Stt viết cho ước muốn trở về tuổi thơ với những tháng năm dại khờ, dữ dội – STTHAY

 

Con người ta càng lớn lên, càng trưởng thành họ lại càng thích nhớ và tìm về những điều xưa cũ. Mong muốn được trở về với tuổi thớ, khoảng thời gian thoải mái tự tại ấy thật dễ chịu. Thích được an yên, ở nơi mà họ cảm thấy an toàn sống qua từng ngày một. Càng trưởng thành lại càng cảm thấy cô đơn trống trải, muốn được bên cạnh những người họ yêu thương, khao khát có được một thứ yêu thương thuộc về họ 

 

Ngày đó chở theo ánh mắt trong trẻo nhìn cuộc đời không một chút hoài nghi, thế giới trong đồng tử của một đứa trẻ con bao giờ cũng đẹp tuyệt. Ngày đó chở theo những đêm chỉ biết đặt lưng xuống giường là ngủ, chẳng có vắt tay lên trán suy nghĩ, hay những tiếng thở dài đánh thượt giữa đêm.

 

Những ký ức về tuổi thơ sẽ là dòng suối tắm táp cho tâm hồn luôn xanh tươi, để những khi nhớ về nó là thấy cả một bầu trời niềm vui ùa về và chẳng còn biết già đi là gì nữa… 

 

Stt viết cho ước muốn trở về tuổi thơ với những tháng năm dại khờ, dữ dội

 

Những buổi chiều nắng chưa kịp tắt, lũ trẻ trong làng rủ nhau đi thả diều. Nhìn những cánh diều bay trong gió, tiếng sáo diều vi vu như cất lên những lời ca của thuở ấu thơ

Thời thơ ấu, ai cũng muốn mình mau lớn để làm mọi thứ mình thích, để ‘tung cánh’ lên bầu trời tự do và rời khỏi vòng tay cha mẹ.

Nhưng đến khi lớn lên, chúng ta mới thấy trân trọng quá khứ và ao ước được một lần quay trở lại ngày còn thơ bé, ngồi nhổ tóc bạc cho bà, đi chợ cùng mẹ, hay nghe bố rầy la…

 

Nhiều khi khóc như một đứa trẻ, nhưng cách khóc rõ ràng là khác ngày xưa. Cứ loay hoay đi tìm những câu trả lời, dù mọi thứ rõ ràng là có lời giải hết rồi đấy chứ!

Người lớn thật ra rất khổ. Sẽ chẳng bao giờ được sống chỉ-vì-mình 

 

Tôi chỉ ước bản thân một lần trở lại tuổi nhỏ, chơi với đứa bạn thân vui nổ trời vào một ngày trời không nắng chẳng mưa.

Có thể mọi chuyện sẽ khác vì ai rồi cũng khác.

Như tôi và con bạn mình, bao năm không hẹn mà gặp. Vẫn ở nơi này, vẫn cười vẫn nói, vẫn chia sẻ đồ ăn ngon với nhau. 

Nhưng chỉ là 2 con nhỏ thân xác lớn hơn và bàn chuyện thiên hạ nhiều hơn mà thôi. 

 

Tuổi thơ không phiền muộn,

Tuổi thơ đầy niềm vui,

Trở về với tuổi thơ bằng cách quẳng gánh lo đi và vui sống

 

Lớn để thấy mình mất đi nhiều điều tốt đẹp, mất đi sự hồn nhiên; lớn để thấy nhiều điều không đẹp của cuộc sống, thấy mình mệt mỏi trong từng ngày trôi qua, lớn để cảm thấy mình quá bé nhỏ trong biển lớn cuộc đời mênh mông…

Vậy người ta lớn để làm gì…?

 

Hồi nhỏ buồn là khóc, bị chọc là quê đỏ cả mặt, giờ lớn rồi, khi buồn chỉ có thể cười mà nuốt nc mắt vào lòng

 

Tuổi thơ, nơi mà có lẽ bất cứ ai khi mệt mỏi với cuộc sống bộn bề đều bất giác nghĩ đến như nơi bình yên nhất của góc nhỏ trong tim, nơi có mẹ có cha, có bạn bè với những hồi ức ngọt ngào.

 

Cho tôi xin 1 vé về tuổi thơ … không ồn ào, không náo nhiệt, không phức tạp, không bộn bề… chỉ muốn ùa vào lòng mẹ, ôm trọn bàn tay cha và những tiếng cười vô tư của con trẻ .” 

 

Tôi luôn ước ao được quay trở lại tuổi thơ đó cùng với những người đã tạo nên mảng màu kí ức đó cùng “nghịch dại” lại những trò ngày xưa ấy, để thấy tâm bình ổn trước những bất ổn của cuộc sống áo cơm… để thấy dù cuộc sống bon chen có nhào lặn, xoay chuyển thế nào thì chúng ta vẫn còn đó – một góc bình yên khi nghĩ đến. 

 

Stt viết cho ước muốn trở về tuổi thơ với những tháng năm dại khờ, dữ dội

 

Lớn rồi mới thấy cuộc đời không bằng phẳng, không bình yên như ta đã nghĩ… Lớn rồi mới thấy muốn quay về tuổi thơ, muốn được sống lại những tháng năm hồn nhiên, vô tư ngày còn bé. 

Nếu trên đời này thật sự có một điều ước, tôi chẳng mong gì cả chỉ ước được một vé trở về tuổi thơ và sẽ chẳng bao giờ lớn nữa. Nhớ lắm cái thời còn bé ấy… Nhớ lắm cái thời chỉ biết ăn với chơi… Nhớ lắm… 

 

Tôi mới chỉ đi qua một phần cuộc đời, một phần tôi đang đi và phần còn lại thì còn rất xa. Thế nhưng tôi đã cảm thấy mệt mỏi, muốn trở về giai đoạn tuổi thơ không muốn bước tiếp những phần còn lại. 

 

Nhớ lắm tuổi thơ, tôi được chạy chơi nô đùa với bạn bè, được cùng nhau nhảy dây, ném pháo. Trời mưa cả lũ chạy ra sân nô đùa tìm những con cá bơi trong dòng chảy. Ngày bé cùng lũ bạn chạy theo chiếc xe bán kem, thèm lắm nhưng chẳng đứa nào có tiền mặc dù chẳng có tiền mà mua

 

Tuổi thơ là quãng thời gian đẹp nhất, gói gọn những hồn nhiên, vô tư, không suy nghĩ, không muộn phiền. thật thoải mái. ước gì được quay về với tuổi thơ đó, được tắm mát bởi những trận mưa rào mùa hè, tha hồ nghịch bẩn, và rồi thì về phải bắt mẹ chăm sóc vì bị cảm lạnh. 

 

Tuổi thơ của tôi là những chiều hè đi câu cá cùng lũ bạn, là những trưa hè rủ nhau đi tắm sông, là những buổi chiều chăn trâu trên cánh đồng làng…. Bây giờ tôi và bạn bè đã lớn khôn, thành đạt, mỗi đứa một nơi, một sự nghiệp riêng. Nhưng chắc không khi nào có thể quên được những ký ức về tuổi thơ đã qua, nó thật đẹp!

 

Tuổi thơ tôi là những chiều hè lộng gió, tôi cùng bọn trẻ trong xóm rong ruổi trên những cánh đồng rau xanh mướt. Đứa cầm diều, đứa cầm ống bơ, không có con đường nào mà không in dấu chân của lũ “quỷ sứ” chúng tôi. Nhìn cánh diều bé xíu trên nên trời xanh thẳm, tôi ước muốn một ngày nào đó cũng được bay cao, bay xa như thế, đến với những mảnh đất xa lạ nhưng đầy hấp dẫn. 

 

Stt viết cho ước muốn trở về tuổi thơ với những tháng năm dại khờ, dữ dội

 

Muốn có một thời gian để quay lại tuổi thơ để được về bên mẹ tìm lại những phút giây bình yên, vô lo vô nghĩ, một thời gian để được tĩnh tâm để được nghĩ về cuộc đời,. những phút thanh thản trong lòng người

Tìm về con phố nơi tôi từng qua 

Để nghe đâu đó ve kêu hè xa .

Kỉ niệm sẽ mãi bên tôi như người bạn 

thân suốt trên đường đời thênh thang .

tuổi thơ ơi cho tôi về với, dù chỉ được trong giây lát tôi cũng thấy mãn nguyện rồi. 

 

Lời kết: Thế giới hiện thực nếu như có sự tồn tại của cánh cửa thần kì thì thật tốt biết mấy, chẳng cần phải gồng mình lên chật vật với cuộc sống. Nhưng dù sao thì trái đất vẫn không vì một điều ai mà dừng lại, chúng ta chỉ biết lưu giữ những kí ức trong trẻo ấy để bước tiếp. 

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *