Thể Loại
Kỹ Năng Sống
Tác Giả
Robin Sharma
NXB
NXB Lao Động
CTy Phát Hành
Thái Hà
Số Trang
330
Ngày Xuất Bản
10 – 2019
Xem Giá Bán Trên
FAHASA T I K I SHOPEE
I. Giới thiệu sách Ba Người Thầy Vĩ Đại
Ba Người Thầy Vĩ Đại
“Tôi đã nếm trải nhiều thất bại trong hành trình đi qua những tháng ngày của mình. Thế nhưng, mỗi chướng ngại cuối cùng đều lại chính là một bàn đạp đưa tôi gần hơn nữa tới chân lý trong tâm khảm và cuộc đời tốt đẹp nhất của mình.
Cho dù tôi có thu thập được bao nhiêu tài sản vật chất đi chăng nữa thì cái thằng người mà tôi nhìn thấy trong tấm gương phòng tắm mỗi buổi sáng vẫn y nguyên – tôi không hề hạnh phúc hơn và không hề cảm thấy tốt hơn tí nào. Suy ngẫm nhiều hơn về thực trạng cuộc sống của mình, tôi bắt đầu nhận thức được sự trống rỗng ngay trong tim mình. Tôi bắt đầu chú ý đến những tiếng thầm thì lặng lẽ của con tim, những điều chỉ dẫn tôi rời bỏ nghề nghiệp mình đã chọn và bắt đầu quá trình tìm kiếm tâm hồn một cách nghiêm túc. Tôi bắt đầu suy nghĩ về lý do tại sao tôi lại ở đây, trên hành tinh này, và nhiệm vụ cụ thể của tôi là gì. Tôi tự hỏi tại sao cuộc đời mình lại không có tác dụng và cần phải thực hiện những thay đổi sâu sắc nào để giúp mình đi đúng hướng. Tôi xem xét những niềm tin cốt lõi, những giả định, và những lăng kính mà mình nhìn ra thế giới, và tôi tự cam kết làm sạch những lăng kính không lành mạnh.”
“Cuốn sách này là một tác phẩm hư cấu. Đây là câu chuyện về một người đàn ông có tên Jack Valentine mà đường đời có nhiều điểm giống với tôi. Có cảm nhận rất không đầy đủ với tư cách một con người, anh ấy lên kế hoạch tìm kiếm tri thức để sống một cuộc sống hạnh phúc hơn, khoẻ khoắn hơn và đẹp hơn.”
Những “Câu hỏi cuối cùng” là một điều kì lạ mà Jack nghe được từ người bệnh nhân già nằm cùng phòng với anh – ông Cal. Chỉ sau một buổi tối trò chuyện cùng ông, Jack đã nhận thấy những sự thay đổi đang diễn ra trong mình. Và từ đây, chuyến hành trình đến Rome, Hawaii và New York cùng những khám phá mới mẻ mà anh học được từ ba người thầy vĩ đại trong cuộc đời đã giúp anh trả lời được ba câu hỏi mà cha anh – Cal Valentine đã nói trước khi ông qua đời:
- Ta đã SỐNG một cách KHÔN NGOAN chưa?
- Ta đã YÊU THƯƠNG chưa?
- Ta đã CỐNG HIẾN thật nhiều chưa?’
Cuốn sổ mà cha Mike – người thầy đầu tiên ở Rome đưa cho Jack đã đúc kết 10 điều mà anh đã học được trong suốt cuộc hành trình:
- Công việc chính của mọi con người là công việc nội tâm.
- Hãy xem cuộc sống của mình như một trường học dạy cách trưởng thành.
- Hãy thành thật với chính mình – cuộc sống tốt đẹp nhất là cuộc sống chân thật.
- Hãy nhớ rằng chúng ta thu nhận những gì chúng ta phát ra.
- Chúng ta nhìn nhận thế giới không như chính nó mà như chúng ta nghĩ.
- Hãy sống bằng trái tim của ban – tri thức của nó không bao giờ nói dối.
- Hãy đắm mình trong sự tò mò của cuộc đời bạn.
- Hãy chăm lo cho chính bạn.
- Hãy xây dựng những kết nối của con người.
- Hãy để lại một di sản.
Thông tin tác giả Robin Sharma:
Robin Sharma tên đầy đủ là Robin Shilp Sharma, ông sinh năm 1965 là nhà văn người Canada trong một gia đình Ấn Độ truyền thống và được ăn học đến nơi đến chốn. Sau khi tốt nghiệp Robin Sharma có tới hai tấm bằng về luật một trong đó là bằng Thạc sỹ do trường Luật Dawhousie, Canada danh giá cấp.
Robin Sharma làm luật sư tranh tụng cho đến năm 25 tuổi, khi ông tự xuất bản MegaLiving (1994), một cuốn sách về quản lý căng thẳng và tâm linh. Ban đầu anh cũng tự xuất bản Vị Tu Sĩ Bán Chiếc Ferrari (The Monk Who Sold His Ferrari), sau đó được HarperCollins chọn để phân phối rộng rãi hơn. Ngay sau đó, Vị Tu Sĩ Bán Chiếc Ferrari (The Monk Who Sold His Ferrari) đã trở thành sách bán chạy nhất với 4 triệu bản ở 50 quốc gia trên thế giới.
Kể từ thời điểm đó, Robin Sharma nhanh chóng trở thành một tác giả được yêu thích bậc nhất trên thế giới, các ấn phẩm do ông sáng tác được bạn đọc “săn lùng” ráo riết. Đặc biệt là The Leader Who Had No Title (Nhà Lãnh Đạo Không Chức Danh) và series ăn theo The Monk Who Sold His Ferrari.
Sharma đã xuất bản 12 cuốn sách khác, và thành lập công ty đào tạo Sharma Leadership International. Sharma đi khắp thế giới làm diễn giả chính cho các tổ chức chuyên về bồi dưỡng những nhà lãnh đạo ở mọi cấp. Khách hàng của ông bao gồm cả các công ty trong danh sách Fortune 500 như Microsoft, General Motors, IBM, FedEx, và Nortel Networks, cũng như những hiệp hội nghề hàng đầu.
Tác phẩm tiêu biểu: Ba Người Thầy Vĩ Đại, Đời Ngắn Đừng Ngủ Dài, Nhà Lãnh Đạo Không Chức Danh
II. Review sách Ba Người Thầy Vĩ Đại
Dưới đây là tổng hợp Review sách Ba Người Thầy Vĩ Đại của tác giả Robin Sharma. Giúp bạn có cái nhìn tổng quan nhất về cuốn sách mà không cần mất thời gian tìm kiếm.
Hãy truy cập Những Cuốn Sách Hay thường xuyên hoặc lưu lại để tiện theo dõi & cập nhật thông tin mới nhất nhé.
1. PHUONGVU review sách Ba Người Thầy Vĩ Đại
Quyển sách này thật tuyệt vời. Trong 3 người thầy thì mình thích nhất người thầy thứ 3 – nữ CEO.
Thích câu này “Như khoa học đã khẳng định, ở một cấp độ vô hình rất sâu, người ta cảm thấy ý chí mà bạn dành cho họ. Và điều này khiến cho họ đối xử với bạn theo cách phản ánh những gì tốt đẹp nhất bên trong chính họ.”
Là hành trình của người đi tìm lại chính mình, biết rõ mình là ai và sinh ra trên đời để làm gì.
2. KỲ LÂN review sách Ba Người Thầy Vĩ Đại
– Một cuốn sách nhìn chung cũng tạm ổn, đọc nó dù sao cũng học hỏi thêm một số điều mới giúp cho cuộc sống của mình thêm phần thú vị.
– Cuốn sách này, mình đọc có một lần chắc chỉ nghiệm được khoảng 30%, bởi ngôn từ rất trừu tượng, ẩn nhiều triết lý sâu xa, hơi quá đối với trình độ “abc” như mình. Mà theo mình thế cũng là đủ rồi, để dành thời gian đọc sách khác. Vì mình còn rất nhiều cuốn cần phải đọc để bổ sung những kiến thức cơ bản, sau đó mới có thì giờ đọc nhấm nháp sau.
– Mình đúc kết học hỏi ở mấy điểm sau:
- Cũng có nhắc đến hành trang cuộc sống là dành thì giờ đọc sách, biến sách thành bạn đồng hành.
- Bạn chỉ nhìn thấy tiềm năng, phẩm chất hay đơn giản là tình thương ở người khác nếu bạn cũng có những tiềm năng, phẩm chất và tình thương đó.
- Cuộc sống luôn vội vàng, hối hả hãy sống chậm và biết xác định cái đích của mỗi chặng đường.
- Hãy luôn giúp đỡ người khác, tránh trở thành kẻ thù hay tìm kiếm sự trả đũa, vì cái kết chung là tự đào huyệt chôn mình.
- Chúng ta chỉ là hạt cát trong vũ trụ bao la, hãy trân trọng cuộc sống, hãy trân trọng những gì mà tim ta mách bảo, khi ta càng trân trọng thì nó càng có giá trị. Ví dụ sức khỏe.
- Cuộc sống nói đơn giản là năng lượng, suy nghĩ, lời nói của chúng ta cũng là năng lượng. Chính năng lượng này sẽ tác động đến cuộc sống của chúng ta. Phát ra sao thì nhận lại vậy.
- Cuối cùng là hãy xác định cho mình một đi sản mà để sống vì nó. Các nhân vật vĩ đại đều dành tâm huyết trọn đời cho điều mà họ mong muốn trở thành sự thật trong thế giới này.
3. NHẤT NOBITA review sách Ba Người Thầy Vĩ Đại
“Ba Người Thầy Vĩ Đại” Là một cuốn sách hay, rất hay. Nội dung có ba phần chính, phần một là về tâm hồn, phần hai là về trái tim, phần ba là về tình yêu và thái độ sống. Cuốn sách giúp mình có những hướng dẫn cụ thể về sức mạnh bên trong, sức mạnh của nội tại. Cuốn sách cũng mang đến động lực rất lớn cho những gì mình đang làm, hay những gì mình sẽ làm.
Cảm ơn tác giả cuốn sách, người đã không ngần ngại chia sẻ những nội dung quý giá của mình. Cũng cảm ơn đội ngũ dịch giả đã dịch cuốn sách này sang tiếng việt, đó thật là một điều tuyệt vời trong cuộc sông
4. ĐÌNH HIẾU review sách Ba Người Thầy Vĩ Đại
6 BÀI HỌC TỪ “BA NGƯỜI THẦY VĨ ĐẠI”
“Ba Người Thầy Vĩ Đại” là một câu chuyện hư cấu kể về cuộc gặp gỡ định mệnh giữa anh chàng Jack Valentine cùng với ba người thầy vĩ đại.
Những bài học tuyệt vời từ ba người thầy cũng chính là những bài học mà tác giả Robin Sharma muốn truyền đạt cho tất cả chúng ta.
Dưới đây là những bài học tôi học được từ cuốn sách này, bạn hãy theo dõi để biết được những bài học kỳ diệu đó là gì nhé.!
a. THỜI GIAN CÀNG HẠN HẸP TA CÀNG LÀM MỌI THỨ TRỌN VẸN HƠN
Mình ví dụ nhé, bạn đi làm ở một công ty, ông giám đốc giao cho bạn là làm một bản báo cáo, ổng nói việc này không gấp lắm, tuần sau nộp cũng được, ổng cho bạn thời hạn là một tuần, nhưng thực ra việc đó chỉ làm một ngày là xong.
Một tuần lễ thời gian đó quá thư thả, nên bạn không vội làm, bạn đợi đến tuần sau mới làm rồi nộp luôn cũng được.
Vấn đề tai hại ở đây đó là ông giám đốc cho bạn thời gian quá nhiều, bạn sẽ sinh ra thói lười biếng sẽ khiến việc làm báo cáo của bạn trì trệ, bạn sẽ đợi nước đến chân mới nhảy.
Việc quá thư thả về thời gian khiến cho bạn không thể dồn hết sự tập trung cao độ cho công việc, khiến bạn trở nên lơ là và chắc chắn kết quả cũng sẽ không được tốt.
Thay vào đó nếu ông ấy giao cho bạn một ngày, hay thậm chí là một buổi, thì chắc chắn dưới sự áp lực của thời gian bạn sẽ ép bản thân mình làm hết tốc lực, để cho xong công việc.
Thời gian càng hạn hẹp bạn sẽ càng cố gắng tập trung hơn, thì chắc chắn kết quả bạn làm cũng sẽ tốt hơn nhiều.
Điều mình muốn nói ở đây, đó là khi thời gian càng hạn hẹp sẽ càng hối thúc bạn làm mọi việc trở nên tốt hơn,.
Hãy ép bản thân mình để làm mọi việc trở nên nhanh hơn. và chắc chắn cũng sẽ đem lại kết quả tốt hơn.
Đừng để công việc của bạn trong thời gian dài, nó sẽ còn kéo theo sự lười biếng và trì trệ nữa!
b. TÂM LÝ CON NGƯỜI LUÔN LO LẮNG VỀ TƯƠNG LAI NHƯNG CHUYỆN ĐÓ THÌ KHÔNG CÓ THẬT
Việc quá lo lắng về tương lai sẽ khiến cho tinh thần và cuộc sống của bạn đi xuống cực kỳ nhanh, mà thường chỉ có suy nghĩ về chuyện tiêu cực mới khiến ta lo lắng. Có người thì lo đói nghèo, lo tương lai bị bệnh tật, lo sẽ thất nghiệp.
Nếu lo lắng nghĩ ngợi quá nhiều, tinh thần của bạn có thể sẽ rơi vào hoảng loạn, sợ hãi tột cùng, bạn có thể sẽ phát bệnh vì những nỗi lo lắng vô ích.
Nhưng bạn cần biết một sự thật rằng, mọi chuyện bạn lo lắng bạn chẩn đoán về tương lai của mình thì đều không có thật nhé.
Bạn không biết trước được đâu, nếu biết trước thì bạn đã trở thành một nhà tiên tri tài ba, mọi người sẽ kéo đến bạn để hỏi về tương lai của họ, khi đó bạn trở nên giàu có luôn rồi.
Tác giả Robin Sharma khuyên bạn rằng, hãy cố sống tốt với thực tại và cố gắng làm tốt mọi việc, đó là hành trang tốt nhất chuẩn bị cho tương lai của bạn rồi.
Hôm nay bạn hãy cứ cố gắng biết đâu tương lai sẽ trở thành một người giàu có thì sao.
Bạn đừng có tự thuyết phục tâm trí mình bằng những suy nghĩ tiêu cực, đừng có sợ tương lai sẽ thế này thế nọ.
Bạn suy nghĩ như thế nào thì sẽ hình thành thói quen, sẽ khiến bạn phải trở thành con người giống như trong suy nghĩ của bạn.
Hãy cứ sống trọn vẹn ngày hôm nay, làm tốt mọi việc, ai biết được tương lai đời sẽ đáp trả cho bạn vinh hoa phú quý thì sao.
Còn nếu cứ suy nghĩ tiêu cực sẽ khiến bạn trở nên ủ dột, rồi vô tình bạn tự hủy hoại một ngày tuyệt vời của mình.
Đó là bạn đang hủy hoại tương lai của mình rồi đó.!
c. ĐỔ LỖI CHO NGƯỜI KHÁC KHÔNG KHÁC GÌ TA TỰ HẠI CHÍNH MÌNH
Rất nhiều người mắc căn bệnh, khi phạm lỗi lại cứ thích đổ lỗi cho người khác, khi mắc lỗi họ sợ bị người khác phán xét, sợ sẽ phải gánh tội lỗi. Họ tìm mọi cách để trốn trách trách nhiệm.
Khi đổ lỗi họ tìm được cảm giác an tâm bên trong tâm trí, cảm thấy nhẹ nhõm trong lòng như vừa được thoát khỏi án tử vậy.
Họ nghĩ rằng khi trốn tránh được trách nhiệm sẽ giúp họ trở nên tốt đẹp hơn, trở thành con người hoàn thiện hơn trong mắt người khác.
Nhưng thực chất họ chỉ tự dối và tự hại chính bản thân họ thôi.
Khi không dám thừa nhận lỗi lầm, thì đồng nghĩa họ cũng không cho mình cơ hội sửa sai, không cho bản thân rút kinh nghiệm từ những sai lầm đó.
Thì bản thân họ mãi cũng không thể hoàn thiện được, họ sẽ càng đi lùi về sau.
Tác giả ví dụ việc đổ thừa cho người khác thì cũng giống như việc bạn lấy ngón tay trỏ chỉ vào mặt người khác, bạn chỉ vào họ có một ngón tay thôi. Nhưng có tới ba ngón còn lại chĩa thẳng vào trong bạn.
Còn mình thì lại nghĩ tới việc khi ném bùn vào người khác chưa biết ném có trúng hay không, nhưng tay bạn đã dính đầy vết dơ của bùn rồi.
Khi bạn có ý định bao biện đổ lỗi và trốn tránh thì bạn hãy suy nghĩ lại đừng tự bao che sự sai trái của bản thân nữa.
Hãy đối mặt hãy cho bản thân cơ hội để sửa chữa để trở nên hoàn thiện hơn.
d. HÃY THAY ĐỔI CHÍNH MÌNH THAY VÌ LÃNG PHÍ NĂNG LƯỢNG VÀO VIỆC CỐ THAY ĐỔI NGƯỜI KHÁC
Mình ví dụ như khi bạn sống trong một gia đình, nếu vợ của bạn suốt ngày cau có nhăn nhó, muốn gây sự với bạn, bạn thì không muốn điều đó. Nhưng khi bạn bực tức hai người có thể sẽ cãi vả.
Trong tâm trí bạn thì luôn nghĩ là mình đúng, chỉ có người khác mới sai, bạn cho rằng lỗi hoàn toàn là ở cô ấy, nhưng chưa hẳn như vậy.
Việc hai người cãi nhau cũng giống như việc khiêu vũ vậy, phải cần hai người phối hợp, thì mới nhảy được, khi chỉ có một người thì không thể nào khiêu vũ được. Còn khi cãi nhau lỗi cũng không chỉ do một người.
Vợ bạn khó chịu với bạn nguyên nhân có thể là do chính bạn, khi đứng ở góc độ của cô ấy thì mới nhìn ra được khuyết điểm của bạn, bạn không hoàn hảo như bạn nghĩ, bạn vẫn có khuyết điểm.
Nếu bạn muốn cô ấy thay đổi trở nên tốt hơn, thì bạn hãy thay đổi chính bản thân mình trước đã.
Khi bạn thay đổi để trở nên tốt hơn, sẽ khiến tác động lên cô ấy và vợ bạn cũng sẽ chủ động thay đổi theo bạn.
Bạn không cần lãng phí năng lượng để cố tìm cách thay đổi người khác.
Bạn hãy cứ thay đổi bản thân mình trở nên tốt hơn trước đã, khi mọi người nhìn thấy được sự tích cực trong bạn.
Khi đó bạn sẽ tạo nên một hiệu ứng và khiến những người xung quanh cũng muốn thay đổi, trở nên tốt hơn để xứng đáng với bạn.
Đừng phí năng lượng để cố tìm cách thay đổi người khác nữa, hãy thay đổi chính mình trước đi.!
e. NHỮNG GÌ BẠN KHÔNG THỪA NHẬN VỀ BẢN THÂN NÓ LẠI PHẢN ÁNH CHÍNH CON NGƯỜI BẠN
Khi có ai đó nhận xét về những thói xấu của bạn, thì chắc chắn bạn không chấp nhận, bạn phản kháng ngay, bạn chối bỏ những cái xấu đó.
Bởi vì bất cứ ai cũng muốn được là người hoàn hảo trong mắt tất cả mọi người, chả ai muốn mình bị mọi người xem là một người tồi tệ cả.
Nhưng chính những lời phản ánh của người khác, nó lại thể hiện đúng con người thật của bạn.
Bởi vì bản thân mình sẽ không bao giờ nhìn ra điểm xấu của mình, chỉ có người khác mới nhìn ra điểm xấu của mình thôi.
Trong cuốn sách “Ba người thầy vĩ đại”, tác giả Robin Shanma khuyên chúng ta rằng, khi có ai đó phê phán thói xấu của ta, thay vì nổi giận, trách móc họ, thì ngược lại hãy nên cảm ơn họ.
Nhờ có họ mới giúp bạn tìm ra được điểm xấu của mình, bạn mới biết bản thân mình chưa hoàn thiện ở đâu, biết được khuyết điểm của mình là gì.
Từ đó hãy cố gắng tìm cách sửa chữa để bản thân trở nên tốt hơn.
Lần sau nếu có người phê phán mình, thay vì nổi giận với họ, hãy cứ thầm cảm ơn họ, hãy nghĩ là họ đang giúp bạn trở nên tốt hơn.
Nghĩ như vậy sẽ giúp bạn vui vẻ hơn đó.!
f. MỖI NGƯỜI ĐỀU NHÌN NHẬN THẾ GIỚI QUA LĂNG KÍNH CỦA RIÊNG MÌNH
Mỗi người sinh ra trong mỗi hoàn cảnh khác nhau, nên sẽ có cách nhìn nhận về cuộc sống khác nhau, chẳng hạn như một người được sinh ra trong gia đình giàu có được sống trong nhung lụa từ bé, cho nên người đó sẽ nhìn nhận cuộc sống chỉ toàn một màu hồng.
Còn ngược lại một người sinh ra đã khổ cực từ nhỏ, thì chắc chắn trong mắt người đó cuộc sống chỉ toàn là nỗi vất vả cực nhọc, chả có gì tốt đẹp.
Nhưng bạn nên biết một sự thật rằng, cuộc sống thì vẫn cứ tiếp diễn như thế, chỉ có khác là khác ở chính suy nghĩ của mình, khác ở chính cách mình nhìn nhận thế giới thôi.
Bạn có biết tại sao có những người cùng chung hoàn cảnh, mà có người lại sống một cuộc sống rất vui vẻ, còn có người thì lại luôn ủ rũ, chán đời không.?
Đó chính là do niềm tin của họ, nếu bạn tin vào cuộc sống này có nhiều điều tốt đẹp, thế gian này còn nhiều điều để trải nghiệm, thì chắc chắn cuộc đời của bạn chỉ toàn là niềm vui.
5. LALA review sách Ba Người Thầy Vĩ Đại
Đây là một trong những cuốn sách mình yêu thích nhất. Nó là một cuốn sách tuyệt vời. Thật sự tuyệt vời. Mình gần như xúc động với những câu nói của tác giả.
Cuốn sách nói về 3 câu hỏi lớn của đời người:
- Mình đã sống một cách khôn ngoan chưa?
- Mình đã yêu thương thật sự chưa?
- Mình đã cống hiến thật nhiều chưa?
Người ta nói “ Người giỏi là người biết rút kinh nghiệm từ bản thân. Người xuất sắc là người biết rút kinh nghiệm từ người khác” 3 câu hỏi này sẽ là kim chỉ nam để bạn tìm ra một cuộc sống đúng nghĩa, sẽ không bao giờ nói hai từ “ hối hận”
Đây là 3 bài học mình học được từ sách
- Tại sao ta không thử làm bạn với thất bại, sợ hãi thay vì muốn làm bạn với thành công ?? Nghe có vẻ lạ nhưng đây là một gợi ý tuyệt vời.
- Khi muốn thắng trò chơi bạn phải biết luật và cách vận hành của trò chơi. Thế giới này cũng thế, bạn phải biết cách vận hành của nó để thành công. “NHIỆM VỤ CHÍNH CỦA CON NGƯỜI LÀ SINH RA CHÍNH MÌNH” (trích sách)
- Nhiệm vụ lớn nhất của con người khi sinh ra là tìm lại bản thân mình, bản thân mỗi người là một điều vĩ đại, chỉ là bị phai mờ theo thời gian và các tác động bên ngoài
Mình nói sơ sơ thôi, không thể nói hết được. Còn rất nhiều điều thú vị đang chờ bạn GOOD LUCK
6. VÂN ANH review sách Ba Người Thầy Vĩ Đại
Một quyển sách cực kỳ hay. Mỗi một người thầy là một mảnh ghé riêng biệt của những triết lý sống sâu xa mà tác giả muốn chia sẽ đến người đọc. Tôi vẫn ấn tượng nhất với vị nữ CEO, vì những triết lý cô ấy đề cập đến có vẻ gần gũi với cuộc sống nhất và ít mang giọng văn của triết học nhất. Có một kết luận rất hay và rất thực tế mà Tess đã chia sẽ, đó là “Điều tốt nhất mà anh có thể làm để giúp người nghèo trên thế giới này là đảm bảo ràng anh không phải là một trong số họ”.
Đây là quyển sách về kỹ năng sống, vì vậy nếu bạn đã đọc nhiều quyển sách của thể loại này thì bạn cũng sẽ không quá ngạc nhiên khi các triết lý được đề cặp có đâu đó na ná giống với những quyển sách khác, có khác biệt lớn nhất là do lối dẫn chuyện và giọng văn riêng của tác giả. Tuy nhiên, hãy suy ngẫm và đọc lại nhiều lần, bạn sẽ nhận thấy một số khác biệt mà những quyển sách khác chưa đề cập đến.
7. KIM TUYỀN review sách Ba Người Thầy Vĩ Đại
Quyển sách được viết lại dưới dạng một câu chuyện hư cấu nhưng lồng ghép vào đó là những bài học thực sự tồn tại. Trong câu chuyện kể đến ba người thầy, mỗi người thầy đều có một thân phận khác nhau, cách nhìn nhận vấn đề và hành xử khác nhau. Điểm chung cho cả ba đó chính là họ đều là những con người nhìn thấu được sự vận chuyển của vũ trụ, cách thức mọi thứ vận hành và sẵn sàng chia sẻ điều đó cho người học trò của mình.
Ba bài học đều là những điều cơ bản nhất của cuộc sống nhưng cũng chính là thứ con người dễ dàng bỏ qua và mắc phải sai lầm nhất. Câu chuyện được kể lại một cách sinh động và hấp dẫn, lôi cuốn người đọc từ những con chữ đầu tiên nhưng bài học trong đó lại cần những suy nghĩ sâu sắc hơn và cách nhìn nhận khác hơn.
Quyển sách nhìn qua đơn giản nhưng đòi hỏi người đọc phải biết nghiền ngẫm, suy nghĩ thật khác. Nếu thật sự áp dụng được những bài học trên vào cuộc sống thì mọi thứ tốt đẹp nhất sẽ đến. Đó chắc chắn là một lời hứa hẹn.
III. Trích dẫn sách Ba Người Thầy Vĩ Đại
Trích dẫn hay trong sách Ba Người Thầy Vĩ Đại
“Tất cả chúng ta, cho dù chúng ta có là các chiến binh hay không, đều có một phân vuông cơ hội thỉnh thoảng xuất hiện ngay trước mắt. Sự khác biệt giữa một người bình thường và một chiến binh là chiến binh nhận thức được điều này và luôn cảnh giác, thận trọng chờ đợi, để khi cái phân vuông cơ hội này xuất hiện, anh ta sẽ chớp lấy.”
“Người ta vẫn nói rằng khi chúng ta đi qua cuộc sống, chúng ta phải tung hứng vô số những trái bóng khác nhau.
Một số trái bóng, ví như trái bóng sự nghiệp chẳng hạn, làm bằng cao su. Nếu chúng ta thả chúng xuống, chúng có khả năng nảy bật trở lại.
Nhưng một số trái bóng lại làm bằng thủy tinh – gia đình chính là như vậy.
Nếu chúng ta buông trái bóng đó, nó không quay lại.”“Người giàu có nhất không phải là người có nhiều nhất mà là người cần ít nhất”.
“Một số người tin rằng các mối quan hệ đến với chúng ta như những nhiệm vụ. Một số mối quan hệ kéo dài vài tuần, một số dài cả đời – nhưng tất cả chúng đều xuất hiện để dạy cho chúng ta những bài học lớn.”
“Tự chúng ta phủ nhận những đam mê của mình và chúng ta trì hoãn những giấc mơ của chúng ta. Nhưng cuộc sống thật sự là một món quà dễ vỡ, và nó cần chúng ta sống ngay từ lúc này.”
“Chúng ta sợ những khả năng lớn nhất của bản thân… Chúng ta nhìn chung đều e ngại những gì chúng ta chỉ thoáng nhận ra trong những khoảnh khắc hoàn hảo nhất, trong những điều kiện hoàn hảo nhất, vào những lúc có dũng khí thật lớn. Chúng ta thích và thậm chí còn run lên khi chúng ta nhìn nhận bản thân ở những thời khắc đỉnh điểm như vậy và đồng thời chúng ta cũng rùng mình trước sự yếu đuối, khiếp nhược và sợ sệt trước chính những khả năng ấy.”
“Đa số mọi người đều coi giới hạn tầm nhìn của chính mình là giới hạn của thế giới. Nhưng có một số người không như vậy. Hãy tham gia cùng những người đó.”
“Những con quỷ duy nhất trên thế giới chính là những gì đang chạy trong tim chúng ta. Đó là nơi cuộc chiến cần diễn ra.”
“Chúng ta có thể dễ dàng tha thứ cho một đứa trẻ sợ bóng tối. Bi kịch thật sự của cuộc đời là khi một người lớn sợ ánh sáng. “
“Đằng sau tất cả những điều nhìn thấy được đều ẩn chứa gì đó lớn lao hơn; mọi thứ chỉ là một con đường; một cánh cổng, hoặc một ô của sổ mở ra một điều gì đó khác.”
“Thất bại cá nhân sâu thẳm nhất mà con người phải chịu cấu thành bởi sự khác biệt giữa những gì người ta có khả năng trở thành với những gì thực tế người ta trở thành.”
“Nơi nỗi sợ hãi lớn nhất của con tồn tại chính là nơi sự trưởng thành vĩ đại nhất của con hiện diện.”
“Bí quyết của đam mê chính là mục đích.”
“Người thành công hơn những người khác là người sớm nhận thức được mục tiêu của mình và có thói quen định hướng sức mạnh của mình vì mục tiêu đó. Ngay cả một tài năng thiên bẩm cũng chỉ là khả năng quan sát tốt được củng cố bằng sự chuyên chú của mục đích. Những người biết quan sát một cách thận trọng và quyết tâm một cách kiên định đều có thể trở thành thiên tài.”
“Và nếu thế giới bên trong của cậu hỗn độn và không lành mạnh thì cậu sẽ chẳng thu được gì ở thế giới bên ngoài để khiến cho cậu thấy hạnh phúc. Mặt khác, nếu thế giới bên trong của cậu lành mạnh và hoàn chỉnh thì những điều đơn giản và cơ bản nhất ở thế giới bên ngoài sẽ ngập tràn trái tim và tâm hồn cậu.”
“Khi cậu nhìn mọi thứ từ một góc độ cao hơn, cậu có thể nhìn thấy rằng những thứ có vẻ không liên quan đến nhau thực tế lại có liên quan.”
“Điều không bao giờ quay trở lại chính là những gì làm cho cuộc sống ngọt ngào.”
“Để cuộc sống của cậu tuyệt vời hơn, niềm tin của cậu phải lớn hơn nỗi sợ hãi.”
“Chúng ta phải duy trì việc hỏi chính mình: ‘Những gì mình đang làm lúc này có phải là cách sử dụng thời gian và tài năng tốt nhất chưa?’ Mỗi khoảnh khắc cuộc đời chúng ta đều là khoảnh khắc của chân lý. Dựa vào những gì anh chọn lựa trong từng khoảng khắc, anh hoặc sẽ trưởng thành như một con người hoặc teo tóp lại.”
“Mọi hoàn cảnh đều không hề định ra một con người, Jack ạ, chúng bộc lộ một con người.”
“Người khôn ngoan luôn làm ngay những gì kẻ ngốc làm cuối cùng.”
“Một trong những bài học quan trọng nhất tôi học được trên đường đời của mình là một cuộc sống vĩ đại không gì khác hơn là một loạt hội thoại tuyệt vời. Thành công kinh doanh đến từ việc có những buổi đàm thoại sâu sắc với đồng nghiệp, khách hàng, và thậm chí khách hàng tương lai của chúng ta. Nếu chúng ta ngừng tham gia vào những cuộc đối thoại này, chúng ta sẽ thất bại trong kinh doanh. Thành công trong gia đình đến từ việc có những cuộc trò chuyện ý nghĩa với người bạn đời và con cái chúng ta. Đánh mất những cuộc đối thoại này, chúng ta sẽ đánh mất gia đình. Và thành công bên trong – thành công với tư cách một con người – liên quan đến một cuộc đối thoại liên tục với cái bản ngã cao nhất của chính chúng ta. Đánh mất cuộc đối thoại đó, anh sẽ đánh mất chính mình.”
“Điều tốt nhất anh có thể làm để giúp người nghèo trên thế giới này là bảo đảm rằng anh không phải là một trong số họ.”
“Không cần phải nghi ngờ rằng việc phủ nhận những giấc mơ của anh và xem thường con đường của cuộc sống tốt đẹp nhất của anh là cực kỳ hao tổn. Không sống đúng với chính mình tiêu hao rất nhiều năng lượng.”
Trích đoạn Phần 01 sách Ba Người Thầy Vĩ Đại
1. NHỮNG KHỞI ĐẦU MỚI
“Tất cả chúng ta, cho dù chúng ta có là các chiến binh hay không, đều có một phân vuông cơ hội thỉnh thoảng xuất hiện ngay trước mắt. Sự khác biệt giữa một người bình thường và một chiến binh là chiến binh nhận thức được điều này và luôn cảnh giác, thận trọng chờ đợi, để khi cái phân vuông cơ hội này xuất hiện, anh ta sẽ chớp lấy.” – Carlos Castaneda
***
Tôi chưa bao giờ cảm thấy đau đớn nhiều như vậy trong cuộc đời mình. Bàn tay phải của tôi run rẩy không sao kiểm soát nổi, và máu tràn khắp chiếc áo sơ mi trắng tinh của tôi. Đó là một sáng thứ Hai, và ý nghĩ duy nhất lấp đầy đầu tôi là đây không phải là một ngày đáng để tôi chết.
Khi tôi nằm bất động trong xe hơi của mình, tôi bị tác động bởi sự im ắng của hiện trường. Không một ai trong chiếc xe tải vừa va chạm với tôi rúm ró đến như vậy. Những người đứng xem xúm đông đỏ tại hiện trường trông đầy khiếp hãi. Và giao thông gần như tắc nghẽn hoàn toàn. Tất cả những gì tôi nghe thấy là tiếng lá sột soạt trên những tán cây dọc bên đường.
Hai người đứng ngoài chạy lại, bảo tôi rằng lực lượng hỗ trợ đang trên đường tới và tôi đừng có bất kỳ cử động gì. Một trong số họ nắm tay tôi và bắt đầu cầu nguyện: “Lạy Chúa, xin hãy giúp người đàn ông này. Xin hãy bảo vệ ông ấy.” Chỉ mấy phút sau, một đoàn xe cấp cứu, xe cứu hỏa, và xe tuần tra cảnh sát vây kín hiện trường tai nạn với những tiếng còi chói tai. Mọi thứ dường như chậm lại, và một cảm nhận bình yên rất lạ lướt qua tôi khi các nhân viên cứu hộ bắt đầu công việc của họ một cách bài bản, thể hiện rõ tác phong làm việc lúc khẩn trương. Tôi cảm thấy mình như một nhân chứng – như thể tôi đang đứng ở một vị trí rất cao phía trên để nhìn toàn bộ mọi việc diễn ra.
Việc tiếp theo tôi có thể nhớ được là mình tỉnh lại trong một phòng bệnh tỏa ra mùi chanh tươi và thuốc tẩy. Tôi sẽ chẳng bao giờ quên cái mùi ấy. Cơ thể tôi được quấn trong mấy lớp băng gạc, và cả hai chân tôi đều bị nẹp cứng. Cánh tay tôi đầy những vết bầm tím.
Người đón chào tôi là một y tá trẻ trung xinh đẹp. “Anh Valentine! Tôi thật không tin nổi anh tỉnh lại được! Để tôi đi gọi bác sĩ,” cô nói trong khi hấp tấp bấm hệ thống liên lạc nội bộ lắp ngay cạnh giường tôi.
Khi cô ấy kết thúc cuộc đàm thoại, tôi rền rĩ: “Hãy gọi tôi là Jack,” cố gắng tỏ ra bình thường trước những gì tôi biết là một tình thế rất nghiêm trọng. “Tôi đang ở đâu vậy nhỉ?”
“Anh đang ở Bệnh viện Đa khoa Lakeview, anh Jack ạ. Đây là phòng Chăm sóc Đặc biệt. Anh bị tai nạn vào tuần trước. Nói thật với anh, anh rất may mắn mới còn sống đấy.”
“Tôi hả?” Tôi bẽn lẽn hỏi.
“Ừm,” cô y tá đáp lại bằng một nụ cười miễn cưỡng trong khi mắt nhìn lên những bảng theo dõi ở cuối giường tôi. “Anh bị hôn mê sau khi bị một chiếc xe tải không mui đâm phải. Nhân viên cứu hộ đưa anh tới đây không tin rằng anh sống được sau vụ va chạm. Nhưng mà thôi, việc duy nhất anh cần quan tâm lúc này là điều trị khỏi những vết thương kinh khủng và đôi chân bị gãy của mình. Anh sẽ ổn thôi – tôi nói rồi, anh đúng là một người cực kỳ may mắn.”
May mắn không phải là từ tôi gắn cho mình nhưng trong tình huống này, tôi có thể hiểu ý cô ấy. Tôi đã rất có phước mới còn sống được.
“Tại sao tôi chỉ có một mình trong phòng này?” Tôi thắc mắc khi nhìn xung quanh. “Tôi đâu có bận tâm nếu có thêm ai đó cùng phòng.”
“Anh chỉ vừa mới tỉnh lại được vài phút, Jack. Hãy nghỉ ngơi và dành chút thời gian hít thở đi. Nhớ nằm yên. Bác sĩ của anh sẽ tới đây ngay thôi – ông ấy cực kỳ lo lắng cho anh.”
***
Trong khi ngày hôm đó trôi dần và cả đoàn bác sĩ, y tá xuất hiện, kiểm tra rồi động viên tôi, tôi bắt đầu hiểu được đầy đủ mức độ nghiêm trọng trong vụ tai nạn của mình. Người lái chiếc xe tải đã chết ngay tức thì, và bác sĩ của tôi thẳng thắn thông báo cho tôi biết rằng ông ấy đã nghĩ tôi chẳng bao giờ phục hồi ý thức được nữa. “Tôi chưa bao giờ thấy một trường hợp nào như thế này cả,” ông ấy nói rất thật lòng.
Nhưng ngay lập tức tôi nghĩ trong đầu rằng chuyện này xảy ra vì có lý do. Mọi thứ xảy ra đều có lý do, và trong đời chẳng có gì là ngẫu nhiên cả – tôi biết bạn đã từng nghe nói đến điều này trước đó. Nhưng cá nhân tôi đi đến chỗ hiểu rằng cái vũ trụ kỳ diệu này của chúng ta không chỉ thông minh đến kỳ lạ trong cơ chế hoạt động của nó mà còn là một nơi rất thân thiện. Thế giới này muốn chúng ta có cuộc sống tuyệt vời hơn. Nó muốn chúng ta hạnh phúc. Và nó muốn chúng ta chiến thắng.
Một giọng nói thầm lặng trong nội tâm (lần đầu tiên xuất hiện trong phòng bệnh đó nhưng sẽ tiếp tục an ủi tôi trong những thời khắc khó khăn và dễ tổn thương nhất của tôi) cho tôi biết rằng có gì đó lớn lao sắp xảy ra và rằng những gì tôi trải qua trong những ngày và tuần tới sẽ không chỉ thay đổi cuộc đời tôi mà còn ảnh hưởng đến cuộc sống của nhiều người khác nữa. Nó bảo tôi rằng những điều tốt đẹp nhất của tôi sắp xuất hiện.
Tôi đoán rằng nhiều người trong chúng ta không nghe thấy giọng nói nội tâm thầm lặng nhưng rất uyên bác này. Sâu thẳm trong trái tim mỗi chúng ta có một nơi biết hết mọi câu trả lời cho những câu hỏi lớn nhất của chúng ta. Mỗi chúng ta đều biết chân lý của mình và những gì cần phải làm để tạo ra cuộc sống phi thường cho chính mình. Hầu hết chúng ta đều để mất mối liên hệ với cái nguồn trí tuệ thuần túy tự nhiên này bởi vì có quá nhiều thứ ồn ào huyên náo chiếm ngự mỗi ngày của chúng ta. Nhưng tôi phát hiện thấy rằng khi tôi có được thời gian im lặng, tĩnh tại và một mình, tiếng nói của chân lý bắt đầu cất lên. Và tôi càng tin vào sự chỉ dẫn của nó, cuộc đời tôi càng trở nên phong phú.
Đêm hôm đó, khoảng 9 giờ 30 phút, có một hộ lý đẩy chiếc xe lăn của một bệnh nhân khác vào phòng tôi. Tôi rất vui vì có thêm bạn và lập tức ngóc đầu lên để nhìn người bạn mới. Đó là một ông già, có lẽ khoảng 75 tuổi. Ông có mái tóc bạc trắng rất dày vuốt ngược ra sau rất kiểu cách. Trên mặt ông có những đốm nâu có lẽ là kết quả của nhiều năm dãi dầu nắng gió. Từ vẻ ngoài yếu nhược và hơi thở nặng nhọc của ông, tôi đoán rằng ông ốm rất nặng. Tôi cũng nhận thấy ông đang bị đau gì đó – ông luôn nhắm mắt và khẽ rên khi anh hộ lý chuyển ông lên giường.
Sau khoảng 10 phút, vị khách từ từ mở mắt. Tôi như bị mê hoặc: đôi mắt ông xanh biếc, toát lên vẻ tinh anh và sáng quắc khiến sống lưng tôi nổi gai ốc. Tôi lập tức cảm thấy người đàn ông trước mặt mình có chiều sâu tri thức rất hiếm hoi trong cái thế giới đầy rẫy khó khăn và hối hả này. Tôi cảm thấy mình đang diện kiến một bậc sư phụ.
“Chào anh,” ông khẽ lên tiếng với phong thái rất quý phái. “Có vẻ như chúng ta sẽ ở đây cùng nhau một thời gian.”
“Vâng – đây không phải là nơi hay ho nhất để có một tối thứ Sáu, phải không bác?” Tôi trả lời với một nụ cười niềm nở. “Cháu tên là Jack,” tôi nói, giơ cao tay lên làm động tác chào. “Jack Valentine. Tuần trước, cháu bị tai nạn xe hơi và kết quả là cháu sẽ phải nằm trên chiếc giường này một thời gian. Cả ngày nay cháu thấy rất cô đơn, cho nên cháu rất vui được gặp bác.”
“Tôi cũng vui được gặp anh, Jack. Tôi là Cal. Tôi đã ở bệnh viện này, qua đủ các khoa, bảy tháng nay rồi. Tôi đã được khám, điều trị, và theo dõi còn nhiều hơn cả mức tôi có thể hình dung được. Tôi sợ cái cách tiến hành mọi việc cho tôi, tôi sẽ chẳng bao giờ được ra khỏi đây,” ông nói khẽ, đôi mắt ngước lên trần nhà. Ông ngừng lại một lúc. “Tôi vào đây vì đau dạ dày, chứng bệnh tôi nghĩ là do tôi ăn phải gì đó. Sáu ngày sau, người ta đưa tôi đi hóa trị.”
“Ung thư ạ?” Tôi hỏi, cố gắng tỏ ra nhạy cảm hết mức.
“Vâng. Lúc bác sĩ phát hiện ra bệnh, họ thấy rằng nó đã lan khắp cơ thể tôi rồi. Chạy cả vào phổi, vào ruột, và giờ thậm chí lên cả đầu,” ông nói trong khi run rẩy đưa tay phải vuốt qua mái tóc của mình. “Nhưng dù sao,” ông tiếp tục với vẻ trầm ngâm, “tôi cũng đã sống một cuộc đời khá ra trò so với hầu hết mọi người. Tôi lớn lên trong nghèo khó, chỉ có mẹ nuôi nấng. Bà quả là một phụ nữ cao quý.”
“Mẹ cháu cũng vậy,” tôi xen vào.
“Ngày nào tôi cũng nghĩ đến mẹ tôi,” ông Cal đáp. “Bà rất nhạy cảm, nhiệt thành, và mạnh mẽ như thép mới đúc vậy. Bà tin tưởng tôi hơn bất kỳ ai khác tôi từng gặp và khuyến khích tôi đặt ra những mục tiêu lớn lao, mơ những giấc mơ vĩ đại. Tình yêu của bà dành cho tôi đúng là vô điều kiện – và đó là thứ tình yêu đích thực duy nhất, Jack ạ. Nó làm cho tôi nhớ đến những gì Victor Hugo từng viết: ‘Hạnh phúc tối thượng của cuộc đời là có niềm tin rằng chúng ta được thương yêu.’ Và chàng trai ạ, tôi thực sự cảm thấy được người phụ nữ phi thường đó yêu thương. Anh không phiền nếu tôi chia sẻ với anh câu chuyện của tôi chứ?”
“Không sao ạ,” tôi đáp. “Nói thật là cháu đang rất tò mò.”
“Hay lắm. Chậc, tuổi thơ tôi rất đơn giản nhưng vui. Mùa hè thì tắm truồng trong mấy cái vũng còn mùa đông thì ngồi trước lò sưởi cháy phừng phừng để kể chuyện và đọc sách. Mẹ tôi dạy tôi biết yêu sách.”
“Cháu cũng rất mê sách,” tôi lên tiếng. “Cháu thật sự không thích trường lớp lắm, nhưng cháu rất mê sách.”
“Tôi cũng y như vậy. Đúng như nhà tư tưởng vĩ đại Judah ibn Tibbon nhận xét một cách rất sáng suốt: ‘Hãy biến sách thành bạn đồng hành. Hãy biến giá sách thành những sân chơi và khu vườn thú vị.’”
“Thật là những lời tuyệt vời, bác Cal ạ.”
Ông tiếp tục. “Trường học khiến tôi phát chán, nhưng tôi lại tìm thấy hứng khởi từ sách. Tôi sẽ chẳng bao giờ quên mẹ tôi nói rằng một ý tưởng đọc được trong một cuốn sách có khả năng thay đổi cuộc đời tôi. Sự thật là, bà dạy như vậy, chúng ta không biết cuốn sách nào có chứa ý tưởng sẽ dẫn chúng ta tới chỗ thức tỉnh! Nhiệm vụ của tôi, bà thường nói với tôi bằng tình yêu thấy rõ, là không ngừng tìm kiếm cuốn sách đó; một khi tôi tìm ra nó, tôi sẽ phải có can đảm hành động theo ý tưởng đó để đem lại kết quả cho cuộc đời tôi. Cậu Jack, vì cậu cũng thích đọc, nên tôi sẽ chia sẻ với cậu một câu trích dẫn khác về sức mạnh của việc đọc sách.”
“Tất nhiên là được ạ!”
“‘Mua nhiều sách hơn mức ta có thể đọc không gì khác hơn là tâm hồn đang tiến đến vô cùng, và niềm đam mê này là điều duy nhất nâng chúng ta vượt lên trên bầy thú sẽ bị diệt vong.’ Câu đó là của A. Edward Newton(1): “Đó là tác giả chúng ta đã được học ở bậc trung học, Cal nói trong lúc ông trở mình trên giường.
***
“Thế rồi, khi lớn thêm một chút, tôi tới một học viện quân sự để được rèn luyện và giáo dục thêm. Mẹ không bao giờ muốn tôi xa nhà, nhưng tôi nhận được học bổng và đó thực sự là tấm vé giúp tôi thoát khỏi cảnh đói nghèo. Sau đó, tôi vào đại học, và ở đó, ngay ngày đầu tiên ở trường, tôi đã phải lòng một cô gái 18 tuổi có mái tóc vàng và nước da trắng trẻo. Tôi gặp nàng trong lớp lịch sử, và đó thực sự là tình yêu sét đánh. Tôi chỉ biết chúng tôi sinh ra để dành cho nhau. Lạy Chúa, tôi yêu Grace – nàng thật trong trắng và tốt bụng. Tôi không thể hình dung ra còn người nào tuyệt vời hơn để cùng tôi đi hết cuộc đời này.”
“Mẹ cháu cũng tên là Grace,” tôi nhớ lại.
“Cái tên rất đẹp, có phải không, Jack?”
“Vâng.”
“Sau khi Grace và tôi kết hôn, chúng tôi có một đứa con, đó là một thằng bé. Tôi rất yêu thằng nhỏ. Đó là một thời kỳ rất đặc biệt cho chúng tôi. Chúng tôi có niềm vui, tiếng cười, tình yêu – những thứ tuyệt vời nhất của cuộc sống. Thời gian đó, tôi cũng quyết định thử kinh doanh, bắt đầu với một công ty cung cấp gỗ cho nhiều nhà thầu lớn. Lúc đó đúng thời điểm kinh tế phát đạt và bùng nổ xây dựng. Suốt nhiều năm, tôi kiếm ra cả tấn tiền – hàng triệu đôla, thật thế – và cuộc sống mà Grace, con trai chúng tôi, và tôi bắt đầu có quả là như rút ra từ một câu chuyện. Như mơ, tôi phải nói vậy,” Cal nói, lắc lắc đầu như thể chính ông cũng không tin nổi.
“Nhưng, khi tôi kiếm được tiền thì tôi lại bị công việc cuốn đi nhiều hơn. Tôi ngày càng sao nhãng và ít quan tâm tới gia đình mình. Người ta vẫn nói rằng khi chúng ta đi qua cuộc sống, chúng ta phải tung hứng vô số những trái bóng khác nhau. Một số trái bóng, ví như trái bóng sự nghiệp chẳng hạn, làm bằng cao su. Nếu chúng ta thả chúng xuống, chúng có khả năng nảy bật trở lại. Nhưng một số trái bóng lại làm bằng thủy tinh – gia đình chính là như vậy. Nếu chúng ta buông trái bóng đó, nó không quay lại. Đó chính là sai lầm tôi mắc phải. Tiền khiến mọi thứ trở nên phức tạp và khiến tôi lạc lối. Tôi đánh mất khả năng nhìn nhận những giá trị sâu và những ưu tiên đích thực nhất của mình. Tôi càng ngày càng xa rời gia đình mình hơn là xích lại gần họ. Người giàu nhất trên thế giới, tôi phát hiện ra như vậy, không phải là người có nhiều nhất mà là người cần ít nhất. Tôi đã mất cả một thời gian dài để rút ra bài học đó. Và chàng trai ạ, tôi đã phải trả một cái giá rất đắt cho nó.”
Tôi lắng nghe chăm chú và bị cuốn hút theo câu chuyện của người đàn ông đang chia sẻ với tôi những trải nghiệm cuộc đời mình rất thẳng thắn. Tôi cũng lớn lên mà không có cha, cho nên tôi rất thích nghe quan điểm của Cal về tầm quan trọng của một cuộc sống gia đình vững chắc. Tôi mong mỏi có một mối liên hệ với người cha mà tôi chưa bao giờ biết và luôn cảm thấy rằng cuộc đời mình thiếu đi một mảng rất lớn vì tình trạng không hoàn chỉnh này. Tôi cũng cảm thấy thoáng chút buồn do thực tế là mặc dù tôi là một thanh niên khá trẻ, nhưng tôi vẫn chưa gặp được một người phụ nữ tôi cảm thấy có thể chia sẻ cuộc đời mình và bắt đầu xây dựng một gia đình. Đó là một khao khát mà tôi chưa hề nhận ra trước đó.
……
Trên đây là các trích dẫn, trích đoạn sách Ba Người Thầy Vĩ Đại – Robin Sharma. Nếu các bạn thấy hay và hữu ích thì đừng quên mua sách giấy để ủng hộ Tác giả và Nhà xuất bản nhé!
Nội dung trên đây được sưu tầm từ nhiều nguồn trên internet. Hãy bấm nút Chia sẻ để giới thiệu sách đến bạn bè!
Những Cuốn Sách Hay trân trọng giới thiệu!
5/5 – (9 bình chọn)