Mùa trung thu về, tôi chợt nhớ đến những ánh trăng rằm của ngày xưa – STTHAY

Một mùa Tết trung thu nữa lại sắp về. Những ngày này, ra đường đã lác đác thấy các xe đạp rong chở những hồng ngâm, hồng đỏ, bưởi, các quầy sạp bày bán bánh trung thu. Lòng lại bồi hồi, nhớ về một tuổi thơ năm nào cũng háo hức đón chờ rằm tháng Tám.

 

Những kí ức của cái trung thu nghèo ngày xưa vẫn cứ râm ran, vẫn cứ ngọt ngào tới lạ. Đám trẻ con chân đất, nhem nhuốc, quần áo lấm lem, mà vẫn cứ hồn nhiên, ngây thơ vẫn cứ vui trọn vẹn niềm vui trong cái tết của riêng mình.

 

Nhìn lũ trẻ chơi đèn ông sao ngoài sân. Nụ cười bất giác hiện trên môi tôi. Tôi không hiểu nụ cười đó có ý nghĩa gì. Phải chăng tôi đang vui mừng khi chợt nhớ về những kỉ niệm vui tươi ngày nhỏ, khi tôi còn đi sinh hoạt hè dịp trung thu, hay đó còn là sự tiếc nuối cho một tuổi thơ trôi qua quá nhanh.

 

Một mùa Trung Thu nữa lại về, gợi lên trong chúng ta bao ký ức tuổi thơ với chú Cuội, chị Hằng, với những đêm trăng thắp đèn ông sao quanh làng, quanh xóm…

Mùa trung thu về, tôi chợt nhớ đến những ánh trăng rằm của ngày xưa

Nơi đất lạ đông người lại qua, tôi thèm khát ai đó đi ngang rao bán chiếc vé khứ hồi trở về tuổi thơ, tôi sẽ giành lấy thật nhanh để mùa nhớ không nhức nhối như bây giờ mỗi khi trung thu về…

 

Chợt thấy lòng buồn tênh. Một mùa trung thu nữa sắp đến rồi và lại thêm một lần Tết đoàn viên xa quê, xa nhà… Miền kí ức lại nhức nhối nhớ thương.

 

Giá được quay lại tuổi thơ, một thời vô tư không lo nghĩ, muốn chơi có thể chơi, muốn ngủ có thể ngủ, một tuổi thơ hàng năm phá cỗ đêm rằm…

Trung thu rắp về, tất cả ùa về trong kí ức tôi như một thước phim. Tiếng trẻ con nô đùa theo từng đám trong những tiếng nhạc vui tươi của bản nhạc trăng rằm. Tiếng phụ huynh hò hét đuổi theo những em nhỏ tập chạy theo chân anh chị lớn…

 

Bao mùa Trung thu trôi qua trong lặng lẽ và cũng bao mùa Nội đã ra đi mãi mãi. Ngảy xưa nội bảo rằng lúc nào nội còn sống thì nội sẽ làm đèn kéo quân cho tôi nhưng chờ mãi, chờ hoài…Đèn kéo quân năm xưa trôi về một miền nhớ thương xa xôi với bóng dáng nội hiền từ.

Mùa trung thu về, tôi chợt nhớ đến những ánh trăng rằm của ngày xưa

Tháng Tám đã về trong sắc cốm xanh, sắc hồng đỏ và ánh đèn lồng rực rỡ giăng đầy khắp các con phố. Mùa Vu lan và mùa Tết Trung thu nối tiếp nhau gợi nhớ tình thân da diết.

 

Lại một mùa trung thu nữa lại về, tim tôi bỗng thắt lại khi nhớ tới bố mẹ nơi quê nhà. Chỉ nghĩ đến cảnh, mỗi Trung thu chỉ còn hai ông bà ngồi ngắm trăng nhớ đến tiếng cười ríu ran của con trẻ, lòng tôi bỗng lại rưng rưng khóe mi.

 

Nơi đất lạ đông người lại qua, tôi thèm khát ai đó đi ngang rao bán chiếc vé khứ hồi trở về tuổi thơ, tôi sẽ giành lấy thật nhanh để mùa nhớ không nhức nhối như bây giờ mỗi khi trung thu về…

 

Dù đã không còn ở lứa tuổi hồi hộp ngóng trông ánh trăng tròn trong những ngày tháng tám nhưng mỗi buổi đi làm về qua con phố Hàng Mã nhộn nhịp những ngày đầu thu là kí ức trong tôi về những sắc màu xanh đỏ cùng ánh trăng vàng lại ùa về lung linh…

 

Với tôi, mỗi dịp Tết Trung thu, cùng với tiếng trống lân dồn dập, trong tôi cứ bồi hồi, xúc động, tôi như thấy tôi trong hình ảnh của những đứa trẻ đang hân hoan vui đón Tết trăng rằm!

Mùa trung thu về, tôi chợt nhớ đến những ánh trăng rằm của ngày xưa

Một mùa Tết trung thu nữa lại sắp về, không khí trung thu đã tràn ngập trên khắp các con đường, con hẻm ở Hà Nội. Tuy đã qua tuổi thơ ngọt ngào quà bánh, nhưng mỗi dịp Trung Thu tôi lại háo hức với những cảm xúc đan xen của tuổi thơ ấu.  Lòng lại bồi hồi, nhớ về một tuổi thơ năm nào cũng háo hức đón chờ rằm tháng Tám…

 

Dưới ánh trăng dát bạc của đêm rằm, những ngọn nến lung linh trên từng con đường làng nhỏ quanh co, từng hàng cây xanh rì rào trong gió. Những câu hát về trung thu văng vẳng trong đêm, đi vào bầu trời kí ức tuổi thơ. Một mùa trung thu nữa về rồi…

 

Tết trung thu là một cái gì đó sống mãi trong kí ức của riêng tôi, nó đặc biệt theo cách riêng, nó mang thứ hương vị đặc biệt của tuổi thơ… Ngẫm nghĩ thì thấy ghen tỵ với sự đủ đầy của trẻ con bây giờ, nhưng bù lại tôi đã có rất nhiều những câu chuyện của đêm trăng rằm ngày xưa.

 

Lời kết: Ngày nay, cuộc sống đã đủ đầy sung túc hơn, Trung thu nay cũng không còn giống như trước cả về yếu tố vật chất lẫn tinh thần. Mỗi khi Trung thu đến, nhiều người không khỏi bồi hồi khi hoài niệm lại kí ức một thời tuổi thơ trong trẻo, hồn nhiên dưới ánh trăng trong.

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *