Những bài thơ tình viết về biển Vũng Tàu hay nhất

Tổng hợp những bài thơ tình hay viết về biển Vũng Tàu. Thơ ca ngợi vẻ đẹp của bãi biển Vũng Tàu và tình yêu đôi lứa gắn liền với biển Vũng Tàu.

Chùm thơ ca ngợi biển Vũng Tàu yêu thương

QUA PHỐ BIỂN VŨNG TÀU – Thơ: Vu Dung
Phố biển đường rộng thênh thang
Hiền hòa, bình dị không gian thanh bình
Ghé qua sao thấy nặng tình
Thiên nhiên đặc sắc bình minh trong lành
Bao la bát ngát màu xanh
Hoa chen đua nở đầu cành thoảng hương
Vũng Tàu thức dậy trong sương
Ban mai bừng sáng nẻo đường em qua
Mặt biển lấp lánh nắng thoa
Đoàn tàu lướt sóng vỡ òa biển khơi
Thảnh thơi du khách dạo chơi
Công viên đá dưới bầu trời thẳm xanh
Vũng tàu đẹp tựa bức tranh
Đường mềm viền núi chạy quanh gọi mời
Biển xanh xanh mãi cuối trời
Chúa dang tay đứng đầy vơi nỗi niềm
Đền chùa thanh tịnh trang nghiêm
Hải đăng dõi biển bình yên đất trời
Sóng xanh dạo nhạc không lời
Thiên nhiên hòa tấu biển khơi hiền hòa
Vũng Tàu thành phố ngát hoa
Biển xanh quyến rũ chân qua bãi dài
Chiều tàn ánh nắng dần phai
Hoàng hôn tím ngắt đắm say lòng người
Chia tay phố biển xinh tươi
Về rồi để lại nụ cười đậm duyên
Vấn vương tình vẫn vẹn nguyên
Cách xa vẫn nhớ mắt huyền dõi theo.

MỜI BẠN VỀ VỚI THÀNH PHỐ BIỂN VŨNG TÀU – Thơ: Trần Huân

Mời bạn hãy về đây
Nghe Vũng Tàu biển hát
Bãi trước dừa xào xạt
Bãi sau ngát rừng dương
Quanh co có con đường
Lượn theo chân sườn núi
Thành phố không khói bụi
Không vội vã ồn ào
Bạn hãy nhìn lên cao
Ngắm hải đăng tỏa sáng
Hoa tiêu tàu bè bạn
Vào ra cảng an toàn
Nếu bạn đến buổi sáng
Ta hãy về bãi sau
Ngắm bình mình trên biển
Soi bãi cát trắng phau
Buổi chiều ra bãi trước
Hóng gió tây nam về
Ngắm chiều tà trên biển
Chiếu tím vàng bờ đê
Sóng chiều thu khe khẽ
Vỗ nhè nhẹ chân đê
Thả mình ta tắm biển
Vũng Tàu đẹp đến mê
Bạn đến đây buổi tối
Nhìn ra phía đại dương
Ngàn ngôi sao lấp lánh
Như cảnh trên thiên đường.
Còn bạn có sức khỏe
Ta hãy lên hồ Mây
Hay tượng chúa dang tay
Ngắm cảnh toàn thành phố
Còn bạn nào hoài cổ
Thăm Bến Đá Bến Đình
Thăm Bạch Ốc, Bạch Dinh
Minh chứng thời thuộc Pháp
Hay lên sườn núi khác
Thăm di tích pháo đài
Một thời rất hùng oai
Của quân dân nhà Nguyễn
Bạn đã về phố biển
Ta thoải mái vui chơi
Ăn dưỡng và nghỉ ngơi
Cho con người khoan khoái.

VŨNG TÀU CHIỀU NAY – Thơ: Duyên Nguyễn

Em lại về nơi Đảo nhỏ chiều nay
Ngồi trước biển nhớ ngày xa xưa ấy
Biển mặn chát luôn cuồng cơn sóng dậy
Bọt trắng tung bay xua đẩy mạn thuyền.
Đến Vũng Tàu nhìn cảnh đẹp thần tiên
Nơi Bến Đá lắm Chùa chiền yên tĩnh
Bãi Dâu đẹp xin người đừng toan tính
Nhớ ghé thăm chinh phục đỉnh Tương Kỳ.
Hòn Rù Rì khách đến chẳng muốn đi
Nhìn biển cuộn hôn …thầm thì vách đá
Chiều nhạt nắng lòng xuyến xao đến lạ
Muốn lên ngồi để xem cá Hồ Mây.
Biển Vũng tàu nhiều cảnh đẹp mê say
Bạch Dinh ấy trữ lưu đầy cổ vật.
Nơi Tao Phùng ngọn Hải đăng cao ngất
Tượng Chúa Kitô dang tay rất yên bình.
Bãi Sau dài cát trắng mịn đẹp xinh
Khách du lịch thường đắm mình trên biển
Nơi đảo nhỏ có Miễu Bà hiễn diện
Ai đến rồi sẽ lưu luyến không quên!.

Chùm thơ tình Vũng Tàu lãng mạn & cảm xúc

NHỚ BIỂN VŨNG TÀU – Thơ: Duy Sơn
Anh lại cùng em tới Vũng Tàu
Ngắm nhìn con nước trước Bãi Dâu
Thuyền ai rẽ sóng về đâu đó
Có hay lòng biển mấy nông sâu…
Hàng dương xanh thắm lá lao xao
Biển cả mênh mông sóng dạt dào
Trai gái nô đùa cùng sóng nước
Bãi tắm như hoa đủ sắc màu.
Ô dù san sát như phố chợ
Dập dìu kẻ lại với người qua
Em ngồi vốc cát xây cung điện
Dưới ngón tay thon những tháp ngà.
Anh biết là em xây mộng đẹp
Cho dù sóng sẽ xóa đi thôi
Nhưng bao kỷ niệm ngày vui ấy
Sẽ sống trong ta đến trọn đời.
Biển như lòng mẹ luôn rộng mở
Luôn hát ru ta khúc tâm tình
Đêm nay em hãy cùng anh thức
Để cùng ngắm biển lúc bình minh.
Một lần tắm biển một lần thôi
Làn môi bất chợt gặp làn môi
Anh tưởng chúng mình giây phút ấy
Sóng biển nâng lên đến tận trời.
Ta lại cùng nhau về tổ ấm
Cùng xây mộng đẹp những ngày vui
Mỗi bữa cơm ăn đằm vị mặn
Lại thầm nhớ biển Vũng Tàu ơi!.

VŨNG TÀU ANH VÀ EM – Thơ: Xuân Cường

Về Vũng Tàu em nhớ ghé bãi sau
Nhìn nước biển có một màu xanh nhạt
Nghe gió thổi thầm thì như câu hát
Biển mênh mông sóng dào dạt vỗ bờ
Dải cát dài rạo rực những vần thơ
Bao ngày tháng đợi chờ em đến đó
Khi buổi sáng mặt trời khoe sắc đỏ
Bình minh lên thấp thoáng những cánh buồm
Biển tuyệt vời khi nắng xế chiều hôm
Khách đổ bộ kéo về ra biển tắm
Ở nơi đó ngoài khơi xa thăm thẳm
Sóng nhấp nhô bọt nước trắng tuôn trào
Em dịu dàng đón nhận nụ hôn trao
Nhắm mắt lại nghe ngọt ngào hạnh phúc
Sóng và cát có đôi lần vẩn đục
Thì tình ta vẫn cảm xúc dâng trào
Về Vũng Tàu em thỏa nỗi khát khao
Cùng anh bước lòng thở phào nhẹ nhõm
Chắc kiếp trước tình yêu anh đã chọn
Cho kiếp này ta được đón đưa nhau.

THƠ MỘNG VŨNG TÀU – Thơ: Nguyễn Nguyên

Anh về nơi ấy Vũng Tàu.
Biền xanh cát trắng mượn câu ân tình.
Gặp em cô gái thật xinh
Nét ngài duyên dáng tưởng mình đang mơ.
Lao xao cát trắng xô bờ.
Hỏi han tâm sự bây giờ biết nhau.
Nhà em ở dưới Vũng Tàu.
Anh nơi Kinh Bắc, Sông Cầu mộng mơ.
Bên dòng nước chảy lơ thơ .
Câu ca Quan Họ bao giờ vẫn say.
Xa em chỉ kịp cầm tay.
Anh ra công tác nơi này trường sa .
Mênh mông sóng biển là nhà.
Luôn chắc tay súng, đảo xa giữ gìn.
Nơi đây Đảng gửi niềm tin.
Xa người thân để giữ gìn nước non .
Miễn sao nhiệm vụ làm tròn.
Thủy chung em vẫn sắt son đợi chờ
Vũng Tàu thành phố mộng mơ.
Hãy về Kinh Bắc -Mong chờ có nhau.

VŨNG TÀU XỨ BIỂN QUÊ EM – Thơ: Viet HuynhDang

Hoàng hôn xuống biển mênh mông sóng vỗ
Những con thuyền hoen ố xạm màu da
Về Vũng Tàu thăm xứ biển quê ta
Người thôn nữ đậm đà tình sông nước
Bãi Thuỳ Vân dịu dàng Em sánh bước
Cũng có lần nguyện ước thuở ba sinh
Cùng nữa kia đón ánh sáng lung linh
Vầng Nguyệt rạng ẩn mình trên đầu núi
Cơn gió thoảng trở mình đầy cát bụi
Tiếng còi tàu lủi thủi tận trùng khơi
Nước biển xanh vang vọng tiếng ru hời
Người lữ khách khung trời xa ẩn hiện
Nơi Bãi Dâu kỷ niệm còn lưu luyến
Những vần thơ mãi quyện xiết tim Em
Để bây giờ nghe trăn trở từng đêm
Loan phòng đó môi mềm nghe mặn đắng
Dòng lệ chảy tâm tư khơi sầu lắng
Tiếng tiêu buồn văng vẳng chốn trời mây
Sóng xô bờ giọng nói vẳng đâu đây
Hồn nhi nữ đêm ngày khơi niềm nhớ
Tiếng chuông ngân nghe cõi lòng vụn vỡ
Đợi Thuyền về trăn trở nỗi niềm riêng
Vẹn câu thề bao ý tưởng thiêng liêng
Miền cát trắng lụy phiền thêm tủi phận..!!!

Chùm thơ nhớ biển Vũng Tàu với những hoài niệm đẹp

VŨNG TÀU CHIỀU TRỞ GIÓ – Thơ: Hồ Như
Ta lang thang tìm về miền kí ức
Một vùng quê đang thổn thức nhớ về
Phố biển Vũng Tàu cũng lắm đam mê
Cho năm tháng đưa ta về quên – nhớ
Về phố biển một chiều hè phượng nở
Đỏ sân trường như cái thuở tuổi mơ
Bỗng cơn giông ập đến thật bất ngờ
Mưa và gió ướt cả thơ chưa viết
Bao năm rồi xa Vũng Tàu biền biệt
Phố phường giờ được kiến thiết khang trang
Con đường xưa nay rợp bóng cây bàng
Em còn nhớ đi bên chàng lính chiến
Buổi chia tay dù không lời hò hẹn
Mà trong lòng giữ nguyên vẹn hình nhau
Thời gian trôi buộc mọi thứ chuyển màu
Nhưng kí ức thì trước – sau chưa nhạt
Chiều trở gió biển vẫn dành khí mát
Gợi trong ta quên khúc hát thuở nao
Cơn sóng xô chẳng hung giữ ồn ào
Chuyến về lại dâng trào nhiều cảm xúc…

VŨNG TÀU XA NHỚ – Thơ: Bùi Cẩn

Anh chào em nàng xưa ngồi Bãi Dứa
Nhớ nhau hoài lời hứa đã bao năm
Anh chờ em con sóng vẫn thì thầm
Đây kè đá hàng năm vui sóng vỗ
Anh xa rồi còn đâu bao nổi nhớ
Bãi cỏ dài vương nợ mối tình xa
Hàng dừa xanh in bóng đậm chiều tà
Ngơ ngác hàng cây ta cùng ghế đá
Nay đâu còn chỉ trời xanh biển cả
Đường thu chiều sao quá đỗi thân thương
Ta đi rồi sao để mãi vấn vương
Còn em nữa đôi đường chia hai lối
Thôi em ơi lòng anh đang bối rối
Dút sao đành chỉ tội lúc chia phôi
Nói gì đây ấp úng chẳng thành lời
Tay trong tay nhìn đời trong cay đắng
Bao trăn trở đêm trường khuya quạnh vắng
Thầm yêu người giọt đắng đã tràn mi
Nay xa rồi em hỡi nói được gì
Vũng Tàu ơi! mỗi khi chiều nhung nhớ.

CON ĐƯỜNG XƯA – Thơ: Bùi Cẩn

Vũng Tàu ơi! xa rồi anh vẫn nhớ
Hỏi đường xưa nay còn đó không em
Bãi Thùy Vân vẫn sóng vỗ êm đềm
Mũi Nghinh Phong từng đêm ru trong gió
Sao đến nay tình ta còn dang dở
Đây Hòn Bà_Núi Nhỏ_tượng giang tay
Hàng thông già ven biển vẫn còn đây
Ôi bóng hình em vương đầy muôn thuở
Đường Hạ Long lâu rồi xưa Bãi Dứa
Kéo dài thêm đâu nữa Bãi Dâu xưa
Còn giờ đây Bãi Trước với rừng dừa
Dãy công viên chiều thưa rơi chút nắng
Rừng sứ vàng trên cao dinh Nhà Trắng
Chủ đâu còn trĩu nặng những niềm đau
Hòn Rù Rì ai đến đã từ lâu
Con cầu nhỏ người đâu ngồi câu cá
Anh và em mặn nồng như biển cả
Cảnh nay còn mà đã vội sang sông
Để Rù Rì mòn mỏi mãi đứng trông
Nhớ người xưa mà lòng ta trĩu nặng.

Chùm thơ cảm xúc về biển Vũng Tàu của du khách

THĂM BIỂN VŨNG TÀU – Thơ: Nguyễn Ngọ
Em là cô gái Sài Thành
Hôm nay ra biển thăm anh lần đầu
Ghé thăm Bãi trước, Bãi sau
Trời xanh, biển biếc một màu đẹp thay
Gió khơi thổi nhẹ lay lay
Tóc, mây, tà áo em bay bồng bềnh
Núi non, biển cả hữu tình
Sóng ru bờ cát lung linh đất trời
Biết vậy em đến lâu rồi
Đến từ ngày ấy anh mời em thăm
Tiếc rằng trôi mất tháng năm
Để bây giờ em mới thăm Vũng Tàu.

VŨNG TÀU ƠI – Thơ: Hạ Trâm

Ghé thăm phong cảnh tuyệt vời
Mênh mông biển rộng đất trời bao la
Đoàn tàu đánh cá khơi xa
Chiều về cập bến quê ta được mùa
Khoang thuyền đầy ắp Cá Cua
Dân chài phấn khởi thi đua sớm chiều
Vũng Tàu biết mấy thân yêu
Khách về vương vấn bao điều nhớ nhung
Sóng đùa bờ cát vỡ tung
Đồi thông gió hát khắp vùng lung linh
Ghé thăm di tích Bạch Dinh
Thời vua Bảo Đại ngự sinh nơi này
Pháp xưa nghỉ dưỡng nơi đây
Là nơi lịch sử có đầy tích ghi
Chia tay nhớ mãi chuyến đi
Vũng tàu điểm đến còn gì đẹp hơn.

VŨNG TÀU THÀNH PHỐ BIỂN – Thơ: Minh Lại

Hôm nay được đến Vũng Tàu
Vòng quanh Bãi Trước Bãi Sau thế nào
Hải Đăng nằm ở trên cao
Ngắm nhìn con sóng rì rào hát ca
Tượng Chúa trên núi xa xa
Đếm tròn ngàn bậc thế là đến nơi
Vũng Tàu đẹp lắm ai ơi
Là quê chị Sáu ngàn đời lừng danh…
Mênh mông gió biển trong lành
Thì thầm mê mải bên gành thiết tha
Núi xanh ôm biển ngọc ngà
Níu chân du khách phương xa…ngập ngừng.

PHỐ BIỂN – Thơ: Nguyễn Tuyết

Em về phố biển chiều nay
Vũng Tàu lộng gió mây bay trắng đồi
Sóng tìm bờ cát hôn môi
Từng đoàn thuyền nhỏ nhẹ trôi bồng bềnh
Đôi bờ dòng nước lung linh
Núi đồi nghiêng dáng soi mình ngày đêm
Hoàng hôn ngả bóng bên thềm
Rì rào tiếng gió cùng em tỏ tình
Đường vào thăm phủ Bạch Dinh
Nhuộm màu hoa Sứ trắng tinh thơm nồng
Lặng người em mãi đứng trông
Vì say Phố Biển nên không muốn về..

Chùm thơ biển Vũng Tàu về đêm thật cảm xúc

ĐÊM VŨNG TÀU – Thơ: Nguyễn Thị Lưu
Đêm không ngủ ta nằm nghe biển hát
Nghe sóng vỗ bờ Bãi Trước đổ Bãi Sau
Bốn mươi năm nỗi nhớ vẫn chênh chao
Để hồn ta dạt trôi miền kí ức
Vẫn còn đó những bài thơ anh viết
Và ánh nhìn da diết lúc chia xa
Tình đơn phương chẳng kết trái, đơm hoa
Vẫn xao động trong tim ta một thủa
Bốn mươi năm, đêm nay ta mất ngủ
Để nhớ về những chuyện thật vu vơ
Sắp sáng rồi em vẫn biết ngoài kia
Anh đâu đó với cuộc đời dung dị
Muốn gặp anh nhưng mà em không thể
Xáo trộn cuộc đời vốn đã mong manh
Một mình em lặng lẽ đón bình minh
Để giữ mãi cho lòng mình thanh thản.

ĐÊM TRỞ GIÓ – Thơ: Nguyễn Quốc Thủ

Vũng Tàu trở gió đêm nay
Lá vàng rụng khắp nơi này nơi kia
Em ngồi đếm hạt mưa chia
Gửi vào cõi lặng canh khuya đợi ngày
Trời còn nhắn nhủ chi đây
Mà sao trút lá cành gầy quanh chân
Lặng nhìn gió tạt phù vân
Ước mong được gặp một lần người xưa
Biết là ai nhớ, ai chưa
Một ngày có mấy cơn mưa hỡi người
Còn gì để lại em ơi
Thôi đành mắc nợ với đời bôn ba
Em giờ em của người ta
Còn anh chẳng biết mình là của ai.

ĐÊM VỀ TRÊN BIỂN VŨNG TÀU – Thơ: Nguyễn Nhơn

Sau một ngày đường xa mệt mỏi
Tắm biển rồi người thấy khỏe ra
Đêm về đi dạo phố xa
Người xe tấp nập rất là đông vui
Gió đêm về mọi người mát mẻ
Tiếng nói cười vui vẻ làm sao
Lắng nghe sóng biển rì rào
Nhớ lời em nói ngày nào bên ta
Biển về đêm thật là thơ mộng
Gió ngoài khơi lồng lộng đổ về
Trên cao có mãnh trăng thề
Soi đường cho sóng đi về trong đêm
Sóng hôn lên môi mềm bờ cát
Theo gió về biển hát tình ca
Trăng vàng soi bóng biển xa
Bên nhau ta lại ngân nga thơ tình.

Những bài thơ tự sáng tác viết về biển Vũng Tàu mới nhất

VŨNG TÀU BIỂN GỌI – Thơ: Đào Văn Cứu
Anh muốn về Vũng Tàu chốn thần tiên
Thăm người đẹp dịu hiền nơi biển cả
Có đôi mắt huyền đen chờ giải mã
Về bãi sau kề mỏm đá ta ngồi
Anh muốn về mà sao quá xa xôi
Miền đất hứa bồi hồi trong huyền thoại
Có bãi cát trắng dài bờ thoai thoải
Đã hẹn em từ năm ngoái nơi này
Anh muốn về tay nắm một bàn tay
Cùng đi dạo lúc ngày vừa xẩm tối
Thư thả nhé có gì đâu phải vội
Bởi có em người dẫn lối chỉ đường
Anh muốn về với sóng gió đại dương
Ngắm thỏa thích phố phường nơi em ở
Em từng nói sẽ làm anh bỡ ngỡ
Vũng Tàu ơi anh nợ một lần về
Hẹn một ngày tới biển thỏa đam mê
Hồn thả sóng giữa bốn bề xanh thẳm
Anh rừng rú cách em vài trăm dặm
Bỗng chiều nay nhớ lắm biển Vũng Tàu.

VŨNG TÀU NGÀY LỄ…!!! – Thơ: Xuân Mai

Ôi! Vũng Tàu tiên….Vũng Tàu ghiền!
Những ngày lễ lớn….thật muốn điên
Người đâu túa đến….đông như kiến?
Bãi biển êm đềm….chẳng thể yên
……
Ôi! Vũng Tàu tiên….Vũng Tàu tiền!
Nhà hàng khách sạn….nổi liên miên
Bao nhiêu hải sản….món ăn biển
Chặt chém tơi bời….cũng chẳng kiên
……
Ôi! Vũng Tàu tiên….Vũng Tàu hiền
Vũng Tàu xứ biển….cảnh thiên nhiên
Mỗi khi đến lễ….không thành kiến
Khách chọn Vũng Tàu….nghĩ hằng niên./.

TẠM BIỆT VŨNG TÀU – Thơ: Nguyễn Quốc Thủ

Thôi người ở lại gặp may
Ta về chúc một chuyến bay tuyệt vời
Chia tay nhớ mắt ai cười
Giọt nồng lăn ấm má người tiễn đưa
Ta xin nhận hết dư thừa
Và xin cả tiếng chuông chùa nao nao
Người đi đến với ngọt ngào
Ta về với đất thuở nào chôn rau
Thôi người ở lại bên nhau
Trời cho lúa tốt năm sau lại vào
Vũng Tàu – Hà Tĩnh tâm giao
Tình còn giăng mắc trong bao tấm lòng
Xa người ta nhớ ta mong
Vẫn luôn tỏa ánh trăng hồng đầy vơi
Thôi người ở lại người ơi
Rượu ngon ấm độ đường tôi ngày về.

VỀ VŨNG TÀU VỚI EM – Thơ: Vũ Huệ

Anh có về Vũng Tàu với em không
Cưỡi sóng biển ngắm mây hồng buổi sớm
Trườn trên cát cùng vui đùa nghịch ngợm
Xây lâu đài tình mới chớm nở hoa
Gió vuốt ve từng sợi nắng chan hòa
Đan dệt trải cài giao thoa răng lược
Thuyền tấp nập trở về neo Bãi Trước
Hôn bến chờ rồi lại ngược ra khơi
Núi lớn tạo Hồ Mây cảnh tuyệt vời
Ngự trên đỉnh nhiều trò chơi giải trí
Thác nước chảy trên núi cao hùng vĩ
Chốn bồng lai thú vị đến mê hồn
Say ráng chiều cùng sắc tím hoàng hôn
Nghe tiếng đập sóng vỗ dồn ghềnh đá
Ngắm tượng Chúa Núi nhỏ trông biển cả
Dang tay dài ôm mọi ngả thân thương
Ghé Bạch Dinh biệt thự trắng vôi tường
Khu di tích về thiên đường nghỉ dưỡng
Vua Bảo Đại cùng các quan thụ hưởng
Nay trưng bày súng thần hướng đảo xa
Mũi Nghinh Phong Bãi Sau đảo Hòn Bà
Thăm Bãi Dứa qua Niết bàn Tịnh xá
Bãi Dâu với nhiều quán ngon món lạ
Thưởng cà fe hóng gió thả tâm tình
Đêm đèn màu huyền ảo ánh lung linh
Phố nhộn nhịp nhưng yên bình êm ả
Trèo lên đỉnh ngọn Hải Đăng mới đã
Thấy Vũng tàu quyến rũ quá đi thôi
Khách đến đây luôn cảm thấy bồi hồi
Bởi phong cảnh của nhiều nơi rất đẹp
Dân thân thiện cởi mở không o ép
Để khi về lưu luyến chép vần thơ.

MỘT THOÁNG VŨNG TÀU – Thơ: Hồng Vinh

Đứng bên bờ biển như mơ
Vũng Tàu một thoáng mà ngờ chiêm bao
Nhấp nhô sóng biển rì rào
Bãi Dâu, Bãi Dứa, làm xao xuyến lòng
Nghinh Phong ai đứng chờ trông
Nhớ khi hai đứa đợi mong hẹn hò
Chuông chùa vang vọng nhỏ to
Từ bi niệm phật đến cho Niết Bàn
Tình người thắm thiết chứa chan
Vũng Tàu biển đẹp ngập tràn vui tươi
Văn minh lịch sự rạng ngời
Đậm đà tình nghìa tình đời đẹp thay.

ANH CÓ VỀ VŨNG TÀU KHÔNG? – Thơ: Duyên Nguyễn

Anh có về Vũng Tàu quê em không
Nơi Đảo nhỏ Biển mênh mông rộng lớn
Có đàn hải âu chiều về chao lượn
Và có em những buổi sớm mai hồng.
Em ở nơi này chẳng có mùa đông
Hè không nóng nhưng tấm lòng rạo rực
Nhớ anh lắm ôm nỗi buồn ray rức
Có nhiều khi em đã thức trọn đêm.
Nhớ về anh, ngày như muốn dài thêm
Em mơ được phút êm đềm dạo biển
Nhìn ánh mắt mà lòng nghe xao xuyến
Nụ hôn nồng ôi lưu luyến làm sao.
Anh có về không? Để em đón chào
Tình trao anh luôn dạt dào biển cả
Anh nhớ ghé về khi bừng nắng hạ
Ta đắm mình vào biển cả thật vui!.

VỀ VŨNG TÀU – Thơ: Nguyễn Khoan

Cảnh đẹp lừng danh đã tới rồi
Biển xanh sóng vỗ ngợp trùng khơi
Bãi sau khách tắm người nô nức
Bến trước tàu neo cảnh tuyệt vời
Chúa dõi trời xanh nhìn bốn hướng
Phật nhằm đảo biếc ngắm muôn nơi
Chuyển mình hải cảng bừng hương sắc
Tổ quốc vươn lên thế rạng ngời.
KẾT
Các bạn vừa xem qua những bài thơ viết về biển Vũng Tàu thật hay và cảm xúc từ nhiều tác giả. Hãy chia sẻ cảm xúc của riêng bạn về biển Vũng Tàu ở phần bình luận bên dưới nhé!.

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *