua, một người quay đầu, liền thành vật nay còn đó người đã khác xưa. Đối với quá khứ, chớ nên ngoái nhìn lưu luyến, mà hãy để nó sạch trơn như gió mát, thong thả như mây trôi.” – Năm Tháng Tĩnh Lặng Kiếp Này Bình Yên – Bạch Lạc Mai.
– Những thế sự biến động chẳng yên đó, đã hoá thành nước trôi khói nhạt. Ngày hôm qua của trăng gió tình hoài, cũng chỉ là hào sảng trong giây lát. – Năm Tháng Tĩnh Lặng Kiếp Này Bình Yên – Bạch Lạc Mai.
– Đi khắp vạn dặm non sông, bỗng nhiên quay đầu, chuyện ân thù hoan lạc trong giang hồ đã thành nhẹ như mây trôi gió thoảng. – Năm Tháng Tĩnh Lặng Kiếp Này Bình Yên – Bạch Lạc Mai.
– Thời gian trôi qua như một cái búng tay, năm nào còn quan tâm được mất, tính toán bại thành, giờ đều đã thành khói mây qua mắt. Bất cứ khi nào, bờ bên kia đều chỉ cách một bước chân, lạc lối biết quay lại, trời sẽ quang đất lại rộng dưới chân mình. – Năm Tháng Tĩnh Lặng Kiếp Này Bình Yên – Bạch Lạc Mai.
– Thiền là một cảnh ý, có những người dùng cả đời cũng không thể rũ bỏ chấp niệm, ngộ được bồ đề. Mà có những người chỉ dùng thời khắc của một ly trà, cũng có thể bước ra từ vạn điều hỗn tạp, trở nên tinh khiết như hoa sen. – Năm Tháng Tĩnh Lặng Kiếp Này Bình Yên – Bạch Lạc Mai.
– Trời đất mênh mông, chúng ta như cọng cỏ. Không khiến bản thân kinh động thế giới, cũng không để thế giới kinh động bản thân – Năm Tháng Tĩnh Lặng Kiếp Này Bình Yên – Bạch Lạc Mai.
– Tất cả tình duyên trên thế gian đều có số kiếp cả. Kẻ có tình chưa chắc có duyên, kẻ có duyên chưa chắc có tình. – Năm Tháng Tĩnh Lặng Kiếp Này Bình Yên – Bạch Lạc Mai.
– Nhân sinh chính là một cuốn sách, chân lý được cất giấu trong mỗi sự việc bình thường. – Năm Tháng Tĩnh Lặng Kiếp Này Bình Yên – Bạch Lạc Mai.
– Thời gian vẫn vậy, chỉ tăng không giảm, cỏ cây vẫn xanh tốt như xưa, chỉ là chúng ta không còn trẻ nữa. Tháng năm đằng đẵng, mỗi chặng đường chúng ta đi qua luôn có cảm giác như từng quen biết, đó là vì các mùa trở lại, câu chuyện tái diễn, mà đời người cuối cùng cũng như vậy, chẳng có gì khác biệt. – Năm Tháng Tĩnh Lặng Kiếp Này Bình Yên – Bạch Lạc Mai.
– Có lẽ đợi đến ngày nào đó, thế sự như gió nhẹ mây nhàn, chúng ta sẽ không cần làm rõ ràng từng giấc mộng cũ. Mà toàn bộ quá trình, chúng ta đã từng có được có mất, đã từng trải qua biết bao hợp ly ly hợp, cũng đã từng có nhiều điều thiện ác, đều không cần tính toán nữa. Bởi vì trước sau chúng ta vẫn đánh mất bản ngã chân thực của chính mình, có thể sống bình thản, thoải mái trong đất trời bao la, thì đó chính là dũng sĩ của năm tháng. – Năm Tháng Tĩnh Lặng Kiếp Này Bình Yên – Bạch Lạc Mai.
– Nặng tình đến thế, bây giờ chỉ có thể coi là một thần thoại. Yêu đến nhường nào mới có thể chịu đựng được thời gian dài đằng đẵng? – Năm Tháng Tĩnh Lặng Kiếp Này Bình Yên – Bạch Lạc Mai.
– Trên thế gian này luôn có những người phải đợi ngàn cành buồm qua hết, mới nhận ra phải quay đầu, phải đợi đến lúc chia ly thất tán, mới bắt đầu hiểu được trân trọng, đợi đến lúc vật còn người mất, mới bắt đầu nhớ nhung. – Năm Tháng Tĩnh Lặng Kiếp Này Bình Yên – Bạch Lạc Mai.
– Có biết bao nam thanh nữ tú tình sâu như biển, lại trở thành kẻ xa lạ giữa nhân gian. Biết bao nhiêu lời hẹn ước dài lâu như trời đất, lại trở thành tơ lả tả bay trong gió. – Năm Tháng Tĩnh Lặng Kiếp Này Bình Yên – Bạch Lạc Mai.
– Khi một người đối diện với trần thế bận rộn không cách nào thoát ra được, so với thoả hiệp để mình ngã sâu vào bể nhuộm, chẳng thà thấu hiểu mà buông tay. Giữa bốn mùa luân chuyển, ngắm nhìn mây phiêu du bên trời, trăng treo trên ngọn cây, một cành mai xanh như có như không ngả vào sân vắng. nếu như phàm trần thực sự có biết bao điều không nỡ từ bỏ như thế, có thể lựa chọn ở lại, chỉ cần không khăng khăng chuyện được mất. – Năm Tháng Tĩnh Lặng Kiếp Này Bình Yên – Bạch Lạc Mai.
– Đời người có rất nhiều cuộc gặp gỡ, cho dù bạn lựa chọn đi trên con đường nào, đều có những người đi đường lướt qua nhau. Duyên sâu duyên mỏng, năm dài tháng ngắn, cũng chỉ giữa sự qua lại lại qua. – Năm Tháng Tĩnh Lặng Kiếp Này Bình Yên – Bạch Lạc Mai.
– Duyên phận giữa người và người, tuy có thuyết định mệnh, nhưng trong cuộc đời, có rất nhiều sự an bài hoàn toàn là ngoài ý muốn, chúng ta không cần vì một vài điều ngoài ý muốn mà cố giữ gió trăng. – Năm Tháng Tĩnh Lặng Kiếp Này Bình Yên – Bạch Lạc Mai.
– Những quá khứ đã trôi đi thật xa đó không phải là để quay đầu luyến tiếc, cũng không phải là để quên lãng, chỉ coi nó là sự tồn tại đơn giản, coi nó là dòng suối cần phải băng qua khi muốn lên bờ. Không để tâm ai đã từng tới, ai đã từng đi, lướt qua nhau tuy chỉ khoảnh khắc, dừng lại cũng chẳng thể một đời. Thế sự mênh mang, giấc mộng năm xưa đã sớm hoá thành vô số hoa rơi. Chúng ta không cần thiết đi nhặt lại ngày hôm qua đã mất. – Năm Tháng Tĩnh Lặng Kiếp Này Bình Yên – Bạch Lạc Mai.
– Thời gian càng dài, lòng người càng nhạt. – Năm Tháng Tĩnh Lặng Kiếp Này Bình Yên – Bạch Lạc Mai.
– Là chúng ta muốn quá nhiều thứ, hay trong sinh mệnh mỗi người đều có một đoạn hoặc vài đoạn hành trình cần phải đi qua như thế? Nhìn quen trăng thu gió xuân, sao có thể để tâm chuyện đổi thay của tự nhiên hỗn tạp. Nếm tận buồn vui ly hợp, sao có thể dễ dàng bị tình cảm nào đó làm lung lay. – Năm Tháng Tĩnh Lặng Kiếp Này Bình Yên – Bạch Lạc Mai.
– Vạn sự trong nhân gian đều là tầm thường, cũng đều là vô thường, chỉ có bỏ qua, mới có thể ung dung tự tại, mới có thể thể nghiệm huyền có mộng ảo như bong bóng. Năm tháng tựa sương, vầng dương như bay, nhìn núi xa đường đá, đom đóm loé sáng lập loè. Lúc trùng phùng, đã là lá rụng núi trống, hạc về tăm không, nhân sinh đã buổi xế chiều. – Năm Tháng Tĩnh Lặng Kiếp Này Bình Yên – Bạch Lạc Mai.
– Cuộc sống hiện thực chưa bao giờ giống trong tưởng tượng, những khi không được như ý hãy nhớ rằng, đời người chưa bao giờ có sự hoàn mỹ tuyệt đối. Năm tháng sắc bén có thể đẽo gọt một người béo tốt thành một người gầy mòn. Những người từng được tưới tắm ánh sáng mặt trời như chúng ta, từ lúc nào đã bắt đầu yêu sự mông lung của mưa khói? Những người từng quen với sự phiêu dạt như tôi và bạn, lại từ lúc nào đã bắt đầu, hướng về sự bình an, ổn định giản dị?” (Nếu bạn bình an, đó là ngày nắng – Bạch Lạc Mai)
– Khi còn nhỏ, ai cũng nghĩ bản thân mình là đặc biệt nhất thế giới, cho dù rất bình thường, nhưng nhất định sẽ có chỗ nào đó khác biệt, chỉ là chưa được phát hiện ra thôi. Nghĩ đến tương lai, lại thấy rằng những điều đó vẫn có thể xảy ra.
Cho đến khi trưởng thành, dần dần nhận rõ bản thân chỉ là một người bình thường trong những người bình thường, đầu óc không thông minh hơn người khác, khuôn mặt không xinh đẹp hơn người khác, ngay cả tính cách càng không thu hút hơn người khác. Cho nên, càng ngày càng lý trí, càng ngày càng thực tế, dù có nằm mơ đi chăng nữa thì một mặt vẫn say mê chìm đắm trong đó, nhưng một mặt khác lại tỉnh táo nhận biết đó là ảo tưởng….” (Nửa thời gian ấm áp – Đồng Hoa)
Có rất nhiều câu trong bài mình sưu tầm từ các fanpage:
– facebook.com/Nhatkieptramme/
– facebook.com/kiepnaybinhan/
– facebook.com/Đã-không-giữ-lời-sao-còn-hẹn-ước–1746464378913611/