Hà Nội cổ kính nhưng vẫn hiện đại, giản dị nhưng vẫn sầm uất. Dưới đây là những bài thơ về Hà Nội vừa hay vừa đong đầy cảm xúc giúp bạn hiểu hơn về vùng đất ngàn năm văn hiến này.
1. Những bài thơ về Hồ Tây Hà Nội
Nhắc đến những bài thơ về Hà Nội, chúng ta không thể bỏ qua các tác phẩm về Hồ Tây với vẻ đẹp cuốn hút, lãng mạn. Và như một lẽ tự nhiên, vẻ đẹp mênh mang của Hồ Tây luôn dễ chạm vào trái tim của người nghệ sĩ.
1.1 Bài thơ Chiều Hồ Tây – Tác giả: Lan Dạ Hương
Một chiều dạo bước Hồ Tây
Mênh mang dịu nhẹ đắm say lòng người
Gió ru những nụ hồng tươi
Trên môi em cười hút cả hồn anh
Trời xanh mặt đất hiền lành
Giữa nơi nhộn nhịp vẫn dành một bên
Nên thơ chút cảnh êm đềm
Buông lời đối họa cho mềm câu thơ
Dệt thêm những sợi ước mơ
Mong một bến bờ mình vẫn bên nhau.
1.2 Bài thơ Nhớ Hồ Tây – Tác giả: Lan Dạ Hương
Em thấy nhớ Hồ Tây một sớm
Xuân nhẹ nhàng lan tỏa đâu đây
Giữa mênh mông một thoáng Hồ Tây
Vẫn chứa chan một niềm tha thiết
Trên không gian một màu thanh khiết
Nụ cười còn đọng mãi trên môi
Niềm yêu thương giữ trọn cho đời
Cùng năm tháng theo màu tươi sáng
Dòng thơ tình vẫn luôn dào dạt
Em tặng anh những khoảnh khắc cuộc đời
Những ân tình còn mãi vui tươi
Và luôn có tiếng cười đầy hạnh phúc.
1.3 Bài thơ Hồ Tây Chiều Đông – Tác giả: Nguyễn Đình Huân
Anh về đây Hà Nội một chiều đông
Chiều Hồ Tây với mênh mông nỗi nhớ
Đông đã về lăn tăn con sóng nhỏ
Người bên người mặc cho gió bấc lay
Anh nhớ em anh muốn nắm bàn tay
Trao em nụ hôn ngất ngây nồng ấm
Từng cặp tình nhân dìu nhau đi chầm chậm
Gió bấc run người có thấm gì đâu
Em nhớ không những ngày ấy bên nhau
Đường Thanh Niên mối tình đầu ta ngỏ
Chiều mùa đông nụ hôn trao trong gió
Cháy bập bùng trái tim đỏ yêu thương
Giờ đây cô đơn đi dọc con đường
Tìm Cúc Chi để nhớ hương ngày ấy
Hoa Cúc Chi vẫn thân thương như vậy
Như ngày nào là em đấy Cúc Chi
Ngày chia tay em lặng lẽ ra đi
Chiều Hồ Tây lời thầm thì con sóng
Anh về đây một mình anh một bóng
Tìm em hoài mà anh chẳng thấy em.
1.4 Bài thơ Tuyệt Cảnh Tây Hồ – Tác giả: Phương Xuân
Xanh xanh óng ánh trời Hồ Tây
Bàng bạc phau phau mặt nước đầy
Giăng lá phượng vươn như ổ nhện
Thu mình khép lại một nhành cây
Xa xa tiếng sáo nghe vang váng
Văng vẳng chim kêu chíp chíp lầy
Huyền ảo chiều tà in bóng ngả
Lung linh tuyệt cảnh ở nơi đây.
2. Những bài thơ về Hà Nội mùa đông
Khác với những bài thơ về Hà Nội mùa thu, thơ về Hà Nội mùa đông mang chút buồn man mác của tiết trời giá lạnh. Nỗi nhớ về người yêu đi xa đã lâu chưa gặp lại cũng được thể hiện qua những vần thơ đầy cảm xúc.
2.1 Bài thơ Một Thoáng Mùa Đông Hà Nội – Tác giả: Mỹ Hạnh
Hà Nội mùa đông sông Hồng nghiêng vào phố
Sương chưa tan chân ướt cỏ triền đê
Cầu Long Biên em lỡ nhịp quên về
Lang thang với vạt cúc vàng chớm nụ.
Chiều cuối đông đóa hồng quên khép cánh
Em gái quê chân chất gánh hàng hoa
Sông lững lờ đỏ ửng sắc phù sa
Đây làng lúa ngát xanh màu cổ tích.
Em chợt mong một góc vắng cô tịch
Giữa ồn ào giữa náo nhiệt thành đô
Hà Nội xưa còn nét vẽ mơ hồ
Làng trong phố thanh tao và e lệ.
Bức chân dung qua trầm luân dâu bể
Liệu có còn những nề nếp đoan trang?
Phố âu lo đêm thức trắng chong đèn
Trăng đông lạnh co ro trong ngõ tối.
Người quên chi mà rảo chân bước vội
Mảng thời gian loang lổ những hoài nghi
Phố trong mơ thấp thoáng bóng voi quỳ
Người quân tử bỏ gươm xây hạnh phúc!
2.2 Bài thơ Hà Nội vào đông – Tác giả: Long Trần
Hà Nội vào đông…
Thoáng chút heo may cho má thắm ửng hồng
Hay tại hơi thở ai chợt nồng nàn lướt qua thật khẽ
Tim bồi hồi run nhẹ…
Ánh mắt nào chớp thật gọn cả dáng hình em!
Hà Nội vào đông….
Hà Nội vẫn thân quen
Riêng phố nhỏ chiều nay sao như thật lạ
Có phải chăng chỉ vì cái nhìn của ai ấm quá
Làm phố chung chiêng…!
Hà Nội vào đông…
Em thả cho nỗi nhớ chao nghiêng
Cuộn thật tròn , thật tròn để lăn về nơi ấy
Nơi ánh mắt cồn cào như sóng dậy
Đốt cháy em, tan chảy khối băng tình!
Hà Nội vào đông…
Dường như tất cả đều thật lung linh
Trên phố nhỏ quanh mình hình như góc nào cũng ấm
Chợt tủm tỉm cười, con tim như xao động
Có lẽ…mình yêu…!
2.3 Bài thơ Đông Thật Rồi – Tác giả: Giáng Hương
Đành tắt đi chút nắng
Cho trời nhuộm sắc Đông
Phủ thêm màn sương trắng
Đêm lạnh tràn mênh mông
Đông đã về trên phố
Mưa phùn ướt lối về
Cho bờ môi run nhẹ
Giọt từng giọt lê thê
Gió đông ru thật khẽ
Trên mái phố buồn tênh
Đâu rồi… ngày nắng lửa
Khiến cho lòng chênh vênh
Rét mướt vừa ghé cửa
Mưa cũng đã vương mành
Nhớ cho buồn giăng mắc
Sao đông về thật nhanh
Gió về thêm se sắt
Hiu hắt những tàn cây
Chiều không ai phố vắng
Mưa cho nhớ giăng đầy
Sương mùa đông thầm lặng
Hoa sữa rụng cuối mùa
Thương hoài bờ vai nhỏ
Hứng những giọt mưa thưa…
2.4 Bài thơ Nỗi nhớ xa xôi – Tác giả: Cỏ Hồng
Hà Nội ơi! Hàng sữa xác xơ gầy
Bao năm tháng vẫn đong đầy nỗi nhớ
Khung cửa nhỏ, tiếng thở dài trăn trở
Biết bao giờ em mới trở về thăm
Hà Nội ơi! Vẫn lặng lẽ tháng năm
Chiều phố Cổ nét thăng trầm huyền bí
Chiều Hồ Tây…đông dịu dàng thi vị
Liễu mơ màng rủ mộng mị hồn tôi
Hà Nội ơi! Một nỗi nhớ xa xôi
Đông dịu ngọt trên bờ môi nồng thắm
Ánh mắt ai đốt cháy chiều thăm thẳm
Đông lạnh về…nhớ lắm…một vòng tay.
3. Những bài thơ về thủ đô Hà Nội mầm non
Hà Nội vào thu là những ngày đẹp nhất trong năm, bầu trời dường như trong xanh và cao hơn, ánh nắng vàng trải dài trên mọi con phố, nẻo đường. Đâu đó, chúng ta còn có thể ngửi thấy thoang thoảng mùi hoa sữa trong gió. Tự bao giờ, những hình ảnh như thế đã đi vào các bài thơ về Hà Nội, vào bài học của bao thế hệ học sinh.
3.1 Bài thơ Hà Nội – Tác giả: Trần Đăng Khoa
Hà Nội có chong chóng
Cứ tự quay trong nhà
Không cần trời thổi gió
Không cần bạn chạy xa.
Hà Nội có nhiều hoa
Bó từng chùm cẩn thận
Mấy chú vào mùa hoa
Tươi cười ra mặt trận.
Hà Nội có Hồ Gươm
Nước xanh như pha mực
Bên hồ ngọn Tháp Bút
Viết thơ lên trời cao.
Hà Nội có nhiều hào
Bụng súng đầy những đạn
Và có nhiều búp bê
Bóng tròn cho các bạn.
Hà Nội có tàu điện
Đi về cứ leng keng
Người xuống và người lên
Người nào trông cũng đẹp.
Mấy năm giặc bắn phá
Ba Đình vẫn xanh cây
Trăng vàng chùa Một Cột
Phủ Tây Hồ hoa bay…
3.2 Bài thơ Em là mùa thu Hà Nội – Tác giả: Nguyễn Đình Huân
Không biết bây giờ em còn nhớ anh không
Sau bao năm em ra đi bỏ anh ở lại
Để cho lòng anh cô đơn trống trải
Những tháng ngày sống thiếu vắng em yêu
Em còn nhớ không, ngày xưa những buổi chiều
Hà Nội mùa thu, ta bên nhau trong gió
Nắm tay anh em thì thầm nói nhỏ
Em ước gì, Hà Nội mãi là thu
Đừng có mùa đông lạnh giá âm u
Đừng có mùa hè nắng nóng oi bức
Con tim em không bao giờ bứt rứt
Khi mùa hè chúng ta phải chia tay
Chỉ có mùa thu em mãi đắm say
Và hai đứa mình yêu nhau tha thiết
Nụ hôn đầu sao ngọt ngào da diết
Em dịu dàng như Hà Nội mùa thu
Mùa thu qua đi đông đến mây mù
Em ra đi mang theo mùa thu Hà Nội
Trong lòng anh chỉ còn bóng tối
Khoảng trống trong anh chính là em
Mùa thu chỉ về khi mỗi đêm đêm
Em cùng anh đang đi trong giấc mộng
Hà Nội mùa thu trời cao lồng lộng
Và trong mơ ta vẫn nắm tay nhau.
4. Những bài thơ về Hà Nội 36 phố phường
Hà Nội 36 phố phường là câu nói nổi tiếng có lẽ ai cũng đã từng nghe qua. Trong kho tàng thơ ca, những bài thơ về Hà Nội 36 phố phường chính là bức tranh tái hiện sự sầm uất, náo nhiệt và nên thơ của khu phố cổ ngày xưa.
4.1 Bài thơ Rủ nhau chơi khắp Long Thành – Sưu tầm
Ba mươi sáu phố rành rành chẳng sai.
Hàng Bồ, Hàng Bạc, Hàng Gai
Hàng Buồm, Hàng Thiếc, Hàng Bài, Hàng Khay
Mã Vĩ, Hàng Điếu, Hàng Giày
Hàng Lờ, Hàng Cót, Hàng Mây, Hàng Đàn
Phố Mới, Phúc Kiến, Hàng Than
Hàng Mã, Hàng Mắm, Hàng Than, Hàng Đồng
Hàng Muối, Hàng Nón, Cầu Đông
Hàng Hòm, Hàng Đậu, Hàng Bông, Hàng Bè
Hàng Thùng, Hàng Bát, Hàng Tre
Hàng Vôi, Hàng Giấy, Hàng The, Hàng Gà
Quanh đi đến phố Hàng Da
Trải xem phường phố thật là cũng xinh
Phồn hoa thứ nhất Long Thành
Phố giăng mắc cửi, đường quanh bàn cờ
Người về nhớ cảnh ngẩn ngơ
Bút hoa xin chép nên thơ lưu truyền.
4.2 Bài thơ Đến với thủ đô – Sưu tầm
Ai về Hà nội ngược nước Hồng Hà
Buồm giong ba ngọn vui đà nên vui
Đường về xứ Lạng mù xa..
Có về Hà nội với ta thì về
Đừng thủy thì tiện thuyền bè
Đường bộ cứ bến Bồ Đề mà sang.
4.3 Bài thơ có một Hà Nội Xinh Đẹp – Sưu tầm
Trên trời có một ông sao
Chỗ quang chẳng mọc mọc vào đám mây
Nước Hồ Tây biết bao giờ cạn
Nhị vườn đào biết vạn nào hoa
Đưa nhau một quãng đường xa
Hỏi thăm anh Tú có nhà Cửa Nam.
4.4 Bài thơ Hà Nội 36 phố phường – Tác giả: Nguyễn Bính
Chân bước khoan khoan, lòng hỏi lòng:
Có nên qua đấy nữa hay không?
Không nên qua đấy, nên qua đấy,
Không: Nhớ làm sao! Qua mất công.
Có một chiều kia anh chàng si
Đến đầu phố ấy bỗng ngừng đi:
Hai bên hàng phố hình như họ…
Đi mãi đi hoài có ích chi?
Đem bao hy vọng lúc ra đi,
Chuốc lấy buồn thương lúc trở về.
Lòng mỗi lần đi lần bão táp,
Mỗi lần là một cuộc phân ly.
Chàng đau đớn lắm, môi cắn môi;
Răng cắn vào răng, lời nghẹn lời:
Hờ hững làm sao! Mê đắm quá!
Trời ơi! Cứu vớt lấy tôi! Trời!
Chao ơi! Yêu có ông Trời cứu!
Yêu có ông Trời khóa được chân!
Chàng lại đi về qua phố ấy,
Mấy mươi lần nữa và vân vân…
Chàng đi mãi, đi đi mãi,
Đến một chiều kia, đến một chiều
Phố ấy đỏ bừng lên: Xác Pháo,
Yêu là như thế? Thế là yêu?
Hà Nội ba mươi sáu phố phường,
Lòng chàng đã dứt một tơ vương.
Chàng qua chiều ấy qua chiều khác…
Ô! Một người đi giữa đám tang.
Mỗi người sẽ có cách thể hiện tình cảm với Hà Nội theo những cách khác nhau. Đối với các nhà thơ cũng vậy, Hà Nội luôn là chủ đề khiến họ viết lên những bài thơ hay những câu thơ lắng đọng đầy cảm xúc. Đây chính là lý do vì sao mà trong tương lại, chắc chắn chúng ta sẽ có thêm nhiều bài thơ về Hà Nội hay hơn nữa.
Sưu tầm
Nguồn ảnh: Internet