Thơ Về Trăng Hay – Chùm Thơ Tình Ánh Trăng Cô Đơn Trong Đêm Buồn

7, Ai Về Trong Cơn Say!?

Ta chờ trên lối tuyết, người hát giữa đường trăng, mưa đêm giờ đây không còn khiến tâm tư dâng lên một nỗi buồn cao vợi trong lòng. Như dư hương của buổi tiễn từ ly biệt, mưa không còn đủ sức mang tới những gợn bão u hoài cho ướt mềm áng thơ khuya khắt. Mùa thu lá rụng về cội, mùa đông trắng bạc lối về, hạ gọi chiều ve khóc thê lương, khi xuân đến mọi thứ lại hả hê với ngày xanh nắng sớm. Sao chẳng có mùa nào là… (Và nơi nào cho người yêu những cơn mưa?)

Ánh trăng là một hình ảnh đã gợi lên bao nhiêu nguồn cảm hứng cho thi thơ từ trước đến nay, nhưng vì sao mà nó lại mang lại nhiều cảm xúc đến vậy? Và hình ảnh vầng trăng cô đơn trong đêm đã đi vào những vần thơ như thế nào? Để rõ hơn về điều đó, mời các bạn cùng xem qua và thưởng thức những bài thơ về trăng rất hay và tâm trạng sau đây. Hi vọng rằng các bạn cũng sẽ thích và yêu mến những áng thơ tình về trăng lãng mạn và cảm xúc này. Chúc các bạn có những phút giây thật tuyệt bên những vần thơ tình ánh trăng hay!

Thơ Tình: Trăng Côi

Em ơi nơi đây anh ở
Đêm nay trăng sáng một màu
Quầng trăng rộng vành sáng tỏ
Chẳng buồn như mắt anh sâu

Đường xưa bây chừ lẻ bước
Không em phố khác đi nhiều
Gót chân cợt đùa khói thuốc
Võ vàng phác nét cô liêu

Ơ kìa hàng cây bóng lá
Buồn gì buồn ngẩn buồn ngơ?
Em đi nhiều điều rất lạ:
“Anh chàng ngày ấy làm thơ!”

Không em, nàng trăng sáng quá
Chắc cười một mối tình say?
Bến đời ngược xuôi hối hả
Ai đưa em về đêm nay?!
(Huỳnh Minh Nhật)

Trăng nghiêng bóng xuống bờ sông mệt mỏi
Ngỡ trăng rơi trần thế rọi tình yêu
Nhưng nhìn hoài vẫn khung cảnh tịch liêu
Vẫn rặng đước già, vẫn nhành liễu rũ

4.3

/

5

(

12

bình chọn

)

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *