TS. NGUYỄN THỊ HỒNG MIÊN KÍNH TẶNG CÁC CHIẾN SĨ CÔNG AN NHÂN DÂN
NHỮNG CÁNH CHIM KHÔNG MỎI
NGUYỄN THỊ HỒNG MIÊN
Một công việc gian truân
Một tấm lòng nghĩa nhân
Nguyện vì nước quên thân
Nguyện vì dân phục vụ
Lời Bác anh luôn nhớ
Anh chiến đấu quên mình
Không quản ngại hi sinh
Dùng máu xương đánh đổi
Cho xã hội yên bình
Nhiệm vụ là quang vinh
Nhân dân là số một
Bữa cơm nhà thưa thớt
Giấc ngủ chẳng vẹn tròn
Với Đảng một lòng son
Anh hết mình dâng hiến
Cho xã hội văn minh
Cho đất nước hòa bình
Chẳng ngại gì gian khó
Những vụ án chất chồng
Nào ma túy, mại dâm
Vẫn còn kia chưa hết
Những tháng ngày quyết liệt
Diệt ác bá, côn đồ
Nạn hối lộ, tham ô
Anh quên mình chiến đấu
Với một lòng nung nấu
Vì tổ quốc hi sinh
Vì nhân dân quên mình
Anh nguyện tròn trung, hiếu
Có ai không thấu hiểu
Người công an nhân dân
Người mang những mùa xuân
Cho yên bình xã hội
Những cánh chim không mỏi!
EM LÀ CẢNH SÁT GIAO THÔNG ĐÔ THÀNH
NGUYỄN THỊ HỒNG MIÊN
Phục trang màu cúc, mai vàng
Ngôi sao trên mũ hiên ngang rạng ngời
Ôi “bông hồng thép” thắm tươi
Tỏa hương thơm ngát giữa nơi đô thành
Là nữ cảnh sát tinh anh
Chốt giao thông giữa trời xanh bao ngày
Phân luồng điều khiển luôn tay
Đường ngang, lối dọc, hàng ngay nối hàng
Hồi còi lệnh dứt vang vang
Từng đoàn xe cộ nhịp nhàng ngược xuôi
Ngã tư rộn rã dòng người
Bụi đường, xe khói ngợp trời sớm khuya
Chốt giao thông vẫn chẳng lìa
Em người cảnh sát đứng chia phân luồng
Mặc cho giá rét thấu xương
Nắng hè đổ lửa, bụi đường nóng ran
Mặc cho gió bấc, mưa tràn
Mặc cho sớm tối xen đan xoay vòng
Mặc trời xuân, hạ, thu, đông
Chốt giao thông vẫn một lòng kiên trung
Xứng danh con cháu Bà Trưng
Tự tin, trung hậu, anh hùng hiên ngang
Chẳng son phấn với lụa vàng
Mà em vẫn đẹp dịu dàng phố đông
Ngàn năm nét đẹp chuyên- hồng
Em là cảnh sát giao thông đô thành.
SÁU ĐIỀU BÁC DẠY LÀ LỜI VÀNG SON
NGUYỄN THỊ HỒNG MIÊN
Nhớ lời Bác dạy năm nào
Người con của Đảng tự hào vì dân
Tự mình liêm chính, kiệm cần
Kính trọng, lễ phép với dân hết mình
Với Đảng, Chính phủ trung thành
Công việc tận tụy hy sinh chẳng sờn
Với đồng sự chẳng thiệt hơn
Hài hòa, thân ái vẹn tròn trước sau
Với địch kiên quyết đương đầu
Khéo khôn, mưu lược diệt mau quân thù
Lời Bác sáng tỏa ngàn thu
Chúng con xin nguyện thi đua luyện rèn
Giữ cho xã hội bình yên
Giữ cho hạnh phúc đoàn viên nhà nhà
Giữ cho tiếng hát ngân nga
Thiện, nhân trong sáng kết hoa đời thường
Giữ cho trọn vẹn yêu thương
Giữ cho muôn nẻo con đường bình an
Là người chiến sĩ công an
Một lòng xin nguyện gian nan vì đời
Dân giàu, nước mạnh Bác ơi!
Sáu điều Bác dạy là lời vàng son.
BƯỚC CHÂN NGƯỜI CHIẾN SĨ CÔNG AN LẶNG THẦM
NGUYỄN THỊ HỒNG MIÊN
Hai mươi năm nơi phố núi quê tôi
Chị vẫn đi lặng thầm con đường nhỏ
Vẫn tận tụy nhiệm vụ nơi xóm phố
Gìn giữ yên bình, hạnh phúc nhân dân
Mặc hiểm nguy, mặc vất vả gian truân
Tệ nạn mại dâm, cờ bạc, ma túy
Những kẻ côn đồ, tim ma, máu quỷ
Đâu đó lẩn mình, tìm cách ra tay
Cuộc chiến thời bình, hiểm ác nguy gay
Làm sao đây để diệt gian, trừ ác
Làm sao đây để những người lầm lạc
Phục thiện quay về với đạo đức lương tri
Vì nhân dân chị lặng lẽ bước đi
Từng ngôi nhà, từng con đường lối phố
Nắm bắt tình hình, sẻ chia, giúp đỡ
Chị dùng tình người đánh thức nhân tâm
Chồng chất âu lo, công việc lặng thầm
Cái hỗn tạp của thời kì mở cửa
Những khó khăn giữa đời thường chất chứa
Hiện hữu trong mỗi ngôi nhà, góc phố hoang sơ
Năm tháng trôi, cứ như thực, như mơ
Những con nghiện xin cai mình tự nguyện
Kẻ côn đồ xin cải mình phục thiện
Tệ nạn bị đẩy lùi, hạnh phúc hân hoan
Trách nhiệm, nghĩa tình, người chiến sĩ công an
Hai mươi năm quê hương bao đổi mới
Chị vẫn đi trên con đường phố núi
Bước chân lặng thầm gom góp những chiến công.
(Kính tặng chị Phương Duyên – Chiến sĩ an ninh P Tân Thanh- TP Điện Biên Phủ)
ANH NGƯỜI CHIẾN SĨ CÔNG AN NHÂN DÂN
NGUYỄN THỊ HỒNG MIÊN
Một màu xanh bình dị rất khiêm nhường
Màu áo anh thắm chiến công rực rỡ
Đánh đổi bằng mồ hôi, máu xương, gian khổ
Lấy yên bình, hạnh phúc của nhân dân
Dòng thời gian quay guồng những bước chân
Nhiệm vụ lên trên, ngày đêm không kể
Những vụ án, những hiện trường cam go dâu bể
Vì nhân dân quên mình, quên hạnh phúc riêng tư
Một mái nhà bình dị đơn sơ
Đứa con thơ ngóng cha về mỗi tối
Người vợ hiền, những đêm chờ mòn mỏi
Anh vẫn miệt mài quên cả thời gian
Nghề giản dị nhưng khó nhọc gian nan
Bữa cơm nhà đếm ngón tay thưa thớt
Giấc ngủ chẳng tròn, nhiệm vụ giao bất chợt
Anh lại lên đường mặc giá rét canh thâu
Đảng trao nhiệm vụ, gian khó đương đầu
Dân gửi niềm tin, quên mình phục vụ
Ma túy, côn đồ, ác gian có đủ
Cuộc chiến thời bình quyết liệt chẳng súng vang
Bao chiến công đánh đổi bằng tính mạng
Nhiều đồng đội không trở về sau mỗi trận xông pha
Để lại con thơ, vợ trẻ, mẹ già
Những hi sinh có bao giờ kể hết
Bao trận chiến vẫn tháng ngày chưa kết
Anh vẫn lặng thầm với nhiệm vụ quang vinh
Mặc khó khăn, mặc vất vả hi sinh
Với Đảng với dân anh một lòng trung hiếu.
ÁNH SAO LẶNG THẦM
NGUYỄN THỊ HỒNG MIÊN
Canh khuya phố xá bình yên
Người người chăn ấm, đệm êm gối mềm
Bước chân lặng lẽ đêm đêm
Anh người chiến sĩ bỏ quên nhọc nhằn
Tháng ngày đông, hạ, thu, xuân
Sao khuya hòa bóng canh tuần bên anh
Giữ cho trời lặng trăng thanh
Nhà nhà hạnh phúc, giấc lành gần xa
Mặc cho giá rét thấu da
Vợ hiền mòn mỏi mái nhà đơn côi
Mặc cho gian khó đầy vơi
Bước chân thầm lặng giữa đời sớm hôm
Vì dân, vì nước vẹn tròn
Một lòng dâng hiến, sắt son lời thề
Bầu trời ngàn ánh sao khuya
Ngôi sao sáng nhất đó là bóng anh!
NHỮNG BÔNG HOA THÉP GIỮA MÙA XUÂN
Nguyễn Thị Hồng Miên
Xuân đã về trên khắp nẻo gần xa
Covid bùng lên nguy nan dịch giã
Để xuân hồng thắm xuân muôn ngả
Các anh lên đường với nhiệm vụ quang vinh
Vì nhân dân quên mình
Bao chốt canh nơi đường làng xóm phố
Hình bóng các anh đêm ngày không ngủ
Túc trực canh phòng cho cuộc sống bình yên
Chẳng có bữa cơm giao thừa hạnh phúc đoàn viên
Chỉ có sương sa chất chồng mưa nắng
Hộp cơm, ống mì giọt mồ hôi đắng
Bữa ăn vội vàng giấc ngủ chẳng tròn canh
Vì Tổ quốc hi sinh
Bao khu cách ly giữa vùng tâm dịch
Gian khó chất chồng trên vai người chiến sĩ
Gần tháng rồi các anh không nghỉ
Gần tháng rồi các anh chẳng về nhà
Lời chúc tết mẹ cha qua dòng tin vội vã
Giữ yên bình nhiệm vụ là tất cả
Canh giấc ngủ, chuyển từng hộp cơm, chăn ấm đến đồng bào
Đất nước bình yên hạnh phúc ngọt ngào
Giữa xuân hồng nở bao bông hoa thép
Người chiến sĩ công an những bông hoa đẹp
Sống quên mình vì hạnh phúc nhân dân
Những bông hoa thép mang trái tim mùa xuân
Tỏa ngát hương giữa đời thường bình dị…!
ĐỢI ANH VỀ
Nguyễn Thị Hồng miên
Em đợi anh bao sớm ngả chiều tà
Ngóng tin anh nơi miền xa thăm thẳm
Nỗi nhớ thương cứ dội về đăm đắm
Anh yêu ơi! Chống dịch đến đâu rồi
Hôm anh đi đào chúm chím nụ cười
Tết sắp về anh lên đường vội vã
Dịch bệnh bùng lên nguy nan giặc giã
Mệnh lệnh non sông cả dân tộc đồng lòng
Mấy ngàn năm truyền thống Lạc- Hồng
Trước kẻ thù chưa bao giờ chùn bước
Nay chống dịch mặc nguy nan phía trước
Mọi người dân thành dũng sĩ kiên cường
Nơi tuyến đầu anh chẳng quản gió sương
Màu áo xanh dầm mưa dãi nắng
Túc trực canh phòng đêm ngày thức trắng
Quên thời gian quên bữa ăn giấc ngủ
Mặc đào mai nở trước thềm năm cũ
Mặc tết về chẳng có sự đoàn viên
Chỉ ước nguyện Tổ quốc được bình yên
Dịch dã tan rồi mùa xuân ở lại
Con phố dài sớm chiều em ngóng mãi
Giọt mưa xuân đọng lại ướt mi huyền
Bao nhớ thương em gói chặt vào tim
Và em tin anh về trong chiến thắng.
NGƯỜI CHIẾN SĨ CƠ ĐỘNG
Nguyễn Thị Hồng Miên
Anh người chiến sĩ giữa đời thường bình dị
Giữ bình yên cho cuộc sống yên bình
Anh sẵn sàng chiến đấu và hi sinh
Nơi hiểm nguy anh xông vào lửa đạn
Lính cơ động cái nghề lắm gian nan
Khắp bốn phương dấu chân anh không mỏi
Ác bá côn đồ chất chồng nhức nhối
Anh xông pha mặc nguy hiểm khôn lường
Đời phong trần lính cơ động bốn phương
Chẳng có giây phút bình yên mái nhà hạnh phúc
Nhiệm vụ hàng đầu từng phút giây túc trực
Mệnh lệnh lên đường chẳng kể thời gian
Mặc vất vả mặc công việc gian nan
Trái tim anh luôn ngận tràn sức trẻ
Cháy bỏng yêu em yêu quê hương đất mẹ
Nguyện một lòng vì Đảng vì dân
Lính cơ động giữa cuộc sống xoay vần
Vì nước quên thân một lòng trung hiếu
Và em yêu ơi mong em hãy hiểu
Anh yêu em yêu đất nước hòa bình
Anh một đời sống trọn để hi sinh
Để yêu em yêu quê mình đất nước
Hình bóng em sau bóng hình Tổ quốc
Trái tim anh thành lá chắn yên bình…!
Số lượt xem: 34409
Số lượt thích:
0 người