Chùm Thơ & Câu Thơ Ngắn Về Trăng Khuya Buồn!
Người vừa mới, cũ, chưa kịp sẻ chia miền ký ức. Tuổi thanh xuân bất thình lình trôi qua kẽ tay một cách tróng vắng. Trăng tròn rồi lại khuyết, ta đây nhưng lòng người vơi. Chia xa, Ta ngẩn ngơ một khung trời đầy trăng lấp lánh mặt nước. Một đêm trăng, ta hẹn hò cùng người. Ta say đắm cùng người, ta ngẩn ngơ nhìn trăng… Đêm ấy, trăng tròn vành vạch. Cùng xem bài thơ về trăng khuya, để miền ký ức trôi dạt theo dòng tâm trạng ngay bên dưới đây nhé.
Chỉ là một ánh trăng tròn soi sáng phía cùng trời vào đêm nhưng nó lại mang đến cho người ta ngàn nỗi sầu, trăm nỗi đau như cắt. Trăng qua những cảm nhận của nhiều tác giả gửi đến các bạn qua những bài thơ về trăng vi vu thoang thoảng những hương thơm dạ lý. Làm cho bầu trời bên thềm lặng lẽ và những con gió heo hút đìu hiu.
Đêm Trăng – Tác Giả: Kinh Khang
Trăng khuya sắp đã lưu mờ
Tình xuân nay đã sắp mờ theo trăng
Xuân nay có kịp thay đời
Mà sao xuân đã lập lờ như trăng
Trăng mờ sắp tới trời xanh
Tình này, như đã nguyện thề với trăng
Vầng Trăng Đơn Cô – Tác Giả: Kim Phụng
Trăng kia trăng khuyết trăng lại tròn
Bởi vì ai mà giấc ngủ chưa ngon
Đêm nay anh đứng chờ em đó
Trăng đã lên rồi em ở đâu
Trăng Ơi – Tác Giả: Thi Diep Dang
Trăng khuya nhớ gió đi tìm
Xe duyên tơ nguyệt biết tìm ở đâu
Mỏi mòn ngồi ngóng đêm thâu
Mây bay lơ lững hỏi sầu nhớ ai
Trăng khuya mơ mộng vờn ai
Long lanh đôi mắt nhung nai mơ màng
Hỏi rằng! Trăng mộng đêm say
Có sầu nhung nhớ ngập tràng như tôi
Trăng hờn lơ lững xa xôi
Nữa đêm đang mộng lần trôi xa dần
Mây hồng lơ lững dần chân
Gió reo, reo nhẹ rung vầng trăng khuya
Đêm nay mơ ướt gió về
Ru mây vào mộng tràng trề hương yêu
Trăng tròn! Trăng khuyết! Trăng lên
Tình em dậy sống anh ơi nơi nào
Vầng trăng ai sẽ làm đôi
Tình em gió cuốn ngậm ngùi xót xa
Vắn – Tác Giả: Tím Mộc Lan
Đêm trăng lạnh vướng thu tàn
Mắt ai ngơ ngẩn giữa màn sương mơ
Ứa buồn đọng mối tim khờ
Vương mảnh tình lòng vấn thuở ngày xanh
Tôi Vẫn Chờ – Tác Giả: Thủy Cúc
Tôi vẫn ngồi đây đợi gió về
Cùng tôi ở lại ngắm trăng khuya
Hỏi trăng có biết bao mùa đã
Lỗi hẹn cùng tôi chốn hẹn hò
Tôi vẫn ở đây, tôi vẫn chờ
Một mình như thế cứ chông chênh
Hỏi trăng có thấu tình đau khổ
Nhói buốt tim tôi đã mấy mùa
Trăng Khuya – Tác Giả: Nguyễn Ngọc Sáng
Đêm khuya không ngủ nhớ thương ai
Khắc khoải trong tim tiếng thở dài
Làm bạn cùng trăng đêm khuya lạnh
Hờ hững bờ vai dáng trang đài
Tím cả vùng trời bao kỷ niệm
Biết người còn nhớ mãnh trăng xưa
Đêm nay trăng lạnh màu sương khói
Lãng đãng buồn sao một kiếp người
Như Ánh Trăng Tà – Tác Giả: Nguyen Van Gioi
Hôm nay sao bỗng dưng buồn quá
Ngó lại hình dong thấy đã già
Đau ốm tâm cang đang tàn phá
Chắc là đời tôi sắp lìa xa
Đi khám thuốc men tiền đâu trả
Gắng gượng, cho năm tháng dần qua
Rượu nhạt uống vào mong giải tỏa
Đau đớn quên đi, bớt nhạt nhòa
Trăng tròn trăng khuyết, ắt trăng tà
Rồi trăng khuất bóng, giống đời ta
Một ngày nợ thế đà xong trả
Thoát khỏi trầm luân, cõi ta bà
Buồn Ai… Ai Buồn – Tác Giả: Nam Phan Đình
Trăng khuya rơi rụng xuống cầu
Mình anh ngóng đợi, nỗi sầu rụng theo
Đường xưa lối cũ vắng teo
Sao rơi lặng lẻ bay vèo trong đêm
Hoa trôi, nước cuốn buồn thêm
Còn đâu những phút êm đềm bên nhau
Trời gieo chi lắm khổ đau
Tim anh lỗi nhịp biết bao lần rồi
Ánh dương ló dạng bên đồi
Tay không níu nổi, gót rời bước đi
Ngàn sau gặp gỡ có khi
Ái ân còn đó, ướt mi cay nồng
Rồi mai em cũng theo chồng
Người xưa dần khuất… bóng hồng vu quy
Hờn Trăng – Tác Giả: Truong Van
Vầng trăng ai thả ngang trời
Để em yêu nhặt chơi vơi giữa chiều
Mơ màng kéo mảnh hồn phiêu
Đưa bàn tay níu bao điều tái tê
Mất đi ước vọng tràn trề
Cho lòng chợt tỉnh cơn mê trải dài
Thoảng buồn gió ghẹo sớm mai
Mắt huyền ngơ ngác trang đài xót xa
Trăng Côi – Tác Giả: Ngoc Le
Thấp thoáng vầng mây ngả xế tà
Mơn man ngọn núi phía trời xa
Vi vu gió thổi về phương lạ
Lãng đãng sương mờ phủ lối ra
Thấm thoát người đi giờ cũng đã
Xa xôi cách trở mấy trăng già
Lao xao cá lượn vờn sông cả
Thủ thỉ tâm tình lại mỗi ta
Trăng Khuya – Tác Giả: Loan Vu
Đêm khuya gió lạnh theo về
Nhà em nho nhỏ, bốn bề trăng rơi
Ánh trăng tròn vạnh lưng trời
Hàng cau đứng ngắm lả lơi trăng vàng
Thế là mùa nắng đã sang
Ngày rưng rức nắng, chói chang ơi nồng
Đêm về gió lộng bến sông
Trăng lên trời lại đẹp trong mát lành
Giữa trời trăng sáng long lanh
Chim khuya rinh rích trên cành lao xao
Nhìn trăng lòng cứ nao nao
Lắng nghe gió nhẹ thì thào ngoài hiên
Bỗng nghe lá rụng bên thềm
Trăng vàng rót mật thả mềm ngọn cây
Cho lòng ngây ngất men say
Biết ai còn thức đêm này cùng ta
Dạt dào sóng vỗ xa xa
Không gian tắm ánh trăng ngà đêm mơ
Ru hồn vào những vần thơ
Trăng đêm đẹp đến ngẩn ngơ cõi lòng
Trăng Úa – Tác Giả: Senta
Em có biết trăng còn vương chữ nợ
Nên khuyết tàn khi mộng lỡ chia phôi
Người xa vắng cho lòng ai cứ ngỡ
Vầng trăng xưa kỷ niệm đã xa rồi
Đêm chìm khuất trái tim côi đau nhói
Một vầng trăng le lói góc hiên nhà
Miền xa thẳm có khi nào mời gọi
Em trở về trong giọt nắng vàng pha
Gió vẫn hát bản tình ca trìu mến
Sương vẫn rơi như thắm quện cơn say
Nếu anh đốt tình em trong ngọn nến
Được bao lâu để xóa hết tháng ngày
Trăng khắc khoải mặc đêm lay lắt gọi
Ở nơi nào có chiếu rọi lòng anh
Tìm một nửa tỏ bày điều chưa nói
Rằng em ơi tình ấy rất chân thành
Đêm Ru Cơn Gió Thật Hiền – Tác Giả: Cuối Trời Mây Trắng
Bài thơ tình em viết giữa đêm khuya
Khi vạn vật đã chìm vào giấc ngủ
Ánh đèn đường hắt qua song vàng võ
Đêm bình yên ru cơn gió thật hiền
Phố im lìm nghe tiếng thở của đêm
Vài giọt sương vừa rơi trên phiến lá
Ánh trăng khuya thật dịu dàng êm ả
Muôn vì sao tình tự phía xa vời
Heo may rồi, nghe thoáng lạnh đôi vai
Em nhớ anh giữa chừng cô đơn quá
Đêm và em thao thức hoài chẳng ngủ
Nên vần thơ, cứ hiu hắt thật buồn
Trăng đầu tuần mới chỉ là trăng non
Dẫu khuyết tròn vẫn là trăng anh nhỉ
Giống như em cả đời này vẫn thế
Yêu anh rồi yêu mãi mãi mà thôi
Trăng Khuyết Cô Đơn – Tác Giả: Huan Nguyen Dinh
Bao năm qua người đi xa biền biệt
Bỏ quê nhà mảnh trăng khuyết cô đơn
Nhớ ngày xưa bên nhau buổi trăng tròn
Mới nắm tay chưa kịp hôn người ấy
Trăng ngây thơ như tuổi em mười bẩy
Anh dại khờ như tờ giấy trắng tinh
Vầng trăng khuya chứng dám chuyện chúng mình
Mãi không quên một mối tình khờ dại
Mấy chục năm qua bấy mùa hoa cải
Người xưa ra đi đi mãi không về
Ngày tiễn đưa em tới cuối chân đê
Anh vẫn nhớ mái tóc thề trong gió
Anh về đây bước chân đi trên cỏ
Hoàng hôn nhạt nhoà chợt nhớ về em
Nhớ ngày xưa với ký ức dịu êm
Nghe sóng vỗ lòng càng thêm thương nhớ
Có lẽ chúng mình có duyên không nợ
Em bên bồi anh bên lở cách xa
Chúc cho em hạnh phúc với người ta
Tự an ủi âu cũng là phận số
Trăng Quê – Tác Giả: Đức Hạnh
Trăng vàng chiếu sáng cả miền quê
Thiếu nữ ngắm trăng mái tóc thề
Đôi mắt xa xăm nhìn mơ mộng
Say đắm lòng em ánh trăng quê
Trăng luồn khóm lá ánh trăng thương
Má em hồng thắm đỏ màu hường
Tìm anh nhảy nhót trong lồng ngực
Để lại cho anh bao luyến thương
Trăng ơi sương lạnh bóng trăng khuya
Sương đêm rơi lạnh xuống đầm đìa
Ngẩng đầu ngắm mãi chưa xong nhớ
Hoa bưởi thơm rồi, đêm đã khuya
Tình Trăng – Tác Giả: Võ Văn Thuận
Trăng khuya nhành liễu phân kỳ
Màng đêm tịch mịch phân ly ba đường
Trăng vàng mờ nhạt khói sương
Gió lùa liễu rủ ba đường vấn vương
Mây mù che giấu trăng thương
Cớ sao tạo hóa cắt thương tình chàng
Ta buồn mặt rủ mày hường
Người thương vắng bóng giọt sầu lệ rơi
Trăng sầu gặp tiếc mưa ngâu
Lòng chàng với thiếp ai sầu hơn ai
Gió đưa nhành liễu bắt cầu
Ngưu Lan chức nữ bắt đầu gặp nhau
Trăng ơi sao mãi một màu
Sao trăng không tỏ gặp nhau một lần
Trăng Muộn – Tác Giả: Loan Nguyen
Trăng buồn hỏi gió đi đâu
Để trăng ôm một mối sầu tương tư
Hỏi mây để rõ thực hư
Mây cười lỏn lẻn, ậm ừ bay xa
Trăng ngồi xuống ngọn núi già
Rầu rầu một nét trông ra thật buồn
Gió thời bay khắp bốn phương
Bỏ trăng ở lại nhớ thương một mình
Ngắm nhìn đáy nước lung linh
Soi gương chợt thấy bóng mình hư hao
Gió ơi gió bỏ đi đâu
Để trăng ở lại đêm thâu một mình
Trăng Khuya – Tác Giả: Le Huong
Ôm nỗi buồn thơ thẩn dưới trăng
Chị hằng nghiêng xuống ủi an rằng
Cớ sao lại cứ buồn ôm mãi
Hãy gởi nhờ cho gió cuốn phăng
Ngẫm nghĩ rồi than thở với mây
Mây cười chẳng biết tính sao đây
Thôi thì cứ gởi buồn ra biển
Sóng thủy triều trôi hết chẳng hay
Đêm xuống tâm tình với chính ta
Cô đơn chiếc bóng dưới trăng tà
Nhâm nhi từng giọt trà nghe nhớ
Tri kỉ giờ đây đã khuất xa
Trông người về đến để cùng vui
Chẳng thấy người đâu lại ngậm ngùi
Rượu rót thay trà ta uống cạn
Với buồn da diết mãi không nguôi
Người đâu sao chẳng đến bên ta
Bỏ mặc mình ta với lệ nhòa
Gió mát trăng thanh sao chỉ có
Một mình với nỗi nhớ người xa
Trăng Hoang – Tác Giả: Cát
Ta gặp nhau buổi ấy dưới trăng vàng
Khi bóng tối hoà tan điều tội lỗi
Hai thân thể dính vào nhau rất vội
Mặt cỏ mềm anh gối cánh tay em
Ánh trăng khuya tưới khuôn ngực ướt nhèm
Anh vục mặt thỏa cơn thèm khao khát
Giữa trời đất dáng hình em như tạc
Cây lặng nhìn xao xác lá bay bay
Vành trăng nghiêng hờn dỗi nép trong mây
Nhìn hai kẻ mê say nơi trần ái
Niềm lạc thú ngất ngây hồn hoang dại
Đêm nồng nàn ngân mãi những tiếng yêu
Đêm Trăng Buồn – Tác Giả: Hồng Ngọc Ngô
Đêm buồn ngắm ánh trăng lên
Hồn treo lơ lửng bồng bềnh về đâu
Tim đau quặn thắt cơn sầu
Anh đi đi mãi tận đâu mất rồi
Từng đêm lạnh lẽo em ngồi
Trông về phương ấy mặn môi giọt sầu
Trăng vàng lặn khuất đêm thâu
Sương rơi ướt đẫm mái đầu xuân xanh
Bao giờ quay lại hỡi anh
Cho tim ấm lại,trăng thanh soi cùng
Trăng Mơ – Tác Giả: Toan Nguyen Duc
Dưới ánh trăng khuya lúc tỏ mờ
Em nằm ở đó thả hồn thơ
Gieo vần mở lối vào trong mộng
Ghép chữ đưa đường đến chốn mơ
Bến vắng năm xưa ai đứng đợi
Đò thưa chuyến mới bạn đang chờ
Năm canh thấp thỏm mong trời sáng
Khép lại tâm hồn hết ngẩn ngơ
Trăng Khóc – Tác Giả – Loan Nguyen
Kia một vầng trăng nét ưu tư
Non nước buồn thiu chuyện thực hư
Một dãy sơn hà trên cao ngắm
chị Hằng bật khóc nhớ thiên thư
Nam Quốc Sơn Hà Nam Đế Cư
Tiệt Nhiên Định Phận Tại Thiên Thư
Như Hà Nghịch Lỗ Lai Xâm Phạm
Nhữ Đẳng Hành Khan Thủ Bại Hư
Thương một vầng trăng sắp ngả nghiêng
Non xanh nước biếc nhuốm ưu phiền
Buồn cho non nước trăng rơi lệ
Bỗng chốc trăng thanh úa trên triền
Mượn ánh trăng vàng thay cảm thán
Mong hồi chuyển ý đến bình an
Phận hèn nhỏ nhoi nào đâu dám
Bàn chuyện anh hào cứu giang san
Trăng Khuya – Tác Giả: Nguyễn Ngọc Sáng
Đêm khuya không ngủ nhớ thương ai
Khắc khoải trong tim tiếng thở dài
Làm bạn cùng trăng đêm khuya lạnh
Hờ hững bờ vai dáng trang đài
Tím cả vùng trời bao kỷ niệm
Biết người còn nhớ mãnh trăng xưa
Đêm nay trăng lạnh màu sương khói
Lãng đãng buồn sao một kiếp người
Trăng Buồn – Tác Giả: Thúy Hoàng
Trăng khuya chênh chếch bên thềm
Làm cho ai đó ngồi buồn ngắm trăng
Ngắm rồi lòng dạ bâng khâng
Làm tăng nỗi nhớ lâng lâng lạ thường
Ngắm trăng nhớ đến người thương
Nhưng xa nhau quá vô thường gặp nhau
Chỉ có gặp ở trang face
Qua dòng tin nhắn buồn lây mãi hoài
Băn khoăn nghĩ đến tương lai
Yêu thương nhớ lắm ngày mai thế nào
Bởi cả hai đứa hai đầu
Bắc Nam tổ quốc mưa sầu thâm niên
Tăng thêm nỗi nhớ triền miên
Nỗi buồn cũng thế cộng thêm nản lòng
Nơi xa có hiểu hay không
Nhớ thương nhau lắm mà lòng xót xa
Đêm nay ta tựa gối ngắm trăng dịu dàng hòa cùng những nốt nhạc trong trẻo, khúc nhạc buồn buồn lạ nhưng ta thấy mình trong veo thánh thiện đến ngỡ ngàng như thể ta đang phiêu du vùng địa đàng. Vậy cũng coi như ta đã tri âm và được tri kỷ, một cách tương đối ta đã được thỏa mãn, ta tự tưởng thưởng cho mình.
Con người ta sống thật nhất là khi đêm và, đó chính là thời điểm những nỗi buồn hòa chung cùng với những cảm xúc, thế nhưng lại không biết thể hiện như thế nào đành phải mượn những bài thơ về trăng buồn đêm khuya gửi gấm những tâm tư, u sầu vào trong các bài thơ.
Các Bạn Đang Xem Bài Viết Thơ Về Trăng, 45+ Thơ Hay Về Trăng Khuya Buồn, Cô Đơn & Tâm Trạng Tại Danh Mục Thơ Buồn Tình Yêu của Blog ChieuTa.Com. Truy Cập Blog Thường Xuyên Để Xem Nhiều Bài Viết Mới Hàng Ngày Nhé!
3/5 (2 bình chọn)