BÀI THƠ 1
Buồn cho khúc ruột miền Trung
Năm nào cũng chịu bão bùng xác xơ
Nghe tin bão sắp vào bờ
Triệu người cả nước thẫn thờ xót xa
Bão về thêm bạc tóc cha
Lũ về nước mắt mẹ già lại rơi
Miền Trung đã khổ lắm rồi
Nhà tan cửa nát khắp nơi hãi hùng
Bão ơi xin bão hãy dừng
Tan ngay đi bão xin đừng vào đây
Đừng gieo đau khổ đắng cay
Để cho làng xóm đó đây yên bình
Bão ơi xin hãy có tình
Tránh xa nước Việt quê mình bão ơi.
BÀI THƠ 2
Miền Trung đẫm lệ trong than khóc
Giáng xuống đời đau một nỗi sầu
Trắng trời bao phủ, đẫm màn nước
Mênh mông ngập lụt quá đỉnh đầu
Trời cao đổ lệ mưa ngun ngút
Cám cảnh thiên tai chẳng tiếng cười
Đau lòng thắt dạ không nơi trú
Kèm theo đói lạnh tủi phận người
Thương lắm miền Trung khúc ruột mềm
Hai tiếng đồng bào gởi cho nhau
Giờ đang bi đát thương tâm lắm
Giúp nhau hoạn nạn bớt u sầu
Cộng hưởng trời xanh tạo thiên tai
Đưa đến tang thương cảnh vô lường
Hãy vì “BẦU-BÍ” thương nhau nhé
Ca dao ghi khắc suốt dặm trường.
BÀI THƠ 3
Nghe tin mà thấy bàng hoàng
Bão chồng thêm bão ngỡ ngàng khắp nơi
Miền Trung khổ lắm ai ơi
Bão về tới tấp nơi nơi hãi hùng.
Vừa rồi gây khổ Bắc Trung
Giờ đang dần đến hướng vùng phía Nam
Phú Yên Bình Định trong tầm
Kề bên Quảng Ngãi ngồi nằm không yên.
Mong sao vừa tới đất liền
Bão quay đầu lại, ưu phiền chóng tan…
BÀI THƠ 4
Nghe tin bão lại tràn về
Kèm theo mưa lớn, tái tê lòng người
Bầu trời vừa chút sáng tươi
Đã đem mây đến kín trời giăng mưa
Thương sao, thương mấy cho vừa
Trẻ em đi học, sớm trưa tới trường
Thương người hôm sớm lên nương
Thương em, mưa hãy nhường đường em qua
Thương cho sức khoẻ người già
Cầu cho mưa bão đừng qua nước mình!
BÀI THƠ 5
Mưa như vỡ ối kho trời
Đắng lòng khoai lúa cuốn trôi trắng đồng
Mái nhà úp dưới cơn dông
Con sào vỗ nước rỗng không nữa rồi
Miền Trung yêu dấu tôi ơi
Phận người phận đất suốt đời cuộn xô
Ngược nguồn nước mắt nuốt vô
Lũng đời gió rách khi mô được lành
Chưa qua rốn lửa chiến tranh
Lại đau biển chết trở thành xác xơ
Nỗi buồn thấm đẫm ước mơ
Miền Trung ơi…đến bao giờ thôi đau.
BÀI THƠ 6
Nghe tin vào đến đất liền
Bão vẫn còn mạnh mẹ hiền xuýt xoa
Bữa rày đài báo gió to
Lại thêm mưa lớn mẹ lo vô cùng
Gió to mái lắc ngói rung
Mưa to nhà ngập ướt mùng nằm đâu
Run run lắc nhẹ mái đầu
Mong cho trời tạnh mẹ cầu bình yên
Thắp nhang đứng trước tổ tiên
Lần đôi tràng hạt mẹ hiền rưng rưng
Ơn trên mưa dứt gió ngừng
Miền Trung quá khổ xin đừng gieo thêm!
BÀI THƠ 7
Những cảnh tượng đau thương biết mấy
Thật vô cùng cảm thấy vấn vương
Tàn phá cuộc sống đời thường
Vô cùng đau xót nghĩ thương dân nghèo
Bà con quá gieo leo vất vả
Nước mênh mông ngâp cả nhà rồi
Bao nhiêu của cải nổi trôi
Đói cơm ướt lạnh bồi hồi xót xa
Lũ lớn quá dân ta thiệt hại
Biết bao người đi mãi không về
Lợn gà thóc lúa bò bê
Cũng đều chết hết miền quê tan tành
Bao giờ có màu xanh trở lại
Nhìn bà con thảm hại quá trời
Thế là cuộc sống chơi vơi
Cũng là tất cả do trời mà thôi.
BÀI THƠ 8
Mưa lũ đến nhấn chìm khúc ruột
Thấy đau lòng ê buốt tim ta
Nước dâng lên ngập mái nhà
Phận người trong lũ xót xa khốn cùng.
Thương nhiều lắm miền trung gian khó
Suốt bốn mùa nắng gió bão dông
Đời người sống kiếp long đong
Nhìn bao em nhỏ đắng lòng người ơi!
Mong lũ hết cho vơi nổi khổ
Để bà con còn chổ nương thân
Hãy trao một chút nghĩa ân
Chung tay chia sẻ vơi dần nổi đau.
Tình đồng loại ngọt ngào trong vắt
Ta cùng nhau góp nhặt nghĩa tình
Gởi trao một chút niềm tin
Đến nơi yêu dấu của mình miền trung.
BÀI THƠ 9
Rừng ngã xuống rồi người ngã xuống
Lũ trào dâng đau buồn trào dâng
Đất lở màu đau. Nước lũ màu tàn phá
Chỉ đau thương có màu đỏ bầm
Không thét nổi thì gào trong câm lặng
Dân đen có tội gì đâu?
Khóc được sẽ vơi như sông chảy từ nguồn
Đổ nát và tang tóc là từ trời đổ xuống
Hay cũng từ lòng tham? Nhân gieo thành quả để giờ tan hoang?
Miền Trung thành cối giã
Trời lấy chầy mưa giã đất đá kinh hoàng
Con người thành đàn kiến
Tổ tan rồi chống chọi với hồng hoang
Sao cứ phải Miền Trung thừa thiên tai gian khó
Mưa trắng trời khăn tang trắng đất
Cơm mẹ nghèo chan nước mắt nuốt làm sao
Ở nơi khác
Xin hãy bớt cờ hoa kèn trống
Để nghe tiếng Miền Trung nghẹn ngào.
BÀI THƠ 10
Trăng đêm nay – Rào trăng ai thức nữa!
Mưa gieo xối xả lũ nơi này
Miền trung ơi hết những ngày nắng lửa
Đất đá vô hồn sập xuống hôm nay.
Trận lũ quét vào đêm không báo trước
Lấp các anh trong gió lạnh mưa gào
Chẳng ai kịp bảo nhau đêm hoạn nạn
Nỗi kinh hoàng ập sũng giấc chiêm bao.
Những cơn lũ nhấn chìm vào giấc ngủ
Đất đá trời sầm sập đổ trong mơ
Ôi sự sống bỗng bất ngờ vụt tắt
Bàng hoàng đêm lũ quét tận đến giờ.
Các anh lẫn giữa đêm bùn lạnh ngắt
Có nghe chăng người thân gọi bồn chồn
Đồng đội chờ không còn tia hy vọng…
Nhớ ngày nào bom đạn lạc Trường sơn.
Còn đem theo bao nỗi niềm bè bạn
Kề vai nhau gánh vác cuộc vơi đầy
Vẫn mãi mãi ấm bên tình đồng đội
Như chưa hề có một cuộc chia tay.
Ơi Rào Trắng, Rào Trăng đêm nay…