86+ Những Câu Nói Hay Về Đời Công Nhân : 30+ Danh Ngôn Hay, Chùm Thơ Viết Về Nỗi Lòng Công Nhân Nghèo, Xa Nhà

Hôm nay có công việc nên tôi phải tranh thủ thức dậy sớm. Vừa mở cửa ra đã thấy những cô chú, anh chị công nhân đã dậy từ sớm và chuẩn bị đi làm rồi. Và tôi biết họ luôn bắt đầu 1 ngày mới như vậy…bachgiamedia.com.vn xin chia sẻ các bạn những bài thơ hay nói về nỗi lòng của những người công nhân rời xa quê nghèo để lên thành phố làm việc.

Bạn đang xem: Những câu nói hay về đời công nhân

Thơ nỗi lòng công nhân xa nhà nhiều vất vã

ĐỜI CÔNG NHÂN – Thơ: Nguyễn Văn Hậu

Sáng ra chẳng thấy mặt trờiLao vào công việc từ ngày đến đêmCơm canh chẳng có thứ chiĂn cho qua bữa đến giờ làm thôi

Ngày làm thì cũng như đêmCó bao nhiêu đó mà làm thế thôiLúc về cũng chẳng được yênNày là đứng lại xếp hàng cái coi

Mày mà chen lấn lung tungTao cho biên bản tháng lương mất tiền.

CÔNG NHÂN – Thơ: Minh Thiên

Quần quật từ sáng đến hômCơm không đủ bữa, ốm nhom hao gầyTối về xóm trọ bầy hầyTuổi thân rượu đế nóc đầy cho quên.

Mặc kệ ngày tháng buồn tênhLương đầu tháng lãnh, chênh vênh nợ nầnMần năm, mần tháng phải mầnCả đời không có một lần thảnh thơi.

*

Bài thơ Kiếp Công Nhân nhiều vất vã

Thơ công nhân nhiều vất vã lo toan.

Thương cho cái kiếp công nhânMột ngày tám tiếng, chai sần đôi taySáng nào cũng gặm củ khoaiChiều về xe đạp, mệt nhoài cái chân.

Cứ thế…rồi cũng quen dầnĐồng lương mỗi tháng cũng gần 3 chaiQuen em, cô gái chân dàiTiền em xài phí, mỗi ngày 4 trăm.

Hết tiền em lặng mất tămCòn anh nhịn đói lặng thầm đớn đauThấy em đi với người giàuChiếc pho hai cửa, có màu đỏ tươi.

Trông em ra vẻ khi ngườiNhìn anh, nhếch mép em cười bĩu môiThôi thì….đành chịu đơn côiSáng ra anh vẫn…..gói ..xôi mỉm cười..!

Bài thơ Công Nhân Vất Vã mà Lương ít ỏi

Công nhân vất vả trăm bềCơm ăn hai bữa chẳng thấy phêNgày ngày tăng ca và tăng mãiĐồng lương ít ỏi cảnh nhà thuê

Sáng sáng đi làm đầy suy tínhTối về mì gói thật buồn ghêThời gian hạnh phúc hồn xa vắngMột cõi đi về chán tái tê!

ĐỜI CÔNG NHÂN – Thơ lục bát: Thái Tài

Bôn ba rời chốn quê nhàÔm theo hy vọng thiết tha đổi đờiMưu sinh lao khổ đầy vơiGian nan vất vã sống đời công nhân

Hao gầy khuya sớm xác thânTăng ca thêm việc chẳng hề oán thanMong sao thêm được nhiều hàngCuối tháng được lãnh thêm vài ngàn lương

Đêm đêm khắc khoải canh trườngChi li tính toán tương lai mịt mờBao nhiêu khao khát mộng mơBấy nhiêu trăn trở lo toan đủ bề

Tiền điện nước….tiền nhà thuêTiền cơm tiền áo…não nề lắm thâyChải bương khó nhọc đêm ngàyChỉ mong cuộc sống đủ đầy bình yên

Miệt mài cần mẫn chuân chuyênVẫn luôn chịu khó siêng năng từng giờVẫn luôn hoài vọng ước mơTương lai rạng rỡ ấm no gia đình…

Thơ viết về người công nhân lương thấp, nhiều vất vã

ĐỜI CÔNG NHÂN – Thơ: Lê Duyên

Cuộc đời công nhânGian truân vất vảSớm hôm tất tảĐi sớm về khuya.Lương vừa cầm vềTrải đều các quánTiền nhà tiền điệnTiền nước tiền ănTrăm thứ bà rằnĐủ ăn tàm tạmCơm rau đạm bạcBa bữa qua ngàyLao động hăng sayVẫn hoàn nghèo khổ.

PHẬN ĐỜI CÔNG NHÂN – Thơ: Thanh Linh

Mấy ai biết phận đời túng thiếuKiếp công nhân ai hiểu được đây?Dầm mưa dãi nắng đêm ngàyThức khuya dậy sớm hao gầy xác thân.

Vội thức giấc khi trời chưa sángTrăng mùng mười ló dạng đầu nonNgoài sân sương ướt vẫn cònGà kia chưa gái, cú con chưa về.

Xem thêm: Cách Chăm Sóc Da Mụn Ở Spa Nào Tốt Ở Hà Nội Được Chị Em Lựa Chọn Nhiều Nhất

Mặc quần áo đi làm vội vãQuán bên đường lót dạ qua loaBánh mì, cháo trắng, nui sòĂn gì cũng thế, cho no được rồi.

Chiều về đến khi thì ăn quánĐôi khi thì cũng chẳng có cơmMột mình hiu quạnh sớm hômTối về một gói mì tôm no lòng.

Ngày đầu tháng tiền phòng phải đóngLãnh lương thì cũng “hõng” bao nhiêu!Tiền cơm, tiền nước, chi tiêuTính ra có lúc còn nhiều hơn lương.

Rồi cuối tháng không tiền phải đóiNổi lòng này biết nói với ai?Thôi đành ngậm đắng nuốt cayBuồn cho số kiếp, thương thay phận đời.

*

CUỘC ĐỜI CÔNG NHÂN – Lục bát thơ: Nguyễn Mây

Thơ viết về đời công nhân lương thấp, nhiều thứ phải lo.

Công nhân là thế này đâyTô mì lót dạ qua ngày là xongĐôi khi cũng thấy xót lòngNhưng thôi mặc kệ cũng không hề gì!

Ai trong hoàn cảnh cu liMới hay thấu hiểu những gì buồn vuiThời gian vẫn cứ lặng trôiTuổi xuân gửi lại về nơi trốn nào!

Thân em như kiếp con con tằm” kiếm ăn được mấy đêm nằm nhả tơ”Cả đời chẳng dám ước mơNgày làm vất vả mong chờ đến lương!

Nhận tiền mà thấy thảm thươngSố tiền ít ỏi biết nhường chia sao?Rưng rưng dòng lệ trực tràoThương cha mẹ lắm biết sao bây giờ!

Ở quê mẹ cũng đang chờChút tiền con vẫn hằng mơ gửi vềNgười ơi! Em nói người ngheTiền lương gửi mẹ đã về đến nơi!

Tết này em lại lẻ loiTiền đâu? Mua vé để rồi về quê!!!!!

PHẬN CÔNG NHÂN – Thơ: Chu Thế Vinh

Thật vất vả bởi còn túng thiếuPhận công nhân ai hiểu ai hayDầm mưa dãi nắng đêm ngàyThức khuya dậy sớm hao gầy tả tơi

Mở mắt dậy khi trời chưa sángTrăng mùng mười ló rạng đầu nonNgoài sân sương ướt vẫn cònGà kia chưa gáy cú con chưa về

Mặc quần áo rồi thì vội vãQuán ven đường lót dạ đơn sơBánh mì cháo trắng hoặc ngôĂn gì cũng được miễn no được rồi

Gian nan nhất tiết trời nắng hạMồ hôi rơi tầm tã đêm ngàyThế nhưng cũng vẫn hăng sayBán hàng phục vụ bác này chị kia

Tối nuốt vội đôi thìa cơm nhãLấy sức bởi vất vả suốt ngàyNgẫm đời sao lắm đắng cayBuồn cho số phận kiếp này công nhân.

ĐỜI CÔNG NHÂN – Thơ: Tùng Trần

Đời công nhân vất vả lắm ai ơiĐổi chén cơm bằng nụ cười héo hắtCũng có khi phải trả bằng nước mắtNhịn bao lời mà se thắt con tim

Đời công nhân chỉ biết sống lặng imSáng tinh mơ lo tìm đồ lót dạKhi gói mì tôm cùng ly nước lãChiều ổ bánh mì vội vã tăng ca

Đời công nhân cơm mắm muối dưa càCó kẻ phải..xa mẹ cha già yếuBởi kiếp nghèo với bộn bề túng thiếuCũng có người chữ hiếu chẳng trả xong

Đời công nhân như con nước giữa dòngCứ nổi trôi bềnh bồng không lối thoátNghĩ tương lai mà ngậm ngùi chua sótCũng phận đời sao chẳng được như ai

Đời công nhân gian khổ cứ miệt màiChẳng biết đâu chữ ngày mai tương sángNên những khi lệ đêm trường lai lángThấy đời mình như một áng mây đen.

Thơ công nhân nghèo nợ nần vì nhiều thứ phải lo

KIẾP CÔNG NHÂN – Thơ: Đoàn Văn Tiếp

Trời sinh số kiếp bần cùngLàm hoài vẫn nợ tứ tung nè trời!Đêm ngày mệt mỏi chơi vơiCơm không đủ bữa, nụ cười hắt hiu

Tiền thuê nhà trọ tăng nhiềuRồi tiền điện nước, tiền tiêu xăng dầuViệc làm thì chẳng ra đâuCó bao nhiêu đó, nhức đầu chịu thôi

Công nhân cực khổ lắm rồiThôi đành mặc kệ, mồ hôi rơi đầyCuộc đời ngẫm thấy đắng cayBuồn cho số phận, hao gầy tả tơi

Sáng ra chưa thấy mặt trờiNgoài đường sương xuống còn rơi ướt ngườiBánh mì, cháo trắng,… cầm hơiĂn cho qua quít, phận đời công nhân

Nhớ quê lòng dạ bần thầnBao năm trăn trở, xác thân hao mònTối về gác trọ cỏn conMưu sinh khổ nhọc…Chẳng còn yêu ai!

VIẾT VỀ NGƯỜI CÔNG NHÂN – Thơ: Việt Hoàng

Sinh ra từ ở làng quêNhưng em bỏ nghề cày cấy ruộng nươngGiờ đây công việc em thườngĐi theo con đường làm chú công nhân

Công, nông hai việc sát gầnEm vốn chuyên cần nên thích hợp thôiRuộng nương bán cả hết rồiNên em hết thời đội nắng cõng mưa

Cày cấy năm có hai mùaCông nhân ta vừa có việc quanh nămNgày công thu nhập tiền trămNếu tính không nhầm được mấy chục cân

Cộng thêm chăm chỉ chuyên cầnMỗi tháng cũng gần chi đủ xăng xeTránh được cái nắng mùa hèĐỡ rượu đỡ chè đám xá bỏ công

Có việc ta khỏi nông bôngSáng cấy trưa trồng chiều tối gặt ngayThế là đã hết một ngàyCông nhân thế này hơn hẳn nông dân…

NHỮNG GIỌT MỒ HÔI – Thơ: Việt Hoàng

(Song thất lục bát)

Dưới cái nắng đầu mùa gay gắtNhững con người nhanh mắt nhanh tayCông nhân làm việc hăng sayMồ hôi nhễ nhại suốt ngày nắng oi

Những tia nắng xăm soi từng chỗChiếu rọi vào từng lỗ hở daMồ hôi chảy xuống mặn màVì lo cuộc sống chúng ta phải làm

Vì công việc mải ham làm miếtChuyện trò vui quên hết nhọc nhằnĐi làm kiếm được miếng ănTa mới thấy được khó khăn thế nào

Nói vậy thế làm sao thấy đượcCuộc đời không nói trước điều gìCòn khỏe ta vẫn phải điTrước là lao động sau thì kiếm ăn

Đường tương lai khó khăn chồng chấtCuộc đời còn chật vật gian nanThì thôi đừng có phàn nànMồ hôi đổ xuống xua tan đói nghèo…

ĐỜI CÔNG NHÂN – Thơ: Đoàn Văn Tiếp

Đời công nhân số phận sao lầm lũiLàm cả đời đeo đuổi chẳng lên lươngMuốn đổi thay cuộc sống khó trăm đườngĐành phải chịu thảm thương vui vẻ sống!

Sống tâm đức nên cuộc đời thất vọngChuyện thường tình lắng đọng mãi trong taCũng đôi khi thấy ngượng nghịu cười xòaĐành im lặng bỏ qua cho an phận !

Muốn thay đổi cuộc đời sao vương vấnNên ưu tư lấn cấn cứ bần thầnƯớc mơ nhiều kết quả nặng ngàn cânPhải gánh chịu nợ nần không trả nỗi!

Giờ ngó lại thấy cuộc đời tăm tốiĐời công nhân dằn vặt nỗi chán chườngÔm trong lòng bao cay đắng đau thươngĐành buông bỏ đời vô thường chẳng tiếc.

Những bài thơ tâm sự đời công nhân với những sáng tác mới nhất

VIẾT VỀ CÁC ANH CHỊ CÔNG NHÂN – Thơ: Việt Hoàng

Viết về Anh chị công nhânHăng say lao động chuyên cần đảm đangXuất thân từ những xóm làngĐồng ruộng bán hết chuyển sang nghề này

Còn trẻ xin vào ngành mayNhững người quá tuổi việc này việc kiaXã hội mọi việc phân chiaMỗi người một việc nọ kia mà làm

Vì còn sức khỏe phải hamĐến khi già yếu chẳng làm được đâuCông nhân chẳng mệt cái đầuĐồng lương hàng tháng cũng đâu thiếu tiền

Thôi thì cuộc sống bình yênChi tiêu hợp lý đồng tiền làm raChỉ mong đời sống hài hòaThoát li đồng ruộng là ta sướng rồi

Đành rằng cũng đổ mồ hôiNhưng ta không phải đứng ngồi nắng mưaTuy chẳng có của dư thừaKhông còn chịu cảnh sớm trưa ngoài đồng

Vẫn là cái phận công, nôngNhưng ta thoát cảnh ruộng đồng nấm chânChúng mình chăm chỉ chuyên cầnCuối năm được thưởng những phần quà to…

NGƯỜI CÔNG NHÂN – Thơ: Nguyễn Tài Nghị

Sáng đi làm trời còn mờ tốiĐêm ra về phố gọi đèn lênNgày ngày như thế đã quenCũng vì cơm áo bon chen với đời.

Lúc sáng đi tươi cười vui vẻKhi tối về xương rẽ cũng nhừCó khi người ngợm lừ đừNhưng vì cuộc sống chẳng từ gian nan

Đời công nhân lầm than lăn lộnMiếng cơm ăn bị trộn mồ hôiHỡi ai ,những kẻ ăn chơiBiết chăng cống hiến của người công nhân ?!

NỮ CÔNG NHÂN NGÀNH CƠ KHÍ – Thơ: Hoa Sữa

Phụ nữ ngành cơ khíVất vả nào ai hayÁo quần bẩn suốt ngàyDầu máy thật nhem nhuốc

Đôi bàn tay gầy guộcKhuân sắt thép thương ghêGiày bảo hộ nặng nềCõng bàn chân bé nhỏ

Trong nghề mới hiểu rõTiếng ồn nhức cả taiCa kíp suốt đêm dàiCanh máy không ngừng nghỉ

Anh từng có suy nghĩPhụ nữ là yếu mềmĐến công ty mà xemHọ mạnh mẽ thế nào

Những cỗ máy thật caoCông suất vài trăm tấnNguy hiểm là vô tậnTới tính mạng con người

Vận hành máy vẫn tươiNhững bông hoa xinh đẹpYêu đôi bàn tay thépĐang mải miết xây đời…

TÂM SỰ NGƯỜI CÔNG NHÂN MỘC MÁY – Thơ: Gió Đại Ngàn

Là phận gái từng ngày vui với gỗCó nỗi niềm chưa thổ lộ cùng aiHết xuân qua mùa hè đến dông dàiCứ lặng lẽ vết chân chai nền xưởng

Rồi mỗi buổi cùng tiến về một hướngChẳng sai giờ dù gió chướng lạnh daBởi trong tâm công ty cũng là nhàCó công việc để cho ta nguồn sống

Đến nhà máy nhiều dây chuyền chuyển độngTiếng máy bào máy cắt rống inh taiMáy ghép ngang máy khoan mộng máy màiLàm rộn rã mỗi ban mai thức dậy

Làm nghề mộc cũng hiểm nguy lắm đấyTiếp súc cùng dao sắc cấy hợp kimLuôn chú tâm nếu không muốn phải tìmVài ngón tay nằm im trong hút bụi

Cũng cơ cực và mang nhiều nỗi tủiNhưng bản thân vẫn gần gũi yêu nghềDốc sức mình hòa với những đam mêDẫu thấm mệt mà không hề chán nản

Cầm cây bút viết đôi dòng tản mạnĐể cho đời cho bạn biết nghề tôiĐêm về khuya sương xuống đã lạnh rồiCả nhà máy dần trôi vào giấc ngủ.

CHỊ NẤU ĂN CHO CÔNG NHÂN – Thơ: Việt Hoàng

(Lục bát biến thể)

Tôi viết tặng chị nấu ănVất vả nhọc nhằn phục vụ công tyHằng ngày tính toán chi liTính phải ăn gì ngon miệng công nhân

Các chị niềm nở ân cầnChia xuất chia phần từng xuất đếm đongKhi mọi người đã ăn xongCác chị xoay vòng dọn dẹp rửa lau

Các chị phân việc cho nhauBếp núc sạch làu thực phẩm vệ sinhCác chị cố gắng hết mìnhGiữ được cảm tình tất cả công ty

Các chị vất vả quản chiTất cả là vì sức khỏe công nhânCảm ơn tôi viết mấy vầnLời thơ thêm phần lao động hăng say…

KẾTCác bạn vừa xem qua những bài thơ viết về cuộc sống khó khăn, vất vã của người công nhân từ nhiều tác giả. Hãy chia sẻ cảm nhận, nỗi niềm của bạn về cuộc sống công nhân ở phần bình luận bên dưới nhé!.

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *