Danh ngôn Lỗ Tấn

by phongtauhu
in Văn học Trung Quốc

* Trên mặt đất vốn không có đường, người đi nhiều thì thành đường. (Truyện Cố hương)

* Đường là do con người giẫm nát chỗ chông gai mà tạo ra. (Tạp văn Cảm nghĩ nhỏ)

* Người chết chỉ chết thật khi họ chết trong lòng người sống. (Tạp văn Chỗ chết)

* Những người thấy buồn chán trong ngày nghỉ, chẳng qua vì họ chưa làm hết sức trong ngày làm việc. (Tạp văn Cảm nghĩ nhỏ)

* Từ trong suối chảy ra là nước, từ trong huyết quản chảy ra là máu. (Tạp văn Cảm nghĩ nhỏ)

* Tôi cũng giống như con bò… ăn vào toàn là cỏ nhưng vắt ra là sữa. (Tạp văn Cảm nghĩ vụn vặt)

* Nhân vật của tôi thường là chắp vá, mồm miệng ở Sơn Tây, áo quần ở Bắc Kinh… tôi không chuyên chú lấy một người mẫu cố định nào. (Tôi viết tiểu thuyết như thế nào?)

* Bi kịch trình bày sự mất đi của cái nên có; hài kịch trình bày sự mất đi của cái không nên có. (Cảm nghĩ vụn vặt)

* Dùng con mắt hạt đậu để đo núi Thái Sơn thì núi Thái Sơn cũng chỉ bé bằng hạt đậu. (Tạp văn Về vấn đề làm tuyển tập)

LƯƠNG DUY THỨ sưu tầm

Share this:

Thích bài này:

Thích

Đang tải…

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *