Cao nguyên đá Hà Giang mùa xuân qua ống kính máy phim

Phố Cáo.

Đây là lần đầu tiên tôi lái xe đi Hà Giang đúng nghĩa trở về với thiên nhiên và con người Hà Giang, những chuyến công tác trong nhiều năm trước đây chỉ chớp nhoáng những cuộc họp không thể mang đến nhưng cảm xúc đặc biệt như lần này.

Nếu như từ Hà Nội, chạy xe một mạch 290 km đến trung tâm thành phố Hà Giang tương đối dễ dàng mất khoảng 5 tiếng, thì bắt đầu từ thành phố Hà Giang lên Quản Bạ chỉ với quãng đường 57 km quốc lộ 4C bạn cũng cần mất khoảng 1 giờ 40 phút vì cung đường đã nhỏ hẹp đi nhiều, quanh co dốc núi. Tờ mờ trong sương sớm đã thấp thoáng bóng mái ngói âm dương, tường đất và hoa đào, hoa lê, hoa cải.

Từ Quản Bạ chạy theo tiếp quốc lộ 4C, chúng tôi chọn tuyến đường đi qua thị trấn Yên Minh, Phố Cáo, Sủng Là, Lao Xa rồi mới đến trung tâm thị trấn Đồng Văn. Cung đường có chừng 180 km nhưng đoàn chúng tôi dành 2 ngày để vừa đi vừa hòa mình vào núi rừng nơi địa đầu đất nước.

Nào là Dốc Bắc Sum, vượt qua nó để đến Cổng trời Quản Bạ, cũng chính là cánh cửa bước vào Cao nguyên đá Đồng Văn, tiếp đến là Dốc Cán Tỷ và Dốc Thẩm mã, những cung đường quanh co hiểm trở, xe liên tục về số lên đốc đổ đèo, núi cao xanh hùng vĩ như xuyên thủng màn sương dày ngày xuân, lắm lúc sương đến mức chỉ khoảng 5m cũng gần như không thấy gì, chúng tôi lâng lâng trong mây gió cảm xúc thật khó tả hết thành lời. Quả thật giờ mới thấy cơ bản lờ mờ hiểu câu nói dân gian lưu truyền Dốc Bắc Sum, hùm làng Đán, mán (dao) Cán Tỷ, phỉ Đồng Văn.

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *