Hồ Chí Minh – một vị lãnh tụ vĩ đại của đất nước chúng ta. Trong suốt cả cuộc đời của Bác đều là giúp dân giúp nước. Hôm nay, timnhaviet.vn có bài viết Tổng hợp những mẫu chuyện về bác và ý nghĩa mà không phải bạn trẻ nào cũng biết. Cùng theo dõi bài viết bên dưới ngay nhé.Bạn đang xem: 120 mẫu chuyện về bác và bài học kinh nghiệm
Mục lục
1 Bài học về sự tiết kiệm2 Ba chiếc ba lô – Sự bình đẳng3 NƯỚC NÓNG, NƯỚC NGUỘI4 HAI BÀN TAY – mẫu chuyện về bác và ý nghĩa5 Bác Hồ với nhân dân
1 Bài học về sự tiết kiệm2 Ba chiếc ba lô – Sự bình đẳng3 NƯỚC NÓNG, NƯỚC NGUỘI4 HAI BÀN TAY – mẫu chuyện về bác và ý nghĩa5 Bác Hồ với nhân dân
Trước kia, Thông tấn xã Viet Nam mỗi ngày đều đưa bản tin lên cho Bác coi. Khi in một mặt, Bác phê bình là phung phí giấy. Sau đó Thông tấn xã in hai mặt bằng rônêô, nhoè nhoẹt khó đọc hơn tuy nhiên Bác vẫn đọc. Sang năm 1969, sức khỏe Bác yếu và mắt giảm thị lực, Thông tấn xã lại gửi bản tin in một mặt để Bác đọc cho tiện. Khi xem xong, những tin thiết yếu Bác giữ lại, còn Người chuyển bản tin cho Văn phòng Phủ Chủ tịch cắt làm phong bì tiết kiệm hoặc dùng làm giấy viết.
Bạn đang xem: 120 mẫu chuyện về bác và bài học kinh nghiệm
Tháng 7, Bộ chính trị họp ra nghị quyết về việc tổ chức 4 ngày lễ lớn của năm: ngày ra đời Đảng, ngày Quốc khánh, ngày sinh Lênin và ngày sinh của Bác. Một khi Báo Nhân dân đăng tin nghị quyết này, Bác đọc xong liền cho mời toàn bộ mọi người đến để phản hồi kiến: “Bác chỉ công nhận 3/4 nghị quyết. Bác không thừa nhận đưa ngày 19-5 là ngày kỷ niệm lớn của năm sau. Hiện nay, các cháu thanh không đủ niên đã sắp bước vào năm học mới, giấy mực, tiền của dùng để tuyên truyền về ngày sinh nhật của Bác thì các chú có thể dành để in sách giáo khoa và mua dụng cụ học tập cho các cháu, khỏi lãng phí”.
Bài học kinh nghiệm:
– Câu chuyện trên nhắc nhở chúng ta phải biết tự nhìn lại mình, phải sống giản dị, chân thật và tiết kiệm, nhắc nhở bản thân luôn phải ra sức phấn đấu, tu dưỡng và rèn luyện đạo đức, đấu tranh chống lại lối sống tham ô phung phí. Tiết kiệm từ cái nhỏ đến cái lớn, không xa xỉ, hoang phí, bừa bãi, phô trương, hình thức. Biết cân đối, chi tiêu có kế hoạch, có tính toán, xem xét phong phú các yếu tố, nhằm giảm bớt hao phí trong quy trình sản xuất, trong công việc tuy nhiên vẫn đạt cho được mục tiêu, nhiệm vụ xác định.
– Trong thực tế chúng ta dễ dàng chỉ là tắt một chiếc quạt, tắt một cái đèn, khóa lại một vòi nước khi không sử dụng; tận dụng sử dụng hiệu quả thời gian, một tờ giấy, một cây viết,… Cũng là học tập theo tấm gương của Bác chỉ giản đơn những việc đấy cũng làm góp phần giữ gìn tài sản của công góp phần giúp dân giàu, nước mạnh, xã hội dân chủ công bằng văn minh.
Ba chiếc ba lô – Sự bình đẳng
Trong những ngày sống ở Việt Bắc, mỗi lần Bác đi công tác, có hai đồng chí đi cùng. Vì lo lắng Bác mệt, có thể hai đồng chí định mang hộ ba lô cho Bác, tuy nhiên Bác nói:
– Đi đường rừng, leo núi ai mà chẳng mệt, tập trung đồ vật cho một người mang đi thì người đó càng chóng mệt. Cứ phân ra mỗi bạn mang một ít.
– Các chú đã chia đều rồi chứ?. Hai đồng chí trả lời:
– Thưa Bác, rồi ạ.
Ba người lên đường, qua một chặng, toàn bộ mọi người dừng chân, Bác đến chỗ đồng chí bên cạnh, xách chiếc ba lô lên.
– Vì sao ba lô của chú nặng mà Bác lại nhẹ?
Sau đấy, Bác mở cả 3 chiếc ba lô ra coi thì thấy ba lô của Bác nhẹ nhất, chỉ có chăn, màn. Bác không thừa nhận và nói:
– Chỉ có lao động thật sự mới đem lại hạnh phúc cho chúng ta.
Hai đồng chí kia lại phải san đều các thứ vào 3 chiếc ba lô.
Bài học kinh nghiệm:
– Lúc nào cũng như không, Bác không mong muốn mình làm quan mà chỉ muốn làm đầy tớ của nhân dân, Bác luôn mong muốn mình được bình đẳng như bao người xung quanh. Cả cuộc đời vì dân, vì nước, Chủ tịch Hồ Chí Minh đã gần như bỏ xót đi những gì thuộc về bản thân mình. Bác không đặt ra một quyền lợi đặc biệt nào cho bản thân mà luôn ân cần để ý đến những điều nhỏ nhoi, bình dị nhất của mọi người, trong đó có các cán bộ, chiến sĩ. Bác từng tâm sự: “Một cán bộ muốn có uy thì cực kì dễ tạo ra nhưng muốn có tín thì rất khó xây dựng”.
– Bác đã nêu một tấm gương sáng ngời không chỉ cho dân tộc ta, cho nhân loại, cho hôm nay, mai sau và mãi mãi. Đấy là mình vì mọi người, toàn bộ mọi người vì mình. Con người cần biết san sẻ cùng nhau những lúc phức tạp, hoạn nạn, đừng dựa vào quyền cao chức rộng mà đàn áp kẻ yếu thế. Sống phải bình đẳng với nhân dân!
Buổi đầu kháng chiến chống Pháp, có một đồng chí cán bộ Trung đoàn thường hay quát mắng chiến sĩ. Đồng chí này đã từng làm giao thông, bảo vệ Bác đi ra nước ngoài trước cách mạng tháng Tám.
Được tin nhân dân phản ánh về đồng chí này, một hôm, Bác cho gọi lên Việt Bắc. Bác dặn trạm tiếp đón, dù đồng chí này có đến sớm, cũng giữa trưa mới cho đồng chí ấy vào gặp Bác.
Một khi chào hỏi xong, Bác chỉ vào cốc nước nóng nói:
– Chú uống đi.
Xem thêm: Cách Tắt Định Vị Trên Điện Thoại, Cách Chặn Theo Dõi Vị Trí Trên Android
Đồng chí cán bộ kêu lên:
– Trời! Nắng thế này mà Bác lại cho nước có nhiệt độ cao làm cách nào cháu uống được.
Bác mỉm cười:
– À ra thế. Thế chú yêu thích uống nước nguội, mát không?
– Dạ có ạ.
Bác nghiêm nét mặt nói:
– Nước có nhiệt độ cao, cả chú và tôi đều không uống được. Khi chú nóng, cả chiến sĩ của chú và cả tôi cũng không lĩnh hội được. Hòa nhã, điềm đạm cũng như cốc nước nguội dễ uống, dễ lĩnh hội hơn.
Hiểu ý Bác giáo dục, đồng chí cán bộ nhận lỗi, hứa sẽ sửa chữa.
Qua câu chuyện này con người thấy được sự quan tâm của Bác đến cách quản trị con người, một bài học về tâm lý và cách cư xử sâu sắc, khôn khéo cho toàn bộ con người. Khi phản ứng cực kì dễ mất làm chủ bản thân mọi người, khi giận lên con người có khả năng làm nhiều việc mà không suy xét đến hậu quả của nó, hoặc đưa ra một vài quyết định không mấy tỉnh táo, đưa ra những điều không nên… chỉ để thỏa mãn cơn giận.
Tồi tệ hơn, vì cơn giận chúng ta có thể vô tình làm tổn thương đến những người đối diện. Lưu lại trong ký ức của họ một hình ảnh không tốt đẹp. Vì vậy, trong mọi tình huống hãy thật bình tâm, xử lý khéo léo tình huống để có được kết quả tối ưu.
Năm 1911, năm ấy Bác còn trẻ lắm mới khoảng 21 tuổi. Một hôm anh Ba – tên của Bác hồi ấy, cùng một người bạn đi dạo khắp thành phố Sài Gòn, rồi bỗng đột nhiên anh Ba hỏi người bạn cùng đi:
– Anh Lê, anh có yêu nước không ?
Người bạn đột nhiên đáp:
– Tất nhiên là có chứ!
Anh Ba hỏi tiếp:
– Anh có thể giữ bí mật không?
Người bạn đáp:
– Có
Anh Ba nói tiếp:
– Tôi mong muốn đi ra nước ngoài, coi nước Pháp và các nước khác. Một khi cân nhắc họ làm như thế nào, Tôi sẽ trở về giúp đồng bào chúng ta. Nhưng đi một mình, thiệt ra cũng có nhiều mạo hiểm, ví như đau ốm… Anh muốn đi với tôi không ?
Anh Lê đáp:
– Nhưng bạn ơi ! chúng ta thu thập đâu ra tiền mà đi ?
– Đây, tiền đây – anh Ba vừa nói vừa giơ hai bàn tay .Chúng ta sẽ làm việc, con người sẽ làm bất cứ việc gì mà sống và để đi. Anh cùng đi với tôi chứ ?
Bị tu hút vì lòng hăng hái của Bác, người bạn đồng ý. Tuy nhiên sau khi suy nghĩ kĩ về cuộc đi có vẻ phiêu lưu, anh Lê không hề có đủ can đảm để giữ lời hứa. Còn Bác Hồ đã đi ra nước ngoài bằng chính đôi bàn tay của mình. Bác đã làm nhiều nghề khác nhau : Phụ bếp, bồi bàn, quét tuyết… và đi khắp năm châu, bốn biển để tìm con đường cứu dân, cứu nước khỏi ách đô hộ của thực dân phong kiến, giải phóng cho dân tộc.
Câu chuyện ngắn gọn nhưng nhắc nhở chúng ta rằng, một ý chí kiên định, dũng cảm và sáng suốt, dám nghĩ dám làm sẽ đem lại cho ta những điều bất ngờ, có khi là cả sự thành công.
Bác Hồ với nhân dân
Trong những ngày ra thăm miền Bắc, đoàn anh hùng, dũng sĩ miền Nam được Bác chăm lo, ân cần như cha đối với con. Bác bảo tôi ( vì tôi được đảm nhận theo dõi sức khoẻ và đời sống của đoàn):
– Cô Bi phải chăm sóc các cô, các chú ấy thật tốt, đừng để các cô các chú ấy ốm.
Một bữa, đồng chí Huỳnh Văn Đảnh bị sốt rét, Bác hiểu được, gọi tôi lên hỏi:
– Chú Đảnh bị sốt ra sao?
Tôi báo cáo tình hình của đồng chí Đảnh cho Bác. Bác nhắc:
– Cô phải cho các cô, các chú ấy ăn uống phong phú, chú ý các món ăn của địa phương để các cô, các chú ấy ăn được nhiều, sức khỏe mới tốt.Một hôm khác, Bác chỉ vào Trần Dưỡng và hỏi tôi:
– Cô Bi, tại sao chú Dưỡng hơi gầy?
Bác nghe anh hùng Vai kể chuyện quê hương miền núi nghèo khổ của mình. Bác cảm động nói:
– Thống nhất Bác vô Nam, thế nào cũng về thăm quê hương cháu Vai.Trong những ngày sống bên Bác, tôi càng thấm thía hơn tình cảm của Bác đối với đồng bào miền Nam. Chị Tạ Thị Kiều nói với tôi:
– Càng được gần Bác, càng thấy Bác thương yêu dân miền Nam ta quá chị à.
Nói xong, hai chị em lại khóc vì sung sướng và cảm động trước tấm lòng của Bác Hồ.
Bài học kinh nghiệm – mẫu chuyện về bác và ý nghĩa
–Với Chủ tịch Hồ Chí Minh, miền Nam – mảnh đất “đi trước về sau” kiên cường đánh giặc suốt mấy chục năm trường, từng chịu biết bao đau thương, gian khổ, được Bác Hồ gửi gắm những tình cảm tin cậy và yêu thương nhất ! Sinh thời Chủ tịch Hồ Chí Minh luôn dùng cho đồng bào miền Nam những tình cảm thiêng liêng cao quý nhất.
Trên đây là những mẫu chuyện về bác và ý nghĩa mà timnhaviet.vn tổng hợp được. Hy vọng những thông tin trên sẽ hữu ích với tất cả mọi người. Cảm ơn mọi người đã theo dõi bài viết.