STT cuộc đời em mỏng manh như bồ công anh dễ rơi rụng và cuốn bay – STTHAY

Con gái cũng giống như hoa Bồ Công Anh, có thể xinh đẹp nhưng phút chóc lại lụi tàn. Bởi thanh xuân của họ ngắn ngủi lắm.

 

Khi nào bồ công anh ngừng bay trong gió Khi đó em ngừng yêu anh…

 

Phía cuối ngày nắng tắt, có nỗi buồn còn nhiều hơn cả Gió. Giá mà có thể thả chúng lên trời như những cánh Bồ Công Anh… bay xa mãi…

 

Có con đường trắng xoá

Đầy hoa bồ công anh

Nắng rót vàng như mật

Dính cả lên trời xanh.”

 

Em chỉ là một nhánh Bồ Công Anh nhỏ, một nhành hoa dại mọc bên đường, không hương sắc cũng chẳng long lanh.

Nếu những mệt mỏi đời thường cứ cuốn em theo… em sẽ tự tách mình thành những cánh nhỏ để bay theo gió…

Chờ khi tìm được bình yên, em sẽ về lại bên người….

STT cuộc đời em mỏng manh như bồ công anh dễ rơi rụng và cuốn bay

Em chỉ là một nhánh Bồ Công Anh nhỏ, một nhành hoa dại mọc bên đường, không hương sắc cũng chẳng long lanh. Nếu những mệt mỏi đời thường cứ cuốn em theo… em sẽ tự tách mình thành những cánh nhỏ để bay theo gió…

Gió mỉm cười, bay tới một vùng đất xa xôi và khi về, gieo trên Cát những hạt giống lạ. Biển ngày đêm tưới tắm, nâng niu hạt giống ấy. Khi lớn lên, nó trở thành một cây Bồ Công Anh tuyệt đẹp.

 

Thức giấc đi Em, Bồ Công Anh bé bỏng

Bay lên đi Em, bay đến vô cùng

Đừng ngại ngùng, đừng rụt rè, Em nhé..

Gió sẽ đón Em bằng rộng lớn Yêu Thương…

 

Dò dẫm từng bước, Gió có biết bàn chân Bồ Công Anh đã bao nhiêu vết thương rồi không? Mỗi nơi Gió đến, Bồ Công Anh đều lặng lẽ theo sau. Lặng nhìn Gió cười, cơn đau dường như tan biến rồi Bồ Công Anh cũng mỉm cười…

 

Bồ Công Anh theo gió bay xa mãi

Nắng đã tàn màu hoa đã nhạt phai

Rồi một ngày Gió lạnh lùng bỏ lại

Cánh hoa tàn theo năm tháng vì ai.

 

Em vẫn nhìn tình yêu như một quả cầu Bồ Công Anh bé nhỏ. Rất muốn chạm vào nhưng lại sợ nó bay đi…

 

Nếu biết yêu thương mong manh như cánh Bồ Công Anh thì đã không để tâm hồn mình tràn ngập Gió.

 

Có thật là Hạnh Phúc đang đợi Bồ Công Anh ở phía cuối chân trời kia không?

 

Bồ công anh có hoa, nhưng không giữ được hoa. Hoa chỉ luôn vươn mình theo gió. Gió lại khó nắm bắt, lại chỉ biết yêu những cuộc hành trình. Và khi cơn gió qua rồi, hoa mới biết: cội nguồn của mình là nhựa chảy trong máu của cây…

STT cuộc đời em mỏng manh như bồ công anh dễ rơi rụng và cuốn bay

Không đài các như hoa hồng, không ngào ngạt như hoa ly, Bồ Công Anh là một loài hoa giản dị. Bồ Công Anh có thể mọc ở bất cứ nơi đâu, vệ cỏ bên đường hay một khu vườn bỏ hoang…. miễn sao nơi ấy có Đất và Gió.

 

Xin Gió về qua mắt em, kéo đi nỗi buồn còn vương vấn…Để lòng em thanh thản tựa mây cao, dịu dàng như hoa Bồ Công Anh trong nắng…

 

Hạnh phúc của em mong manh như bồ công anh trước gió. Muốn giữ được nó cần một chút yêu thương!

 

Em chỉ là một đóa bồ công anh

Không sắc không hương mỏng manh trong gió

Đêm đầy sao em đứng trên đồng cỏ

Chợt chạnh lòng vì chẳng có ai thương

 

Phải chăng Bồ Công Anh là loài hoa mà ta không bao giờ có thể giữ cho riêng mình…Cũng giống như anh, chẳng bao giờ là của riêng em?

 

Cuộc sống như hoa Bồ Công Anh trông có vẻ tự do tự tại, nhưng lại không được bay theo ý mình.

 

Em chỉ là bồ công anh sầu bi. Giữa trời xanh, cô đơn vì mây trắng…

Vì em chỉ là hoa bồ công anh… Một loài hoa im lìm trước gió, ẩn mình trong đám cỏ dại xanh rờn, giống như em- cô gái sống nội tâm, thích lắng nghe, luôn lặng lẽ đứng bên ngoài cuộc vui, lặng lẽ dõi ánh nhìn theo bóng hình ai!

 

Em là Bồ Công Anh mỏng manh và thơ dại

Nhưng em không cần sự thương hại của bất kì ai

Em sẽ tự đứng lên sau những lần vấp ngã

Và mỉm cười kiêu hãnh với người làm em đau.

 

Bồ công anh thuộc về gió, chỉ có gió mới có thể đưa bồ công anh đến nơi mà bồ công anh vốn phải đến. Người ta hay bảo gió rất vô tình, nhưng với tôi, gió lại là định mệnh.

 

Tình yêu của em mong manh như bồ công anh trong gió.

STT cuộc đời em mỏng manh như bồ công anh dễ rơi rụng và cuốn bay

Con gái à, đừng mỏng manh như Bồ Công Anh trước gió. Hãy là Xương Rồng mạnh mẽ trước bão giông!

 

Rồi cũng đến lúc Bồ Công Anh không còn đủ sức để rung rinh, nó buông xuôi và chấp nhận thả mình theo Gió. Bồ Công Anh cứ ngỡ nếu rời xa Đất, nó sẽ đau đớn lắm, nhưng kì lạ là ở bên Gió, nó thấy lòng ngập tràn hạnh phúc.

 

Lời kết: Cũng như Bồ Công Anh một loài hoa không sắc không hương! Em là một cô gái có vẻ ngoài nhạt nhòa không nổi bật! Em tự ti khi đứng cạnh cô bạn xinh xắn như đóa hồng kia. Em ước giá như mình cũng có thể trở thành trung tâm của đám đông như cô ấy. Em tự hỏi phải chăng mình sinh ra để làm một cái bóng…

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *