Review sách Cứ Cười Thôi, Mặc Kệ Đời – Vnwriter.net

Có thể bạn không là ai cả, nhưng không có nghĩa bạn chẳng là gì cả.

Tình yêu giống như một liều thuốc ngọt ngào nó có thể giúp chúng ta sống trong màu hồng đầy gia vị hạnh phúc, và cảm xúc ấm áp nhưng tình yêu cũng chính là liều thuốc độc khiến chúng ta vật vã, đớn đau. Nhưng ai cũng muốn được một lần yêu, để đắm chìm trong giây phút lúc đầy thăng hoa lúc đầy nước mắt đó.

Có thể mọi cuộc tình đều có kết thúc có hậu cũng có thể dở dang, và khi tình yêu dở dang thì người ở lại bao giờ cũng là người buồn lâu hơn cả. Chúng ta rồi ai cũng phải vượt qua nỗi buồn đó để trưởng thành hơn, yêu bản thân nhiều hơn. Tác giả Gari qua “Cứ cười thôi, mặc kệ đời” dường như đang muốn nhắn nhủ những ai đã thất bại trong tình yêu rằng: Có thể bạn không là ai cả, nhưng không có nghĩa bạn chẳng là gì cả. Hãy cứ cười lên và yêu lấy chính mình, mặc kệ ngoài kia giông bão…

Hôm nay bạn nhớ người yêu cũ lắm phải không? Thôi nào, trưởng thành rồi, đừng dễ dàng buông lời than phiền hay nghĩ rằng mọi thứ là không thể thay thế. Ai rồi cũng sẽ đổi khác, chỉ có kẻ ngây thơ mới tin rằng nếu người đó thực sự là của mình, tình yêu sẽ khiến họ quay trở lại. (Không ai có thể dễ dàng thay thế người ta thương).

Nước mắt của đàn ông, càng ít càng trân quý. Không một cô gái nào muốn có một chỗ dựa yếu đuối, vì họ cần được dỗ dành, cần được ai đó bảo vệ chứ không phải đi ban tặng điều đó vô tội vạ. Đàn ông, cũng có những lúc chẳng khác gì phụ nữ. Trái tim họ cũng dễ vỡ tan như pha lê, cũng nhiều lúc hoang mang, cũng nhiều lần muốn nghe bao lời thương nhớ, cũng đã từng cố gắng, đã từng vô vọng, đã từng yêu một ai đó rất nhiều và phiêu lưu trong trong sự khổ tâm. (Nước mắt đàn ông trân quý hết lòng).

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *